SỐ ĐẶC BIỆT THÁNG 12-2023 MỸ HÂN KÍNH GIỚI THIỆU TÁC GIẢ TÁC PHẨM CỦA QUÝ THI SĨ THỜI DANH
SỐ ĐẶC BIỆT THÁNG 12-2023 MỸ HÂN KÍNH GIỚI THIỆU TÁC GIẢ TÁC PHẨM CỦA QUÝ THI SĨ THỜI DANH
*Gửi hương theo gió mây ngàn bay...CHÍNH-NGHĨA
Tác-giả tự chuyển-ngữ bài “Just Cause”
Và gật đầu ra vẻ cảm-thông nhanh;
Nhưng anh biết: em không hề chú-trọng
Mà chỉ hiếu-kỳ vớ-vẩn chuyện xung quanh.
Anh hỏi thế này (quá đáng không nao?):
Em nghĩ thế nào về cuộc chiến hư hao
Dai-dẳng nhất và đầy mâu-thuẫn nhất
(Dân-ý ngại-ngần, hùng-chí lao-đao)?
Đừng kể gì năm-vạn-tám vong-thân!
Đừng kể gì trăm-tám tỷ phù-vân!
Sự-thể ra sao? trong ngày qua đắng xót:
Hội-chứng di-lưu về xã-hội, tinh-thần...
Em cảm nghĩ gì khi có kẻ rêu-rao:
“Thiếu Chính-Nghĩa!” Em phản-ứng ra sao?
(Trong lúc An-Ninh, Lợi-Quyền nước Mỹ
Dù ở đâu trên thế-giới cũng gồm bao!)
Mỹ tiêu-trừ Phát-Xít Đức, giúp Tây-Dương!
Mỹ chận đường Quân-Phiệt Nhật, cứu Đông-Phương!
Không để Liên-Xô lấn xâm Tây-Đức!
Và Triều-Tiên cho Hoa-Cộng nới biên-cương!
Lẽ tất-nhiên phải tốn kém phần nào
Để đạt cuối cùng Quyền Lợi Tối-Cao!
Nếu họ phân-trần là “Không Chính-Nghĩa”
Chỉ là vì họ đã lỡ-làng bỏ cuộc binh-đao!
Em hãy chờ xem! Mỹ sẽ lại lu-bù
Can-thiệp mỗi Vùng, yểm-trợ từng Khu:
Trung-Đông, Phi-Châu... có phù, có chống,
Hết “Lạ! Xa!”, “Không hiểu rõ quân thù!”
Đấy! Hoa-Kỳ đang chuộc lỗi của ngày qua!
(Cương hay nhu: do chiến-thuật mà ra!)
Thế-Giới Tự-Do phải phục-hồi thể-diện
Để chứng-minh Chính-Nghĩa thuộc về ta!
1992
Mùa Đông Đến
Tôi ngồi chẻ nhớ thành hai
Chuốt dây lạt buộc bóng
ai nhạt nhòa
Ngày nắng thắm, đêm
mưa sa
Tình ơi một thuở
hương hoa mất rồi
Tôi về hái cụm mây trời
Tô thêm nhan sắc soi
đời hư không
Mùa đông về ngủ bên
song
Gửi hương cho gió gửi
hồng phai phôi
Thương ôi sợi tóc nhẹ
rơi
Ngày nao mắt biếc để
người si mê
Bây giờ đếm giọt cà
phê
Nhìn thu lá rụng đông
về… lạnh không!
Tôi ngồi chẻ nhớ cô
phòng
Đốt làn khói trắng,
rượu nồng…
cháy tôi…
Gã Làm Vườn
Tôi như gã làm vườn
Ý tơ vương ngày tháng
Tâm giao vui kết bạn
Chăm chút những tình
thơ
Tháng giêng đón xuân
về
Khoe mai vàng đào biếc
Từng chương thơ mải
miết
Chảy theo dòng đời
trôi
Tháng
hai khung cửa ngồi
Tầm xuân vừa hé nụ
Nhẹ nhàng ôi quyến rũ
Lời chúc nhà nhà vui!
Tháng ba hoa thuỷ
tiên
Cầu may mắn
muôn người
Cầu sinh sôi, hạnh
phúc
Cho vạn vật muôn nơi
Tháng tư hoa sầu đâu
Những cánh hoa tím trắng
Rụng bay bay trong nắng
Trao người nồng nàn
hương
Tháng năm trồng linh
lan
Thanh cao và hoàn hảo
Thuần khiết và ngọt
ngào
Làm say lòng cơn gió
Tháng sáu hoa hồng nở
Lãng mạn và kiêu sa
Dẫu trái tim tan vỡ
Muôn thuở còn thiết
tha
Tháng bảy phượng trổ
hoa
Dấu bao điều muốn nói
Lưu bút tình vời vợi
Với bạn bè chia xa
Tháng tám nắng mượt
mà
Vườn
cúc vàng như lụa
Bướm ong bay qua ngõ
Tình thu dìu dịu
hương
Tháng chín mưa vương
vương
Nồng nàn thơm hoa sữa
Nhớ con phố nằm ngủ
Bước chân ai đi về
Tháng mười hoa dã quỳ
Thuỷ
chung, vươn phơi phới
Núi đồi trang sức mới
Đẹp như bức tranh thơ
Tháng mười một cỏ hồng
Để lòng ai ngơ ngẩn
Lại gần thêm chút nữa
Yêu nhau nhé người ơi
…
Tháng mười hai hoa cải
Ai xa nhớ quê hương
Có cây đa, từ đường
Có hàng dừa soi bóng
Vườn tôi mười hai
tháng
Ươm xanh biếc vần
thơ…
Thiên Di SG
Khóc thương Thầy Tuệ Sỹ
MT kính góp bài đưa
tiễn Ôn Tuệ Sĩ
Tin buồn Hoà Thượng
đã nằm yên
Nhà thơ đạo pháp ban
lời ngọc
Tu sĩ kinh từ khỏa
bút nghiên
Cốt cách oai nghi
ngài đạt diệt
Tâm tư vững chải bậc
tham thiền
Nhân quyền giải thưởng
tùy duyên hợp
Phật quốc cao đăng đấng
thánh hiền
Minh Thúy Thành Nội
***
Thi sĩ HỒ CÔNG TÂM
VẠN THẾ SƯ BIỂU CHU
VĂN AN
Trần triều suy mạt rối
tơ mành.
Năm canh thao thức
ngày vô vọng,
Thất trảm sớ dâng… việc
bất thành!
Cáo lão từ quan về dạy
học,
Nêu gương chí sĩ luận
tri hành.
Người thầy vĩ đại vui
đèn sách,
Vạn thế sư… lừng lẫy
sử xanh.
Quê Tôi
Quê tôi không có suối
Cam Tuyền *
Nhưng chẳng kém gì cảnh giới tiên.
Kìa Miếu Nữ Oa thành tráng lệ,
Và Đền Quan Thánh cổng uy nghiêm.
Thiền môn nẻo đến bồng lai cảnh,
Tu viện đường lên bát nhã thuyền.
Phố xá đêm về đèn sáng rực,
Trông dường mỹ nữ giữa đào nguyên.
San Jose- nov 20-23
*-Cam Tuyền: Suối nước
ngọt — Tên một ngọn núi, ở phía Tây bắc huyện Thuần Hoá, tỉnh Thiểm Tây, trên
núi có suối nước ngọt nên mới có tên Cam tuyền, lại có đài khói để đốt báo hiệu
khi có giặc. Bản dịch Chinh phụ ngâm khúc có câu: » Khói Cam tuyền mờ mịt thức
mây
Tiếng người tu sĩ
Một thuở khi xưa chốn hồng trần
Trời xanh mây trắng
nước non cao
Khắp phương bốn phía
là nhà cả
Cửa Phật thiền môn chốn
cũ xưa
Tu chùa nhưng mũ ni
không có
Thấy cảnh giang sơn
quá đọa đày
Cất cao tiếng nói người
tu sĩ
Thoát cảnh trần gian
tiếng còn vang !...
*NGUYỄN SÔNG NÚI
Kéo trăng
Buột trăng treo lơ lửng
Hỏi lụy phiền
bảm víu theo không
Sao trĩu nặng thăng
trầm neo bến
Mắt thâm sâu
thế sự ải khôn lường
Tự thuở nào
ta đi hoang sa mạc
Rao bán nỗi buồn nhăn
nhó bơ vơ
Réo tìm mãi
quẩn quanh vòng sinh
lộ
Lệ đẫm lời tiếng thở
đọng tràn mi
Từng dấu hỏi
lớn dần thành tóc bạc
Sứ mệnh nào người dẫn
dắt ta đi
Mười ngón tay đếm
hoài
vẫn không nhớ
Tiếc làm gì chút cát
bụi vân vi
Tập thả bóng
bay lên hồn xanh trái
Vay tiếng cười
cho đỡ mếu tử sinh
Còn tiếc nuối
làm sao tình buông bỏ
Níu làm chi tham vọng
rã cung đình
Thôi, thử cột tinh cầu
kia chặt lại
Quãy trên lưng
đau rát nhói chân đi
Nghe thoang thoảng dư
âm còn sót lại
Hãy trở về
Lối cũ đếm mây bay
Đêm nhăn nhíu
phố phường không thèm
ngủ
Để gió lơ ngơ
liếm láp mệt nhừ
Thương gót dội, mãi
tìm nơi trú ngụ
Chẻ phù du ngơ ngác gọi
em về
Thử kéo đời
Xuống vòng xoay định
mệnh
Mổ xẻ tình
giăng trăm mối u mê
Lắm trái ngang bò
quanh hồn gai gốc
Tuổi quầng thâm, khô
nước mắt bao giờ
Làm sao kéo,
Trăng đong đưa ngừng
lại
Rượt theo mây, gió
cũng hững hờ
Mãi rong tìm
hư ảo biết soi gương
Biến trí nhớ nẩy mầm
xanh hoang tưởng
Hỏi nỗi buồn
bám trăng treo thế kỷ
Thả cuộc đời rơi xuống
vũng nhân gian
Để từ đó, ta đành làm
vong khách…
SA CHI LỆ
SINH NHẬT MỒ CÔI
Bạc tóc chim bay mãi
lạ ngày
Nơi đây khách trọ gió
sương vay
Đường đời chìm nổi
mây lưu lạc
Ngửa mặt tha phương
gió thở dài
Quảy gánh phong trần
cay phiêu bạt
Buồn rơi nước mắt chợ
tình người
Lang thang một cõi
còn vương nợ
Duyên khởi là khơi bước
trở về
Tổ ấm bên trời mái
tranh quê
Còn không bóng mẹ khấn
nguyện cầu
Giả từ kiếm gãy thời
xanh tóc
Ngửi khói mộng vàng
thoáng bay mau
Ngoảnh đầu chân mỏi hồn
đau nhói
Bó gối hành trang tiễn
nhớ nhau
Rong rêu bám chặt hờn
sông núi
Biển dâu mấy độ tóc bạc
màu
Trái tim chất chứa buồn
thế kỷ
Tri kỷ còn ai giữa phố
phường
Nhớ ai ai nhớ sầu
đong đếm
Cúi đầu tìm lại chút
dư hương
Mắt mờ gậy trúc tìm
trăng sáng
Quá khứ nhai đầy rỗng
tương lai
Dật dờ mộng ảo treo
ngoài ngõ
Cứ tưởng tình xưa ngủ
trên vai…
Dường như ta đứng mười
phương gió
Tự chúc mình hỏi bóng
là ai?...
SA CHI LỆ BÀI THƠ VIẾT VỘI tháng 11-2023
Đăng nhận xét