LOUIS TUẤN LÊ LỄ TẠ ƠN ĐẦU TIÊN Happy Thanksgiving to All
LOUIS TUẤN LÊ LỄ TẠ ƠN ĐẦU TIÊN
Happy Thanksgiving to All
Kính chúc quý vị mùa lễ Tạ ơn (Thanksgiving) tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.
Louis Tuấn Lê
Tôi vẫn còn nhớ mãi ngày lễ tạ ơn đầu tiên trên đất nước Hoa Kỳ, đó là ngày đầu
tiên gia đình chúng tôi đặt chân xuống phi trường San Francisco là ngày 20
tháng 11 năm 1994.
Không khí lễ hội tràn ngập một không gian rộng lớn tại đại sảnh của phí trường
San Francisco. Một sự vĩ đại hào nhoáng như ùa vào trong lòng tôi, chen lẫn luồng
không khí của mùa lễ hội cuối năm, những trang trí đón mừng ngày Thanksgiving với
hình ảnh những con gà tây xoè đuôi trông như những con công, hình ảnh (poster)
in thật lớn một bữa tiệc được bày sẵn trên bàn ăn có một chiếc mâm thật to bên
trên một con gà tây nướng vàng ươm và trang trí thêm những bông hoa cùng với quả
Pumpkin (quả bí ngô) thật ngộ nghĩnh.
Những cây thông được thắp sáng bởi những ngọn đèn bé bé xinh xinh, với những quả
châu đủ sắc màu treo kèm theo, không khí của ngày Giáng Sinh (Noel), mà từ nơi
quê hương tôi (vào thời điểm đó 1993) vẫn bị cộng sản ngăn cấm, người dân vẫn sống
trong tăm tối cùng khổ.
Nhóm người tị nạn chúng tôi đến Hoa Kỳ theo dạng HO 20. Mọi người đều nhận hành
lý rồi bước ra ngoài, ai nấy đều ngơ ngác trông như những người từ địa ngục trần
gian mới trở về xứ sở của con người, chúng tôi bị choáng ngợp bởi sắc màu của
không khí tự do...
Một luồng gió lạnh thổi vào đem đến làn không khí mát lạnh rất thích thú, vì
chúng tôi đến từ đất nước của vùng xích đạo nóng quá. Hành lý của gia đình tôi
không có gì cồng kềnh, chỉ vỏn vẹn hai cái va ly cũ kỹ sờn rách bên trong đựng
một ít quần áo.
Ấy thế mà cũng khá nặng, cái nặng của quê hương còn quằn quại trong kìm kẹp của
chế độ cộng sản, cái nặng của những tháng năm tù đày sống không ra sống trong
chế độ bạo tàn sắt máu cộng sản.
Hầu như tất cả những ai đã rời khỏi quê nhà, rời khỏi quê hương đều mang theo một
tâm trạng (nỗi nhớ nhà), nhưng riêng tôi thì khác hẳn, mà tâm trạng của tôi bấy
giờ là (Nỗi sợ quê nhà) bởi vì mỗi khi nhớ đến hình ảnh của những tay công an cộng
sản thì lại giật mình.
Thật ra mà nói sống với cộng sản lâu ngày thì cũng không còn sợ gì bọn chúng,
chỉ còn lại điều đáng nói đó là sự ghê tởm, một chủ thuyết không tưởng mà họ
đang tôn thờ, một chế độ mà sự dối trá là thước đo cho lòng trung thành, mọi
người nói dối, toàn dân tộc nói dối, thì sự dối trá chính là sự thật.
Xin nhắc lại vào thời điểm cuối năm 1993. Việt Nam cộng sản đang còn lạc hậu tăm
tối u mê vì những người lãnh đạo còn theo đuổi chủ thuyết không tưởng Cộng Sản
“Chuyên chính vô sản”.
Để rồi mãi về sau này họ đã phải thay đổi, chuyển hoá từ chuyên chính vô sản
(ba đời bần cố nông) bước lên vai trò ông chủ và chuyển biến thành Đại Tư Bản Đỏ.
Họ đã làm giàu trên xương máu Mẹ Việt Nam.
Chúng tôi chen lấn trong đám đông hơi ồn ào, thì chợt nhận ra Mẹ tôi và các em
đã đứng trước mặt, tôi chạy đến ôm lấy Mẹ tôi. Các em tôi cùng đón tiếp và đưa
gia đình tôi ra hẳn bên ngoài, tại nơi đây đã có chiếc xe Van đậu chờ sẵn.
Chiếc xe chuyển mình lăn bánh chạy trên Freeway 101 south về thành phố San
Jose, tôi nhìn qua cửa kính xe những con đường trải nhựa bằng phẳng, hệ thống
freeway thật vĩ đại, những cây cầu vượt hai ba tầng chồng chéo lên nhau.
Tôi nhớ lại có đọc thoáng qua ở đâu đó trên mạng xã hội. Bài viết sự vĩ đại của
Hoa Kỳ.
Nước Mỹ thật sự vĩ đại xuất phát từ những điều rất tầm thường nhưng vô cùng
quan trọng. Trong khuôn khổ bài viết này tôi chỉ nêu ra vài điểm mang tính chất
tượng trưng.
Sự vĩ đại đầu tiên mà tôi nhìn thấy ngay trên đường lái xe.
Đó là tinh thần tự giác rất trật tự khi lái xe, mỗi chiếc xe đều giữ đúng làn
ranh và khoảng cách an toàn trên freeway. Không có tiếng còi xe inh ỏi như tại
Việt Nam.
Ngay cả khi đi vào những khu phố, mặc dù là ban đêm đường rất vắng nhưng mỗi
khi thấy bảng (stop side) họ vẫn tự động dừng lại nhìn quanh trước khi lái đi.
Đa văn hoá.
Nước Mỹ luôn mở rộng vòng tay đón chào mọi nền văn hóa trên thế giới. Không phải
ngẫu nhiên mà tổ tiên của người Mỹ có xuất xứ từ Châu Âu, Châu Phi hay Châu Mỹ
La tinh hoặc Châu Á. Nếu không sở hữu sự đa dạng văn hóa này thì nước Mỹ sẽ
không có vị thế vĩ đại như ngày hôm nay
Cơ hội phát triển.
Một người di dân đang tìm kiếm cơ hội cho cuộc sống, hay một du học sinh đang
tìm kiếm cơ hội thực tập, xin việc làm hoặc tra cứu tại các trường đại học có
tiềm năng thì nước Mỹ luôn là vùng đất hứa giúp con người thực hiện những điều
đó.
Thung lũng Silicon.
Phía nam của San Francisco là nơi tọa lạc của trung tâm công nghệ tiên tiến tầm
cỡ và hàng đầu thế giới. Thung lũng Silicon là điểm tập trung của Facebook,
Apple, Google, Tesla, IBM và hệ thống Digital Money (Visa).
Đây là miền đất hứa cho tất cả mọi người trên thế giới muốn theo đuổi và tỏa
sáng trong lĩnh vực công nghệ.
Thung Lũng Silicon hay người Việt nam đặt tên là Thung Lũng Hoa Vàng San Jose,
cũng là nơi gia đình chúng tôi đến định cự và lập nghiệp tại nơi đây.
Gia đình chúng tôi tạm ở tại nhà cô em gái, được vài ngày cô em tôi cùng một
nhóm bạn tổ chức ăn mừng lễ tạ ơn (thanksgiving tại Lake Tahoe).
Họ đã thuê một căn nhà 4 phòng ngủ tại Lake Tahoe, chuẩn bị rất nhiều thức ăn
và nước uống. Tất cả nhóm lên xe đi về vùng tuyết rơi Lake Tahoe.
Lần đầu tiên trong đời chạm mặt với hoa tuyết bay thật đẹp, thật lãng mạn và
nên thơ vô cùng, không khí lạnh tràn ngập khắp nơi, trong không gian thật tĩnh
lặng bình yên thoáng mùi cây thông một hương thơm nhẹ nhàng dễ chịu.
Chiếc xe chạy vào một trạm đổ xăng, tôi bước xuống xe đi lại gần cây thông sát
bờ tường những bông hoa tuyết trắng xóa như bông gòn, bám trên nhánh lá làm
cành cây như trĩu nặng nghiêng mình, tôi đưa tay bốc nhóm tuyết mà cảm giác như
bông gòn tan vỡ trên tay, tôi rung nhẹ cành cây thông những hoa tuyết tuôn rơi
thật đẹp.
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi chạm tay vào hoa tuyết một cảm giác thật thú
vị mà tôi không thể hình dung được, cảnh trí như trong câu chuyện thần thoại cổ
tích chì có trong tưởng tượng.
Chiếc xe tiếp tục lăn bánh chạy về Lake Tahoe và từ từ dừng lại trước căn nhà
đã thuê. Căn nhà 4 phòng ngủ khá đẹp năm giữa một khu vườn mà bây giờ đã phủ đầy
tuyết trắng xoá, ngoại trừ những cây thông cao to, dưới mặt đất thấp thoáng một
vài đọt cây xanh ló lên khỏi mặt tuyết phủ.
Đây là căn nhà hai tầng, phía trên có hai phòng ngủ và một phòng gia đình có cả
lò sưởi rất đẹp. tôi thích cái ban công (Balcony) khá rộng, tuyết đã phủ trắng
trên thành lan cang gỗ có một lớp tuyết dày bám ở trên trông giống như một lớp
kem sữa được bàn tay khéo léo của người làm bánh bơm kem lên trên.
Tôi bốc một nắm tuyết gom lại làm thành hai quả bóng tròn lớn nhỏ khác nhau,
tôi sếp chồng lên nhau và tạo thành một (Snowman), tôi chọn hai nhánh cây khô
nhỏ cắm vào làm hai tay, sau lưng tôi cắm thêm hai chiếc lá vàng mùa thu làm
đôi cánh, trên đầu tôi đội lên một quả cây thông loại nhỏ, rồi lấy hạt hoa màu
đỏ tròn như hạt đậu làm mũi.
Tôi đặt hình snowman Thiên Thần bé nhỏ trên thành balcony, từ cửa sổ phòng có
thể nhìn thấy. Trong phòng có bé gái rất xinh con của những người bạn cùng đi.
Cô bé tròn xoe đôi mắt ngạc nhiên và nói
Oh! so beautiful the snowman looks like a little angel
“Ồ! người tuyết thật đẹp trông giống như một thiên thần nhỏ”
Có bé nhìn tôi và nói
Did you make snowman. “có phải ông đã làm snowman?”
Yes, I did. Do you want to wish for Thanksgiving?
Tôi trả lời đúng vậy. Con có ước điều gì trong ngày lễ Tạ Ơn.
Cô bé im lặng không trả lời, qua ánh mắt tròn xoe trong sáng và nụ cười hồn
nhiên thánh thiện.
Chính điều này đã thay cho lời ước muốn trong mùa lễ tạ ơn đầu tiên của tôi.
Mùi thơm phức từ con gà tây nướng lan toả hoà quyện những mùi vị các món ăn
đang chuẩn bị cho ngày Thanksgiving.
Tôi đi xuống dưới nhà, nơi phòng khách lớn một cái bàn dài đã bày sẵn những món
ăn thật hấp dẫn và thật đẹp.
Gà Tây là món chính. Gà Tây quay là món ăn truyền thống không thể thiếu trong
ngày Lễ Tạ ơn
Có một giả thuyết cho rằng món gà tây trong ngày Lễ Tạ ơn có liên quan tới Nữ
hoàng Anh.
Trong thế kỷ 16, một đội tàu chiến của Tây Ban Nha đã chìm trên đường đến tấn
công Anh Quốc. Trong lúc đang ăn tối, nữ hoàng Elizabeth nhận được tin này.
Nữ Hoàng vui mừng đến mức đã yêu cầu phục vụ thêm một con ngỗng quay.
Cảm hứng từ câu chuyện này. Những người định cư đầu tiên ở Mỹ đã lấy cảm hứng từ
sự kiện này và quay một con gà tây thay cho ngỗng quay.
Gà tây: Tuỳ khẩu vị của từng gia đình. Có thể thêm hoặc không thêm thịt
giăm-bông, ngỗng và vịt hoặc turducken (món nhồi ba loại gia cầm: gà – vịt – gà
tây, một con gà nhồi vào một con vịt rồi lại nhồi vào một con gà tây).
Stuffing: là một hỗn hợp gồm bánh mì, cần tây xắt nhỏ, cà rốt, hành tây và cây
xô thơm nhồi bên trong gà tây rồi đem đi nướng. Đôi khi hạt dẻ, thịt xông khói
xắt nhỏ hoặc xúc xích, nho hay táo cũng được làm hỗn hợp để nhồi.
Các loại bánh nướng: phổ biến nhất là bánh ngô ngoài ra còn có bánh táo, hồ
đào, khoai lang và patê cũng khá được ưa chuộng.
Khoai tây nghiền là món không thể thiếu trong ngày Lễ Tạ ơn
Khoai: Dù là nướng hay nghiền, khoai tây hay khoai lang thì món khoai vẫn là một
yếu tố không thể thiếu trong bữa ăn ngày lễ Tạ ơn. Sau món gà đầy chất đạm,
khoai là loại lương thực bổ sung tinh bột tuyệt vời, cân bằng bữa ăn.
Sốt (cranberry): là loại sốt thường được dùng kèm với món gà tây vào lễ Tạ ơn.
Quả Cranberry được đun nhừ với đường cho đến khi đặc quánh lại, tạo thành một
loại sốt có vị chua để cân bằng với vị béo của gà tây và món khoai tây nghiền.
Gravy: Nước sốt thịt là loại sốt linh hồn của món thịt gà tây,
Món gà tây sẽ không ngon nếu người nấu để phí mất phần nước thịt và mỡ được chiết
ra trong lúc thịt đang nướng trong lò. Nước sốt thịt thu được sau khi gà nướng
đã ngấm gia vị và hương thơm của các loại rau củ và thảo mộc, sau đó được nấu với
bột mì hoặc bột ngô để làm ch sến sệt. Rưới lên món ga tây, vị ngọt và đậm đà của
loại sốt này là linh hồn của món gà tây, giúp món thịt không bị nhạt và ngán.
Món ăn được đón nhận nồng nhiệt và trở thành món không thể thiếu trong ngày Lễ
tạ ơn
Đậu que hầm: Đậu que hầm được tạo ra bởi công ty súp Campbell (Mỹ) vào năm
1955. Thành phần món này bao gồm đậu xanh, sốt kem nấm và hành tây chiên. Món
ăn sau đó được đón nhận nồng nhiệt và dần trở thành một phần của bữa ăn vào lễ
Tạ ơn truyền thống nước Mỹ.
Bánh bí ngô được sử dụng trong bữa ăn hàng ngày và cả ngày Lễ Tạ ơn.
Cuối năm là thời điểm bí ngô chín và vào vụ thu hoạch. Người phương Tây sử dụng
bí ngô phổ biến trong bữa ăn hàng ngày và cả ngày Lễ Tạ ơn. Món bánh bí ngô làm
từ bột, bơ và sữa, được nướng xốp giòn. Phần nhân bí đỏ đặc mịn, được trộn
chung với kem sữa và gia vị. Khi phục vụ, mỗi lát bánh thường kèm chút kem tươi
được đánh bông và rắc thêm bột quế.
Rượu táo thức uống không thể thiếu trong dịp lễ đặc biệt này
Lễ Tạ ơn cũng có những loại thức uống đặc trưng như những dịp lễ lớn khác. Tùy
vào từng gia đình mà bữa tiệc của họ sẽ có những loại đồ uống truyền thống khác
nhau, như các loại rượu nho, rượu vang (Red or white Wine) nhưng phổ biến nhất
vẫn là rượu táo.
Rượu táo thực chất là nước táo ép không cồn và rất dễ làm. Táo được đem đi ép để
lấy nước, sau đó đun sôi, lọc bã và để lạnh.
Một khi nhắc đến các loại rượu nho kèm theo bữa tiệc gà tây trong ngày lễ Tạ
ơn, tôi không thể không sưu tầm thêm một vài loại rượu nho phù hợp khẩu vị nhất.
Một con gà tây được chuẩn bị hoàn hảo thực sự là phải có độ chín nhưng chắc thịt
và tươi. Những gì thực khác cần cho bữa tiệc là mang theo rượu vang phù hợp để
nhấm nháp cùng với nó.
Tôi tạm thời sưu tầm trên hệ thống có tất cả 10 loại rượu vang, nhưng trong
khuôn khổ bài viết này tôi chỉ nêu ra 5 loại.
Trước nhất là loại rượu vang Garnacha Tây Ban Nha
1- Garnacha có thể chỉ là rượu vang hợp cho lễ Tạ ơn. Nó có vô số hương vị
trái cây màu đỏ của dâu tây, quả mâm xôi và kẹo hibiscus. Khi được kết hợp với
gà tây với nước thịt thơm ngon, Garnacha đóng vai trò dậy lên mùi việt quất.
2- Thứ hai là loại rượu Cru Beaujolais hoặc Beaujolais-Villages
Beaujolais tuyệt vời khi kết hợp tạo nên xu hướng vào năm 2009 và năm 2013.
Beaujolais cho cảm nhận khô đặc và có phần chứa hương hoa violet, hoa mẫu đơn.
Về hương vị trái cây, vị tart và trái cây tươi của anh đào chua và việt quất.
Ngửi chúng bằng mũi từ ly sẽ là một việc vô cùng lý thú. Rượu vang Beaujolais
có nồng độ cồn thấp hoặc lượng calo thấp.
3- Là loại rượu nho Carignan
Carignan đến từ một loại nho pha trộn thấp tạo ra một loại nho chính từ vùng
Languedoc Roussillon. Các loại rượu vang chứa hương vị trái cây màu đỏ, gia vị
quế và hương riêng biệt giống xúc xích.
Bởi vì tính thịt của nho, gà tây làm cho rượu thành một cặp đôi tuyệt vời.
Hương vị của quế và ớt trong rượu cũng sẽ làm cho món khoai lang trở nên sống động
hơn.
4- Loại rượu nho Pinot Noir
Pinot Noir là sự lựa chọn tốt của gia cầm vì nó là một loại rượu vang đỏ nhạt. Ở
Mỹ chỉ có 2 loại rượu vang tuyệt vời từ nho này năm 2012 và 2015.
Đối với phong cách nhẹ và tinh tế, Pinot Noir đến từ California, Chile và
Patagonia, Argentina
5- Loại rượu nho Brachetto Chefcqui
Brachetto Keyboard Qui là một phiên bản của rượu táo Martinelli nhưng
hương vị ổn hơn. Nó có mùi thơm của mâm xôi và cam quýt với độ axit vừa phải và
bong bóng nhẹ. Đó là một loại rượu độ cồn thấp và là rượu vang đỏ ngọt.
Trở về với câu chuyện Ngày lễ tạ ơn đầu tiên:
Khi ấy tôi không hề biết Thanksgiving là ngày gì, chỉ nghe người Việt gọi là
ngày Lễ Tạ Ơn.
Sau này khi ổn định đời sống tại thành Phố San Jose và từ khi có Computer và
internet kết nối, tôi đã tìm hiểu thêm về Ngày lễ Thanksgiving.
Vào khoảng cuối thế kỷ 16-17. Một số đông người theo đạo Công Giáo và Thanh
Giáo sống tại Anh Quốc (England). Đã bị hoàng đế vào thời đó bắt ép họ phải bỏ
đạo để theo Tin Lành, đây là thời kỳ Cải Cách Tin Lành tại vương quốc Anh.
Những người này không chấp nhận, do đó họ đã bị bắt giam vào ngục, với áp lực
phải theo đạo Tin Lành, nhưng họ cương quyết không theo.
Hoàng đế nói với họ: Nếu không theo đạo Tin Lành thì phải rời khỏi nước Anh, muốn
đi đâu thì đi.
Những người này đã cùng nhau vượt biên giới đi đến định cư tại Hà Lan
(Netherlands), tuy nhiên họ sớm nhận ra vùng đất Há Lan cũng không thích hợp, một
nhóm đã tách ra và quyết định đi tìm vùng đất mới.
Nhóm người này đã mua một con thuyền có tên là Mayflower. Họ đã cùng nhau bước
lên con thuyền Mayflower, lênh đênh trên biển cả mênh mông đi về nơi vô định,
tưởng rằng không còn sức sống, đói khát và lạnh.
Thượng Đế còn nhủ lòng thương dẫn đưa con thuyền MayFlower chạm bờ đất liền đến
vùng đất thuộc địa Plymouth, thuộc vùng New England, khi ấy đang là mùa đông phủ
trắng xoá đất trời.
Đói và lạnh mùa đông qúa khắc nghiệt, một nửa trong nhóm người pilgrims (hành
hương) đã không vượt qua đói lạnh, họ đã hy sinh trên vùng đất mới vừa dung
thân.
Đến mùa xuân nhóm người Pilgrims còn sống sót đã may mắn gặp được những người
thổ dân da Đỏ tốt bụng, họ đã cung cấp một số lương thực.
Từ đó họ kết bạn với nhau và người Da Đỏ đã dạy họ cách trồng trọt hoa màu và
cách sinh tồn nơi vùng đất băng giá khắc nghiệt này.
Khi người Pilgrims đã ổn định cuộc sống, họ đã tổ chức một bữa tiệc Tạ Ơn Đức
Chúa Trời vì ngài đã ban cho họ hồng ân có thể sống sót đến ngày nay.
Họ cũng không quên mời những người Da Đỏ đến để tạ ơn và chung vui chia sẻ những
hoa màu và cùng nhau ăn uống vui vẻ.
Từ đó về sau hàng năm con cháu người Pilgrims thường tổ chức Lê Tạ Ơn để cảm tạ
những gì tốt đẹp nhất đã mang đến cho cuộc sống của họ.
Mãi sau này căn cứ vào tài liệu buổi lễ đầu tiên gọi là Lễ Tạ Ơn do người
Pilgrims tổ chức năm 1621 tại thuộc địa Plymouth, ngày nay thuộc tiểu ban
Massachutsetts sau một vụ bội thu mùa màng.
Từ đó về sau Lễ Tạ Ơn được các nhà lãnh đạo tôn giáo đứng ra tổ chức tại New
England cho đến năm 1682.
Tổng Thống Hoa Kỳ George Washington đã công bố chính thức ngày Lễ Tạ Ơn
Thanksgiving đầu tiên tại Hoa Kỳ là ngày 26 tháng 11 năm 1789. Thường là ngày
thứ 5 cuối cùng của tháng 11.
Gia đình chúng tôi thật may mắn đã đến vùng đất tự do trên một chuyến bay thật
an toàn. Để từ đó chúng tôi định cư tại nơi đây và các cháu đã trưởng thành
trên vùng đất giàu mạnh nhất thế giới đó là Thung lũng điện tử San Jose
Xin tạ ơn Thiên Chúa tạ ơn đất nước Hoa Kỳ, tạ ơn tự do, tạ ơn người và tạ ơn đời.
Đăng nhận xét