Con Sáo Sang Sông Thơ Trần Quốc Bảo
Con Sáo Sang Sông
Con Sáo sống ở Quê hương,
Buông xuôi đôi cánh, không đường bay cao!
Lồng tre, Sáo bị nhốt vào
Những mong ước, một ngày nào thoát ra!
Con Sáo sống ở Quê nhà
Ăn ớt, lột lưỡi, mà ca theo người
Lời ca, chỉ đạo sẵn rồi
Tự do Sáo hót, thì đời nát tan!
Sáo ơi!... sống ở Việt Nam
Giữa bày quỉ đỏ giam tham khôn lường
Có ngày nát thịt, tan xương!
Sáo khôn, phải sớm liệu đường thóat… gông!
Lạy Trời!... đưa Sáo sang sông
Để cho con Sáo xổ lồng bay cao
Tự do cất tiếng ngọt ngào
Hoan ca cùng với đồng bào Sáo vui!... Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
**
LÝ MƯỜI THƯƠNG Thơ Trần Quốc
Bảo
(Ca trù Huế - điệu: Lý tình tang)
LÝ MƯỜI THƯƠNG
Huế ơi!…
Thương quá… chứ thương… mười thương…
í . a…… một giải Quê hương…
Bốn phương, sáu hướng (*)… mười thương cả mười!
Tình… tang tình… Ối tang… chứ tang… tình tang…
Một thương…lờ lững Hương Giang,
Đêm đêm soi bóng trăng vàng mộng mơ
Hai thương… núi Ngự sương mờ
Hiu hiu gió sớm, ngẩn ngơ mây chiều
Ối tang… chứ tang… tình tang…
Ba thương… bún bò giò heo
Ớt cay… í . a… chảy nước mắt theo bún bò!
Bốn thương…tình tứ con đò
Luyến lưu sông nước… giọng hò Thừa Thiên
Ối tang… chứ tang… tình tang…
Năm thương… chứ… cầu Trương Tiền
Sáu vài, mười hai nhịp…nối duyên đôi bờ
Sáu thương… chiếc nón bài thơ
Nghiêng nghiêng che mái tóc tơ dịu hiền
Ối tang… chứ tang… tình tang…
Bảy thương… thơm ngát hồ sen
Tịnh Tâm bịn rịn khách quen chẳng rời
Tám thương… áo trắng em tôi
Sân trường Đồng Khánh, buông lơi tóc thề
Ối tang… chứ tang… tình tang…
Chín thương… điệu hát miền quê
Đêm mưa Vỹ Dạ… nghe tê tái buồn
Mười thương… Thiên Mụ chiều buông
Không gian trầm mặc, tiếng chuông mơ hồ…
Ối tang… chứ tang… tình tang…
Huế ơi!…
Thương quá… chứ thương… mười thương…
Tình… tang tình… Ối tang… chứ tang… tình tang…
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
(*) Bốn phương: Đông, Tây, Nam, Bắc - của tỉnh Thừa Thiên
Sáu hướng: Tiền, Hậu, Tả, Hữu, Nội, Ngoại - của Hoàng Thành
Huế
**
BÀN CỜ QUỐC TẾ
Bàn cờ Quốc tế xưa rầy,
Hơn thua, định bởi những tay cao cờ!
Giống ”Tam Quốc Chí” thuở xưa,
“Khổng Minh, Tào Tháo” bây giờ thiếu chi!
Cũng mưu lược, từng bước đi,
Thí quân, chiếu tướng… khó suy thế cờ!
- 45 năm trước… Ai ngờ,
Mỹ lui quân hết, khỏi bờ Á Châu!
Việt Nam, như “con chốt” đầu,
Nước cờ “thí chốt” ai đâu hiểu gì (?.!}
Ngày nay, bình tĩnh mà suy:
Việt Nam thuở ấy, có chi Mỹ cần!
Vừa hao của, vừa tốn quân,
Mỹ bèn “xoay trục”, qua phần Trung Đông!
Chiến lược kỳ bí vô cùng!
Làm cho Cộng sản, vỡ tung cái đầu!
Nga Sô vất “liềm búa” mau!
Kéo theo 10 nước Đông Âu, trở cờ,
Về cùng Thế Giới Tự Do.
Chao ôi! tưởng chuyện … Nằm mơ được Vàng
!!!
Riêng phần”Cộng Hòa Việt Nam”
Làm thân “con chốt”, đành cam thiệt thòi!
“Bàn cờ” chúng nó xóa rồi!
Biết bao giờ mới phục hồi Việt Nam…?
Trần
Quốc Bảo
Richmond,
Virginia
Địa
chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
*** **
Đường Về Quảng Trị
Thơ Trần Quốc Bảo
Đường Về Quảng Trị
Đường về Quảng Trị
xa xôi,
Mong về.. đến Mặc Niệm
nơi Cổ Thành.
Ngày xưa, đồng đội
chúng mình,
Hi sinh bảo vệ dân
lành…nơi đây!
Nhìn lên, thấp
thóang trên mây,
Anh linh ẩn hiện Cờ
Bay… thuở nào!
Máu xương tràn ngập
chiến hào!
Chiến công, thành bại,
ghi vào sử xanh!
Đường về Quảng Trị
Gio Linh,
Dòng sông Bến Hải,
vô tình vẫn trôi.
Cầu Hiền Lương
đó!... một thời,
Tự do – Cộng sản ;
chia đôi hai vùng!
Về thăm: Cửa Việt, Cửa
Tùng,
Nam đông, Cam Lộ,
Triệu Phong, Đông Hà,
Khe Sanh, Thạch Hãn,
Barbara,
Những Căn cứ địa, ta
qua nhiều lần.
Đường về Quảng Trị bần
thần…
Ngập ngừng từng bước,
đến gần Hải Lăng,
Chốn xưa “Đại Lộ
Kinh Hoàng”!
Cộng quân tàn sát
muôn ngàn lương dân!
Giặc Hồ man rợ bất
nhân,
Giết dân xứ Quảng
muôn phần dã man!
Lich sử dù đã sang
trang!
Nhưng tội ác Cộng rõ
ràng còn ghi!
Giang sơn gặp lúc
suy vi,
Quê hương đành đoạn
chia ly tạm thời.
Một mai vận Nước phục
hồi.
Trở về Quảng Trị, sống
đời yên vui.
Trần
Quốc Bảo
Richmond,
Virginia
Địa
chỉ điện thư của tác giả:
***
Đăng nhận xét