DÒNG THƠ THI VĂN SĨ BỬU TRUYỀN
DÒNG THƠ THI VĂN SĨ BỬU TRUYỀN
Sài gòn 1 - Nhà quê lên tỉnh
Hò/ngâm:
Sài Gòn mới biết đã quen
Mới gần đã mến người dân Sài Gòn.
Sài Gòn chan chứa tình thương
Thương người xứ lạ lạc đường về đây.
Chuyến tàu đêm tôi đón về Sài Gòn
Còi rời bến rít vào lòng xao xuyến
Tim tăng nhịp theo đường xe chuyển bánh
Túi hành trang (tay) ôm chặt mảnh tình quê.
Bước ra ga, cậu bé mặt ngô nghê
Thấy choáng ngợp, ngựa xe như dòng nước
Cao ngất ngưỡng, nhà lầu mỏi cổ ngước
Dáng vội vàng, người lũ lượt qua đường...
Cất nón chào, chào "Hòn Ngọc Viễn Ðông"
Mơ hay thực, gặp được "Người trong
mộng"!
Hai tay vẫy, tưởng chừng mình bay bổng
Chào phố phường! Chào Phù Ðổng Thiên Vương.
Chợ Bến Thành! Biểu tượng đẹp lạ thường
Phố Lê Lợi tấm lòng vui khôn tả
Khu Nguyễn Huệ thơm hoa hoa gió lả
Ðường Nguyễn Du yêu lá lá me bay.
Vườn Tao Ðàn ước vọng tỏa lên cây
Cọp Sở Thú nhớ rừng say giấc ngủ
Góc Tự Do mắt chớp vàng xanh đỏ
Phà Thủ Thiêm cô gái nhỏ sang sông.
Ðêm mưa khuya Sài Gòn nở nụ hôn
Ngày nắng muộn Sài Gòn mơ ánh mắt
Men say đắm cho tình đầu mới gặp
Niềm luyến thương đầy ắp nỗi yêu người!
Chào Sài Gòn! Thành phố mộng tôi mơ!
bt
Sài Gòn 2 - Gánh nước mướn
Hò/ngâm:
Học trò quê muốn học ở Sài Gòn
Tìm cách sống, còn cách nào hơn
gánh nước mướn?
Nhà tôi trọ, cổng số 2 xe lửa
Thiếu tiền thuê, tiền cơm bữa quá lâu
Bà chủ đòi mình phải liệu cho mau
Chỉ có cách làm sao "Gánh nước mướn"?!
Nhìn thùng thiếc xếp thành rồng uốn lượn
Chiếm phông-tên (fontaine) giành hứng nước bên đường,
Chị lấn em chân đá hấc không nhường
Ai có thể chen thùng vô cho lọt.
Mang thuốc lá, cà phê sang mời mọc
"Dì cho con giúp gánh khỏi tiền công"
Vẻ đắn đo, dì hỏi gặng mấy lần
"Gánh năm gánh, trả năm đồng cho đó"!
Ứa nước mắt mừng thầm "Dạ cũng được"!
Sáng mai, gánh nước trước, đi học sau
Ðủ năm đôi, chân rũ riệt vai đau
Tiền nhà có, tiền cơm làm sao có?
Gánh thêm nữa, phải chấp nhận khốn khó!
Hẻm quanh co, qua gốc tối mông lung
Những đêm mưa, sụp lỗ té lủng thùng
Những ngày nắng, vấp đá bung hết nước.
Bụng sẽ đói nếu chân không vững bước
Ðời phải tàn lỡ chí chẳng bền gan
Hiểu phận nghèo, không bó gối than van
Lo sự học, phải gian nan kiếm sống.
Nuôi hy vọng "ngày mai trời lại sáng"!
Xin cảm ơn "Gánh nước mướn" vô vàn!
Tôi lớn lên giữa xóm lao động Sài Gòn!
bt
Sài Gòn 2a- Tình anh gánh nước mướn
Hò/ngâm:
Nửa đêm mưa gió bão bùng
Gánh nước bằng thùng đổi lấy chén cơm
Thương ai đèn sách sớm hôm
Mồ hôi anh chảy, nước mắt em tuông thành dòng.
Quê tôi khó thiếu mưa thừa nắng
Nhà tôi nghèo cay đắng gạo cơm
Bắt tôi phải vào Sài Gòn
Ráng lo mà học mới mong đổi đời.
Sài Gòn lớn, tim tôi choáng ngợp
Tôi cố công vừa học vừa làm
Vừa gánh nước mướn ban đêm
Bờ vai sưng húp, bàn chân sưng vù.
Nhà bên cạnh có cô gái nhỏ
Cứ đêm đêm lấp ló nhìn sang
Chắc không để nghe tôi đàn
Mà như cô muốn hỏi han điều gi!
Một sáng sớm, lén khi đi học
Em vội đưa cuốn tập trăm trương
Chữ em viết: "Anh, em thương
Người nghèo có chí kiên cường lập thân"!
Tôi sững sốt cố ngăn xúc động
Vẫn học hành, vẫn gánh nước đêm
Tim em nặng mối si tình
Xin cha với mẹ cho nàng giúp tôi.
Tôi từ chối với lời ước thệ
Với sức mình đỗ đạt nên danh
Ngày ấy xin cưới người thương
Ðưa em về xứ miệt vườn mến yêu.
bt
Sài Gòn 2b - Gánh nước vào đời
Hò/ngâm:
Một vai gánh nước hai thùng
Thùng lưng cơm cháo, thùng lưng sách đèn
Gắng công trì chí bước lên
Nhờ gánh nước mướn mà nên cuộc đời!
Tuổi mười bốn khi vừa mới lớn
Còn tắm mưa, chạy giỡn tồng ngồng
Cha bảo phải bỏ dòng sông
Xa vòng tay mẹ vào Sài Gòn chông chênh.
Nhà ở trọ ép trong ổ chuột
Nắng thiêu ngày, mưa dột suốt đêm
Lòng quen lưng lửng chén cơm
Quen lưng bát nước, quen cơn đói mèm.
Làm gì được tay mềm chân yếu
Nước trên vai có chịu nỗi không
Gánh hai tính một tiền công
Thiệt thòi phải chịu, còn đường nào hơn!
Dậy thật sớm hàng thùng sắp sẵn
Trước phông tên rồng rắn uốn mình
Nước tuông như tháo não nùng
Người la kẻ hối đá thùng lăn chiêng.
Ráng nhẫn nhục, kiên tâm cười mỉm
Gồng đôi vai đau điếng mứa thừa
Bước đi thùng nước đong đưa
Thùng nhảy với nắng, thùng đùa với mưa.
Ðang phận khó người lừa kẻ gạt
Giữa cơn nghèo cơm lạt cháo thiu.
Bền gan lội nước ngược chiều
Hoa thơm cỏ lạ mỹ miều bến mơ!
bt
Sài Gòn 2c - Lời mẹ khuyên
Hò/ngâm:
Hồi nhỏ gánh nước bằng thùng
Lớn lên gánh nước bằng lòng trí nhân
Tuổi thơ dầu dãi phong trần
Ngày sau phục vụ thế nhân tận tình.
Rời xa quê tuổi còn quá trẻ
Không vì tiền, vì chí lập thân
Trốn nhà vào tuốt Sài Gòn
Tiền bạc lủng túi, áo quần dính da.
Phải tự lập, lời cha nhắc nhở
Phải học hành, nhớ mẹ thường khuyên
Nhưng tiền đâu là đầu tiên
Tha hương lạc xứ biết làm sao đây?
Giữa nghèo khó phải xoay phải trở
Ðổ mồ hôi bữa cháo bữa rau
Rã rời tay mỏi chân đau
Con ơi! Cha dạy ngẫng đầu bước lên.
Lúc cùng khốn phải chuyên học tập
Mắt quần thâm trang sách ướt nhem
Ngủ mơ chập choạng bóng đêm
Thương con! Có mẹ đứng bên dỗ dành.
Ai nên khôn mà không khốn đốn
Ai chịu học mà hổng nên người
Như con ong thợ con ơi
Hút hoa làm tổ cho đời mật ngon.
Lúc còn học soi vầng trăng sáng
Khi ra đời noi đấng hùng anh
Ðôi tay xách nước bằng thùng
Hai vai gánh nước bằng lòng trí nhân.
Ðáp đền ơn nghĩa sanh thành!
bt
Sài Gòn 3 - Tiếng lòng xe mì gõ
Hò/ngâm:
Hang cùng ngỏ hẽm vang "tắc tục"
Tiếng xe mì gõ khúc nhặt thưa
Nhịp gọi nắng, nhịp gọi mưa
Nhịp thiếu ai oán, nhịp thừa bi thương!
Mưa nửa đêm rả rích trên mái tôn
Gác trọ nhỏ, ngọn đèn chong đọc sách
Tai văng vẳng tiếng thanh tre "tục tắc"
Nhịp nhặt khoan một phiên khúc lạ thường.
Một bóng ai hiu hắt dọc bìa đường
Dáng lầm lũi liêu xiêu cơn mưa lạnh
Hai tay gõ, hai tai chừng nghe ngóng
Có tiếng kêu, chân nhanh chóng tới liền.
"Tô mì khô, chén nước lèo để riêng
Thêm khô mực, bò vò viên, tương ớt"
"Dạ! Em sẽ bưng tới ngay tức khắc".
Giọng ngọt ngào giấu chua xót đắng cay!
Dép sứt quai cố đỡ đôi chân gầy
Chiếc nón rách phủ mày che mắt
Tấm vải nhựa làm áo mưa che đậy
Che mâm mì vừa che lấy thân em.
Môi lạnh run cơn gió tạt từng cơn
Tay gắng gượng nhịp song lang "tục tắc"
Bán mì gõ cuộc đời em khô khốc
Em bước đi tôi bật khóc theo em!
Xót thương em, nghĩ cũng tủi phận mình
Ngày hai bữa chỉ biết ăn mì gõ
Ðời tôi khổ, cuộc đời em quá khổ
Nhờ có em tôi đỡ đói qua ngày.
Em nhờ ai, nhịp "tắc tục" trên tay?
bt
Sài Gòn 4 - Chuyện tình
Cầu Tân Thuận
Hò/ngâm:
Ai xuống Nhà Bè,
Ai về Sài Gòn
Qua cầu Tân Thuận ai còn nhớ ai?
Từ khi có cầu Tân Thuận 2
Mỗi người mỗi ngả hỏi ai nhớ mình?
Quận Tư như một cù lao
Cầu bắc ngang dọc, sông bao bốn bề
Cầu Quay đi, Tân Thuận về
Ðông Bắc bến cảng, bến đò Tây Nam.
Nhà em xéo cửa Kho Năm
Xe vô mặt trước, tàu nằm mặt sau
Ðêm nghe vẳng tiếng còi tàu
Nhớ người tình cũ sao lâu chưa về.
Từ thuở nhỏ nhà kề sát vách
Sáng rủ anh bắt cá bảy màu
Chiều rủ em (đi) tắm nhảy cầu
Chơi trò cút bắt ôm nhau mắc cười.
Cầu Tân Thuận trưa trời nắng gắt
Chở nhau đi xe đạp mi ni
Miểu Bà mưa gió thầm thì
Nhìn nhau đâu biết nguyện thề ra sao!
Tình nối khố thêm ngọt ngào
Ði thương về nhớ, xa nhau không đành
Em như ốc đảo riêng anh
Bến đò Long Kiểng để dành cắm câu.
Từ ngày Tân Thuận hai cầu
Anh đi cầu mới quên câu ước thề
Anh về Duyên Hải, Nhà Bè
Anh bỏ Xóm Chiếu, anh mê Vũng Tàu.
Bỏ em giữa cõi thương đau
Trơ vơ cầu cũ bạt màu nắng mưa.
bt
Sài Gòn 5 - Chuyện tình Cầu Bông
Hò/ngâm:
Cầu Bông có sẵn hai đầu
Ðầu mang chữ hiếu, đầu vay chữ tình
Ai xui cho hai đứa mình
Thương nhau sao phải chịu... đành xa nhau?!
Ðầu cầu Bông, nổi tiếng quán cà phê
Con ông chủ mái tóc thề đen nhánh
Ðôi mắt tươi cười, đôi môi chúm chím
Ðôi tay tròn lẵng, đôi tám tròn trăng.
Thu hút hồn tôi thành gả si tình
Cà phê một ly, trà bình mấy bận
Tôi giả thẩn thờ, thật tình nhìn ngắm
Cô hàng cà phê, đóa hoa thắm Cầu Bông.
Ðến một ngày, tôi bày tỏ ước mong
Lòng hồi hộp em sẽ không chấp nhận
Ngoài tưởng tượng em gật đầu ưng thuận
"Em yêu anh" đêm luôn mộng ngày mơ.
Vầng trăng trong lóng lánh chuỗi ngày thơ
Tình bay bổng giữa trời hay đất biết
Em khấn hứa Lăng Ông Lê Văn Duyệt
Anh nguyện cầu trước Ðức Mẹ Thánh Tâm.
Bố mẹ em thấu rõ cuộc tình mình
Cố ngăn cấm vì gia đình không thích
Khô nước mắt em lạy cha ban phúc
Cạn cõi lòng anh van mẹ khai ân.
Em khổ đau theo ngày tháng héo dần
Anh cay đắng xa người tình thơ mộng.
Ðâu chân lý trong giáo điều ảo vọng?
Ðức tin nào nỡ phá hỏng duyên con?
Chợt ngộ ra mẹ ôm con bằng lòng
Bỗng thức tỉnh cha ý đồng tác hợp.
Mừng vui quá, nước mắt rơi không ngớt!
Mưa nở hoa nhảy múa rợp cầu Bông!
bt
Sài gòn 6 - Kiếp học trò nghèo
Hò/ngâm:
Sài Gòn đèn nhiều hơn sao
Hỏi em biết đi hướng nào
Cho đèn đừng chói cho sao đừng mờ.
Quê em nắng sớm mưa chiều
Hột cơm còn thiếu, bao nhiêu điều gian nan
Tìm phương đi học Sài Gòn
Mới mong thoát cảnh nghèo nàn xót xa.
Sài Gòn là chốn phồn hoa
Muôn hồng nghìn tía (làm) chói lòa mắt nai
Rộn ràng Mỹ Cảnh Bồng Lai
Lôi cuốn quyến rũ những ai lạt lòng.
Sài Gòn, lắm nỗi long đong
Mảnh đất văn học vun trồng tài hoa.
Cổng trường đại học xa xa
Em mơ em ước mình ra mình vào.
Sài Gòn cho những khát khao
Vườn hoa văn hóa ngọt ngào hương thơm.
Cơ quan hành chánh thênh thang
Em mơ em ước hiên ngang bước vào.
Quyết tâm đèn sách đêm thâu
Mắt no con chữ, bụng rầu đói cơm
Cố công vừa học vừa làm
Mặc cho dãi gió mưa dầm ngược xuôi.
Mồ hôi, nước mắt mặn môi
Nuốt vào lấy sức, lấy hơi học hành
Bước lên từng bước gai chông
Ðầu đường sỏi đá, cuối đường nở hoa.
bt
Sài gòn 7 - Chuyện tình Xích lô đạp
Ðường Sài gòn chỗ cao chỗ thấp
Giọt mồ hôi thấm sách từng trang
Xích lô sánh với giàu sang
Chọn ai ai chọn ngỡ ngàng tình duyên.
Cậu học trò miệt vườn tỉnh lẻ
Vào Sài Gòn chẳng kẻ cậy nương
Trước khi cấp sách vào trường
Bỏ báo, gánh nước mướn chẳng màng nắng mưa.
Xích lô đạp sớm trưa đưa đón
Em vào trường Trung học Gia Long
Tôi Hồ Ngọc Cẩn, Lăng Ông
Kẻ phu, người khách mà nảy lòng tình câm.
Cha em biết quyết tâm ngăn cấm
Là cành vàng nhung gấm cao sang
Sánh duyên công tử vương tôn
Có đâu lá ngọc lấy phường xích lô.
Cố giải thích, van xin vô ích
Chia tay nhau. Tình, hiếu không tròn
Cơn mưa tiễn bước sang sông
Giọt ngoài kiệu cưới, giọt trong lòng người.
Ai cũng ngỡ sống đời hạnh phúc
Nào ngờ em địa ngục đọa đày
Chồng em tối xỉn chiều say
Tay đánh miệng chửi đêm ngày ghen tuông.
Ôi cay đắng, bị chồng xua đuổi
Giữa chợ đời lầm lũi long chong
Thấy em ngất xỉu bên đường
Ngừng xe tôi vội dìu nàng cố đứng lên.
Nàng bật khóc, kêu rên nức nở
Tôi như mơ quá đổi vui mừng
Lạnh run em ép vào lòng
Xích lô tôi chở mùa xuân xuân Sài Gòn!
bt
Sài Gòn 8 - Cầu chữ Y, cầu chữ yêu
Hò/ngâm:
Cầu Sài Gòn ai cất nên cao
Cầu Chữ Y hai ngả, đường nào vào yêu?
Anh đã biết, em ở quận Tám
Bên kia cầu hình dáng chữ Y
Y...ê...u... yêu chớ gì?
Má ửng đỏ, em quay đi một đường.
Em mắc cỡ dễ thương thương quá
Anh ngượng ngùng quên cả hỏi tên
Cầu chữ Y có hai bên
Phạm Thế Hiển hay Chánh Hưng bên nào?
Nhớ mắt đen hồ thu thu mộng
Nhớ tóc huyền gợn sóng sóng lơi
Quên hỏi địa chỉ em rồi
Chữ Y hai ngã, bồi hồi chờ mong.
Bước lửng thửng sương đêm dìu dặt
Gió dưới sông lạnh quất vào da
Tìm em từng bóng người qua
Mừng thầm lại hụt, mắt hoa mỏi mòn.
Bỗng ngơ ngẩn, xe ngừng trước mặt
"Chào anh! Anh đợi chắc đã lâu?
Chiều chiều thấy anh trên cầu
Giữa mưa, em vội cúi đầu làm ngơ!"
Em đã biết bây giờ đúng thực
Niềm thương anh đọng ướt bờ mi.
Cảm ơn cây cầu chữ Y
Anh chờ em đợi tình si bóng chiều.
Cầu chữ Y (ôi) cầu chữ Yêu!
bt
Sài Gòn 9 - Ðêm trăng Bến Bạch Ðằng
Hò/ngâm:
Sài Gòn bên Bến Bạch Ðằng
Gió sông mời gọi, đèn trăng tự tình
Phà qua bên ấy Thủ Thiêm
Tàu lớn đò nhỏ con tim rộn ràng.
Hẹn lần đầu gặp nhau Bến Bạch Ðằng
Chiều tắt nắng, mặt nước sông nhấp nhánh
Anh đến trước tim bớt đi lúng túng
Dễ ngắm nhìn, dễ chiêm ngưỡng em hơn.
Ánh đèn đường huyền ảo nét dung nhan
Em xuất hiện! Tôi cố ngăn rung động
Em đẹp quá! Tôi ngỡ mình đang mộng
Em cúi chào! Khuôn mặt sáng như gương.
Thời gian neo, giữ chặt tàu viễn dương
Âm thanh ngủ giữa nhà hàng Mỹ Cảnh
Con nước cạn phà Thủ Thiêm đóng cổng
Lắng nghe em từng cung bậc ngọt ngào.
Dáng em ngồi lòng ghế đá xôn xao
Bóng em đứng tay sóng chao rào rạt
Em chớp mắt rung tim anh ngơ ngác
Em mỉm cười tô khát vọng môi anh.
Ðường về khuya con phố xuống lặng yên
Sông hừng sáng thuyền ghe lên tấp nập
Em thấm lạnh nhâm nhi từng hạt bắp
Tay anh run chuyền hơi ấm qua em.
Bến Bạch Ðằng ướt bước đẫm sương đêm
Cột Thủ Ngữ che chân dừng trăng sáng
Mắt nhìn mắt tin yêu vươn vai sống
Tay nắm tay ước vọng vượt chính mình!
Mắt em sáng, hay trăng sáng Bến Bạch Ðằng!
bt
Sài Gòn 10 -
Sài Gòn tình nghĩa nắng mưa
Hò/ngâm:
Sài Gòn đèn đỏ đèn xanh
Ðèn nào em chọn cho anh theo cùng?
Ðèn nào có nghĩa thủy chung
Dẫu cho mưa nắng vẫn sáng trưng giữa trời!
Sài Gòn đẹp nắng trong mưa
Mưa xuyên qua nắng cho vừa lòng nhau
Sài Gòn nhớ lẹ, thương lâu
Nay thương mai cưới, bắc cầu em qua.
Sài Gòn phố gấm đường hoa
Nhà cao cửa rộng, con phà mênh mang
Sài Gòn một bước thênh thang
Nay thiếu mai đủ cho lòng nàng vui.
Sài Gòn lắm cảnh bùi ngùi
Khi thương thương vội khi lìa lìa xa.
Sài Gòn chất phác thật thà
Có sao nói vậy ai mà không thương.
Sài Gòn gặp buổi nhiễu nhương
"Tắt đèn tối
lửa" tìm phương đỡ đần
Sài Gòn dễ mến dễ gần
Nắng mưa mưa nắng cũng cần có nhau!
Sài Gòn buôn thúng bán bưng
Thuyền ghe lặn lội mà nên cửa nhà.
Sài Gòn nghèo khổ cũng ca
Nắng mưa cũng hát, đói no cũng cười.
Sài Gòn chín bỏ làm mười
"Dĩ hòa vi quý" ai thời giận ai
Sài Gòn trung hiếu hai vai
Nặng tình đất nước, thương hoài tình quê.
Sài Gòn muôn lối đi về
Ðông tây nam bắc cũng vô
Bến Thành.
bt
Sài Gòn 11 - Sẽ đưa em về
Hò/ngâm:
Sài Gòn vẫn bất thường mưa nắng
Nhõng nhẽo như em gái Sài Gòn
Có gì đó chút dễ thương
Ðang mưa lại nắng đang buồn lại vui.
Sài Gòn sáng nắng chiều mưa
Sáng mưa chiều nắng dây dưa nỗi buồn
Sài Gòn để nhớ, để thương
Thương thương, nhớ nhớ con đường em sang!
Sài Gòn mùa gió nam non
Trời không ngưng gió, anh còn ở đây.
Sài Gòn chưa thấy đã say
Chưa vay đã nợ ngất ngây với nàng.
Sài Gòn mấy chuyến phà ngang
Sợ em dại sóng, đường hầm phải xây
Sài Gòn mấy chiếc cầu quay
Sợ chân em vấp, phải thay cầu vồng.
Sài Gòn đang đổ mưa giông
Em bắt phải nắng, thì nắng, nếu không em hờn.
Sài Gòn chẳng có mùa đông
Em muốn trời lạnh, thì lạnh, nếu không em buồn.
Sài Gòn còn nhớ hay chăng
Duy Tân cũng đợi, Bến Bạch Ðằng cũng mong
Những đêm trăng sáng Sài Gòn
Ðèn xanh đèn đỏ đâu còn thấy trăng.
Sài Gòn ai khó mà quên
Trăm ngàn điệu nhớ không tên giao mùa
Sài Gòn ngọn cỏ gió đùa
Dầu sao anh cũng sẽ đưa em về.
bt
Đăng nhận xét