TRẦN TRUNG CHÍNH M Á T X A M Á T G Ầ N
TRẦN TRUNG CHÍNH M Á T X A M Á T G Ầ N
M Á
T X A
M Á T
G Ầ N
Trần Trung Chính
Một người lao công làm việc
trên 15 năm trong Phòng Côn Trùng của Sở Bảo Vệ Mùa Màng được Đảng Bộ Cơ Sở đề
cử đi học Đại Học Tại Chức để nâng đỡ cho giai cấp công nhân của chế độ XHCN.
Trong khi theo học tại Đại Học Tại Chức, người công nhân này phải học Bổ Túc
Văn Hóa. Lãnh được văn bằng Đại Học Tại Chức, người công nhân nhân này bước lên
học Đại Học Chuyên Tu để lấy văn bằng Tiến Sĩ Côn Trùng. Anh chọn khảo sát và nghiên cứu về con “cào cào” (grass
hopper”)
Anh đặt con cào cào trên bàn và
lấy thanh gỗ đập cuống bàn, anh thấy con cào cào nhây lên. Rồi anh cắt chân con
cào cào và đập thanh gỗ xuống bàn, anh không thấy con cào cào nhảy lên nữa. Rồi
anh kết luận : “khi ta cắt 2 chân của con cào cào thì nó trở nên điếc”
Đây là một chuyện joke người ta
đặt ra để “chọc quê” các tiến sĩ của nước CHXHCNVN, nhưng sau vụ bắn giết một số
phụ nữ Á Châu tại Georgia thì Truyền
Thông Cánh Tả và nhất là Báo Chí Việt Ngữ và những nhà tranh đấu cho sự bình đẳng sắc tộc hô hoán lên rằng “tại
Tổng Thống Trump gọi COVID-19 là China Virus hay Virus Wuhan cho nên người Tàu
(Chinese) bị kỳ thị, các sắc dân khác bị lây vì người Mỹ không thể phân biệt ai
là Chinese, ai là Vietnamese, ai là Japanese, Korean…”
Sự hô hoán có tính cách vơ đũa
cả nắm này tương tự như ông Tiến Sĩ XHCN kết luận “khi ta cắt chân con cào cào
thì nó trở nên điếc”. Dẫn chứng :
1/ Nghề NAIL do phụ nữ Việt chiếm
lĩnh khoảng 60-70%, vậy khi những bà Mỹ đen vào làm nail, rồi qụit không trả tiền,
bỏ chạy, chủ nhân tiệm Nail hô hoán đuổi theo thì bị chửi rủa, thậm chí còn bị
mấy bà mấy cô Mỹ đen lái xe đụng chết thì không thấy báo Việt ngữ hô hoán hay
các luật sư người Việt ngậm miệng im thin thít. Kể cả những dân biểu tiểu bang
và dân biểu liên bang gốc Việt nhưng nói
và viết đọc tiếng Việt không rành) cũng im lặng. Tại sao ? tại vì những người
thợ làm Nail người không có tiền trả cho báo chí và các ông bà luật sư giúp đỡ
họ. Đó là chưa kể đụng tới BLM thì khó kiếm được phiếu bầu.Tôi không nghi ngờ
chút nào khi đoán rằng chiến địch “chống kỳ thị người Á Châu” kỳ này do Trung Cộng
tài trợ để Trung Cộng cố gắng xóa bỏ ý niệm virus COVID-19 có xuất xứ từ China.
2/Những dẫn chứng nói rằng người
Mỹ kỳ thị người Á Châu thì chỉ nói “hiện tượng” mà không nói đến “bản chất” nên
quần chúng Mỹ (cũng như giới trẻ Việt Nam) bị lung lạc theo luận điểm của bọn tả
phái. Tháng 12 năm 1941, khi quân Nhật tấn công Trân Châu Cảng, tất cả những
người Nhật bị đưa vào các trại tập
trung. Sau khi chiến tranh Thế Chiến 2 chấm dứt, họ được thả ra và 20 – 30 năm
sau họ được Chính phủ Mỹ bồi thường thiệt
hại. Không ai thắc mắc là phe trục có Đức – Ý – Nhật gây chiến mà tại sao chỉ
có người Nhật bị đưa vào trại tập trung, còn 2 sắc dân Đức và Ý thì không bị
phiền hà gì cả .
Những ai có học lịch sử Hoa Kỳ
mới biết, khí quốc hội Hoa Kỳ bỏ phiếu để chọn tiếng Anh hay tiếng Đức làm quốc
ngữ thì số người bỏ phiếu chọn tiếng Anh chỉ hơn số người chọn tiếng Đức chỉ có
01 (một) phiếu. Cho nên khi đệ nhị thế chiến xảy ra, cơ quan an ninh nội địa
Hoa Kỳ đã có thể kiểm soát được những người nói tiếng Đức, vì vậy không cần thiết phải tập trung những người nói
tiếng Đức.
Mussolini và đảng Phát Xít lên
cầm quyền từ năm 1923 (tiếng Ý Fascio có nghĩa là bó đuốc, Đảng của ông
Mussolini lấy “bó đuốc” làm huy hiệu).
Mussolini rất ghét những băng đảng Mafia (tiếng Ý Mafia có nghĩa là Bàn Tay
Đen) từ miền Nam nhất là đảo Sicily và thành phố Palermo nên ông ta đem lực lượng
xung kích và quân đội từ phía Bắc xuống thẳng tay tàn sát các thành viên của
băng đảng Mafia, cuộc tàn sát dữ dội tới mức các trẻ nhỏ thiếu niên được người
nhà chi tiền để vượt thoát sang Mỹ lánh nạn (xin xem GODFATHER của Mario Puzzo
: Vito Corleone đã đến Mỹ lúc chỉ có 12 tuổi). Để đối đầu với các điệp viên của
Mussolini, các khối an ninh Hoa Kỳ đã dung dưỡng cho con cháu Mafia thành lập
băng đảng tại Hoa Kỳ như Al Capone tại Chicago vào những năm 1930, Ngũ Đại Gia
Đình ở New York, Ông Trùm Luciano , ông Trùm Corleone…
Nhiều người không hiểu rõ vấn đề
nên ngạc nhiên là Hoa Kỳ sao có nhiều Mafia quá, thực ra bên cạnh những chuyên
làm ăn phi pháp như trong truyện và film GODFATHER mô tả, nhóm Mafia này đã tiêu
diệt các điệp viên của chế độ Mussolini. Vì vậy khi thế chiến chấm dứt, năm
1946 là năm chấm dứt chuyện bắn giết bừa bãi và như ông Trùmp Corleone phát biểu
: một thằng luật sư đáng giá hơn cả trăm thằng bắn súng”.
Khối An Ninh của Hoa Kỳ vào năm
1941 -1942 không biết gì về người Nhật, cho nên trong thời chiến, vấn đề an
toàn được xem là ưu tiên hàng đầu, đó là lý do những người Nhật phải bị đưa vào
các trại tập trung mà không bị đối xử tàn tệ hay bị hành hạ thể xác như bọn Việt
Cộng đã đối xử với quân cán chính VNCH trong các Trại Cải Tạo sau 30 tháng 4
năm 1975.
3/ Nếu nói là chính phủ Hoa Kỳ
“kỳ thị người Á Châu” thi tại sao cộng đồng người Hoa đông hơn cộng đồng người
Nhật lại không bị làm khó, không bị tập trung ? Lý do quá dễ hiểu, vào lúc đệ
nhị thế chiến xảy ra, Trung Hoa Dân Quốc dưới sự lãnh đạo của Tổng Tài Tưởng Giới
Thạch là “bồ tèo” của chính phủ và nhân dân Hoa Kỳ. Khi vu cho ông Trump cái tội
“làm người dân Hoa Kỳ thù ghét người Trung Hoa” thì các báo chí thiên tả và
nhưng người Việt chống Trump có đoan chắc là Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa và Chủ
Tịch Tập Cận Bình có phải là “bồ tèo” của Hoa Kỳ hay không ? Làm ơn lên tiếng
xác nhận cho nó tính “chính danh” đi chớ !
4/ Năm 1992, sau vụ Rodney
King, cộng đồng người Đại Hàn ở vùng Tây Los Angeles bị những người da đen xông
vào cướp phá, trên TV tôi thấy những người Đại Hàn leo lên nóc nhà cầm súng trường
và bắn thẳng vào những kẻ cướp đi dưới đường khiến Thống Đốc Pete Wilson ban
hành lệnh Thiết Quân Luật mới dẹp yên cuộc bạo loạn. Không thấy công bố có bao
nhiêu kẻ bạo loạn bị Vệ Binh Quốc Gia California bắn hạ, nhưng tôi doán chắc cỡ
trên một chục. Lúc đó không thấy báo chí thiên tả kết án “người Á Châu bị kỳ thị”
và cũng không thấy báo chí Việt ngữ lên án Tổng Thống Bush (cha) và Thống Đốc
Pete Wilson “kỳ thị người Mỹ Đen”.
5/ Năm 1965, các sĩ quan đảng viên Đảng Cộng Sản Indonesia
đảo chính định cướp chính quyền của Tổng Thống Soekarno, nhưng tình báo Hoa Kỳ
phối hợp với Tướng Suharto phản đảo chính, Tướng Suharto đem tất cả sĩ quan Cộng
Sản ra bắn ngay mà không cần truy tố ra Tòa Án Quân Sự, ra lệnh cho Tòa Đại Sứ
Trung Cộng đóng cửa và tất cả nhân viên của Tòa Đại Sứ phải rời Jakarta trong
vòng 48 tiếng đồng hồ. Tướng Suharto tuyên bố đoạn giao với Trung Cộng và sau
đó tất cả đảng viên Đảng Cộng Sản Indonesia bị giết hàng loạt , chỉ trong vòng
1 tuần, con số đã vượt hơn nửa triệu người. Một số Hoa Kiều bị vạ lây viì người
Indonesia cho rằng hễ là người Tàu thì là đảng viên hoặc tay sai của Trung Cộng.
Người Indonesia cũng khó phân biệt người Tàu và người Nhật , nên vào thời điểm
đó Tòa Đại Sứ Nhật phải ra thông cáo khuyến cáo người Nhật không nên ra đường
và khi ra đường phải có cờ Nhật trước ngực và sau lưng thì mới không bị giết
oan.
Không thấy các tổ chức dân quyền
lên tiếng bênh vực cho Trung Cộng và cũng không thấy bất cứ quốc gia nào đòi
đem ông Suharto ra tòa án La Haye về tội diệt chủng.
6/ Năm 1999, tôi và anh Lê Văn
Thiện làm việc ở hãng Kinetics (một sub contractor chuyên về Sheet Metal), Ông
supervisor sắp về hưu nên công ty đưa một cai công trường về chuẩn bị thay thế.
Anh chàng này tên là Dan, có vẻ hống hách, muốn ra oai để chứng tỏ mình là boss. Dan ra lệnh cho anh Thiện qua
giúp ông ta ngay lập tức, anh Thiện nói anh đang giúp ông Luis cầm một cạnh của
tấm sheet lớn đút vào máy cuốn (roller). Dan cự anh Thiện và 2 bên to tiếng với
nhau, anh Thiện nhỏ con và lúc đó chúng tôi đang là apprentice nên anh ra nói với
ông supervisor anh về nhà vì bị nhức đầu. Khi anh Thiện ra khỏi hang, ông
supervisor gọi tôi vào văn phòng hỏi chuyện gì, tôi đã tường thuật như trên vừa
nói. Nghe xong ông supervisor nói ông đã hiểu rõ câu chuyện, và tôi ngạc nhiên
biết bao khi ông ra lệnh tôi ra bãi đậu xe canh chừng khi anh Thiện trở lại thì
giả bộ đứng nói chuyện tầm phào. Tôi hỏi để làm chi, ông nói ông Lee yếu thế hơn Dan nên bỏ đi, vậy nếu
Lee trở lại công ty thì chắc tới 90% anh ta sẽ mang súng.Nhiệm vụ của tôi bắt chuyện
tầm phào với anh Thiện để mọi người trong công ty tản mác nhằm tránh khỏi bị ăn
đạn. May quá hôm đó anh Thiện không trở lại, ngày hôm sau anh trở lại thì Dan
đã bị gửi ra công trường và cả 2 chúng tôi cũng được Union điều động đi 2 công
ty khác nhau.
7/ Năm 1992, chắc cô Trâm Nguyễn (Massachusett) và Bee Nguyễn (Georgia) còn đang mặc tã
(diaper). Bây giờ, đã là dân biểu có uy tín và thế giá nên tưởng rằng muốn nói
sao cũng được (miệng có gang có thép), nhưng cá nhân tôi đọc 2 bài viết này rất
hùng hồn và giỏi về mặt nhân văn và Luật, nhưng kém cỏi về Khoa học và Lịch Sử
nên tôi đánh giá trình độ của 2 cô tương đương với ông Tiến Sĩ Côn Trùng mà tôi
đã nói ở đoạn trên.
8/ Massage theo định nghĩa của
từ điển Webster = (noun) a rubbing and kneading of part of the body to loosen
up muscles and improve the circulation. Dich nghĩa tiếng Việt : hành động xoa
bóp thân thể, thường bằng 2 bàn tay để làm giảm bớt hoặc ngăn ngừa sự cứng đờ
hoặc đau đớn trong các cơ bắp, trong các khớp xương.
Khởi thủy người Mỹ gọi nguyên
tên thức uống là Coca Cola, sau họ rút lại
thành Coke. Người Việt còn rút ngắn hơn nữa , khi gọi order , người ta nói :
“cho một chai CÔ”. Gọi nguyên chữ Massge dài dòng vì có tới 3 vần, người Việt gọi
là Mát Xa (2 vần). Đã có XA thì phải có GẦN, như vậy Mát Xa khác với Mát Gần chỗ
nào ?
Tiệm Mát Xa chỉ thuần túy có dịch
vụ xoa bóp thân thể thường là 2 tay (xin đừng lầm hand job của người Mỹ). Tiệm
Mát Gần phục vụ từ A đến Z, đúng nghĩa là làm “thư dãn” cả thằng lớn lẫn thằng
nhỏ. Chuyện tàn sát những phụ nữ hành nghề massge ở Georgia là một điều đánng
tiếc mà truyền thông thổ tả được Trung Cộng thổi phồng lên vấn đề “kỳ thị người
Á Châu”, trong khi Cảnh Sát Trưởng của thành phố nơi xảy ra vụ tàn sát này cho
hay không phải là sự kỳ thị sắc tộc (vì 8 người bị giết chỉ có 4 phụ nữ gốc Đại
Hàn và 2 người gốc Trung Hoa), nguyên do có lẽ nghi can bị hội chứng “sex
obsession” (dịch là ám ảnh về tình dục cũng chưa đúng hẳn). Cá nhân người viết
phỏng đoán rằng hung thủ người da trắng họ Long 21 tuổi xách súng bắn nước của
anh ta đến các tiệm Mát Gần để thư dãn, nhưng súng bắn nước của anh ta hoạt động
không hữu hiệu (tình trạng xìu xìu ển ển), nên anh ta tức giận xách súng thiệt
bắn đạn thiệt giết những người phục vụ để
mà “trả thù duyên kiếp phũ phàng” như lời của nhạc sĩ Phạm Duy trong bản nhạc
Làm Sao Giết Được Người Trong Mộng đó mà !!!
San José ngày 24 tháng 3 năm 2021
Trần Trung Chính
Đăng nhận xét