CHÚC MỪNG GIÁNG SINH KÍNH MỜI CHIA SẺ DÒNG THƠ THỜI THƯỢNG CỦA SA CHI LỆ
CHÚC MỪNG GIÁNG SINH KÍNH MỜI CHIA SẺ DÒNG THƠ THỜI THƯỢNG CỦA SA CHI LỆ
Mai vẫn nở
trăng treo sương vuốt tóc
Nắng vẫn mơ
núi Ngự chớp long lanh
Tiếng hát ước mơ chạnh nồng khóe mắt
Em cười dòn xúng xính nụ tầm xuân
Con đường Hàm Nghi mạ vàng sự thật
Người chen vai phố trang điểm rộn ràng
Em uốn éo khoe đường cong tuyệt mỹ
Gió lòa xòa khiêu gợi nét môi cong
Ánh mắt liêu trai mê hoặc ngây thơ
Lời thủ thỉ mềm lòng cây trần trụi
Phố bàng hoàng run rẩy vuốt ve em
Bốn năm cộng lại oằn sử sách
Chứng tích đen ngòm hóa thành vôi
Gác bút lầu tranh thành mây trắng
Bay vời nấc nghẹn gọi mẹ ơi!
Làm sao đốt cả thiên cơ ngữ?
Xóa đi hai chữ ngọng dã man
Viết lại trăm năm quê lối ngọc
Khép vành tơi tả rực phương đông
Em thơm ngát hương xuân nồng lan tỏa…
SA CHI LỆ Cuối năm cảm thán
BUÔNG BỎ & THA THỨ
Chuyển động huyền cơ không thành có
Có trở về không cát bụi
hư vô
Sinh giao hóa mộng như
ảo giác
Tiếng khóc khởi nguồn
nghiệp trả vay
Mở mắt chào đời tâm vô
ngã
Chập chững đi khôn lớn
ai ngờ
Nhiều cạm bẫy nhân
gian trước mặt
Mãi vẫy vùng không
nghĩ là mơ
Định nghĩa chữ tình
bao nhiêu ý
Đời cho ta như nguyện
hay không
Thủ đắc một thời qua
cửa sổ
Theo mây gió cũng vướng
nợ trần
Khéo ai sớm tỉnh vòng
luân nghiệp
Buông bỏ hờn ghen đố
tị hiềm
Làm sao tha thứ vào
cõi ngộ
Để được thong dong nếm
vô thường
Điều gì khó nhất luôn
đeo bám
Hạnh phúc nào mãi vuột
tầm tay
Làm sao buông bỏ và
tha thứ
Trăm năm giải nghiệp
chỉ khắc giây!...
SA CHI LỆ
CÁNH HẠC XUÂN
Mắt em buồn biển cả
sóng lao xao
Ra đi từ thuở trăng
chưa ngủ
Sao nắng quê hương
vương chút nghẹn ngào
Khi mây cũng đến từ
phương ấy
Tìm phượng bây giờ biết
nơi nao
Mùa này hoa hái đươm
đầy giỏ
Sân trường đùa nghịch
tóc bay bay
Tình cờ thấy dáng ai
qua ngõ
Thắt nơ áo tím thướt
ta gầy
Có phải em về phơi
quá khứ
Lật trang kỷ niệm mắt
cay cay
Mấy mươi năm tìm mùa
xuân biệt tích
Quên mất tuổi mình lạc
bến cuối đường
Mộng đã rớt bên chân
cầu lưu lạc
Đếm hoàng hôn gãy
cánh chiều buông
Em có biết niềm đau
vàng cỏ úa
Bước chân hoang lạnh
buốt vọng tiếng Hời
Khi giấc ngủ trơ cành
rung tiếng nấc
Vò cô đơn nát vụn tiếng
mưa rơi
Xuân đến chưa sao
nhìn em xa lạ
Mắt chân chim vẫn hờn
dỗi biếng cười
Ta vẫn bán phong trần
xuân rát mặt
Mãi chờ em dù nhiều dấu
chân chim…
Lượm chút nắng pha
màu trên cánh hạc
Dấu chân chim khua nhẹ gót xuân về…
Cơn gió buốt lùa
hương xưa biền biệt
Tình trong ta trĩu nặng
quê hương ơi!
GIỜ KHAI
SINH TRÁI ĐẤT
Lắng nghe suốt
thời gian đứa bé chào đời
Côn trùng đứng
dậy trong lòng đất cầu nguyện hạnh phúc
Những bông
hoa cỏ non làm mát bầu trời
Chim mây xếp
cánh đi dự ngày đại hội
Bầy kiến đen
say sưa vẽ một vòng tròn
Thần thánh cận
thị quỳ xuống đặt tên định mệnh
Trên ngai
cao hình nhân bù nhìn cúi đầu
Nụ cười theo
sau tiếng khóc vỗ về đắng cay
Bên bờ phù
du mọc nhiều buồn thảm
Cánh bèo
trôi định nghĩa được những gì
Tiếng nói
nào cho con người không còn nhắm mắt
Mầu nhiệm
nào sao chưa mầu nhiệm cuộc đời?
Thượng đế
đã thành hạt cát hiển vi
Ngày ngày
chấp nhận biển lời khinh bỉ
Theo những
bước chân ăn mày què quặc van xin
Đó là con đường
tràn đầy mật ngọt
Mà đứa bé
chào đời phải bắt đầu khởi hành
Tụng niệm
thời gian như một thánh kinh
Ngồi nhai
tội lỗi ngon lành vào buổi sáng
Ôi! Hồn
nhiên là nỗi chết kinh hoàng!
Chúng ta
đang và sẽ bắt gặp chung quanh đứa bé…
HOÀNG HÔN TUYỆT VỜI
Đời mãi rêu
phong mầm tuyết ngự
Bảy mươi hoa
nở rộn tình cờ
Biệt xứ dạt
bên rừng trăn trở
Cười ta khe khẽ
hát ngu ngơ…
Như bất chợt
đổ xô về mời gọi
Vĩnh Long cười
rực nắng khói tơ vương
Rủ khát khao
khiêu vũ dưới chân nàng
Nồng ấm lại
thiên đường chừ vỡ nát.
Hỡi kỷ niệm
chưa dài cao vô tận
Mà sao nghe
tình sử cũng không bằng
Từ
Jane-Finch dáng gọi mời vồn vã
Nếm ngọt
ngào ngộp thở Jack-darling!
Ta đam mê
ghì siết nuốt âm thanh
Ôi! Quấn
quít suối nguồn hương nhện rối
Trăng chết lịm
trên đồi say bướm lạ
Mân mê hoài
nốc cạn tự tình rơi…
Đa tạ vô thường
nghiệp duyên gió lộng
Cảm ơn em
chuyển kiếp thắp hẹn hò
Chiều bạc nắng
quay cuồng quên giấc ngủ
Tuyệt hoàng hôn đôi bóng sánh triều nghiêng…
SA CHI LỆ
***
SA CHI LỆ
Tháng tám mưa dầm thấm
vai em
Trời ở đây cũng buồn
như ở đó
Dáng em gầy xô bóng
đi hoang
Hè đi bão nổi hồn hoa
dại
Tóc rối men tình rợp
lối xưa
Nghe đâu tiếng gọi mềm
cố xứ
Đọng lại dư âm chút
hương thừa
Bước vội đường về mây
chưa ngủ
Mà sao phố ướt mắt
đèn thưa
Dừng chân khói thuốc
buồn ngơ ngác
Gió bỗng xoay chiều
trong tiếng mưa
Người đi sao ứa trăng
vừa rụng
Đau nhói trong tim
khúc đoạn trường
Gói kỷ tình xưa vàng
cung điệu
Mân mê ký ức ngọt dị
thường
Ta đứng chờ em ướp mù
sương
Bên lầu vọng nguyệt
nhớ quê hương
Thì thầm nhắc nhở
ngày trở lại
Tay trắng tựa thuyền
lệ Tầm Dương…
SA CHI LỆ - 2023
***
SA CHI LỆ
GIỌT NÀO CHO QUÊ HƯƠNG
Nên lá thì thầm lén
hóa trang
Hoàng hôn không có
hương say tóc
Hoa héo từ ngày bướm
đi hoang
Dường như có bão
trong hồn hoa
Từ đó rừng im dấu ngọc
ngà
xuân đi khép cửa tình
sâu kín
Để lại tim đau thật
xót xa
Toronto ơi! Chiều nay
mưa rất lạ
Từng giọt nồng nàn
chưa thấm vội tan
Trời ở đây cũng buồn
như ở đó
Mà dáng em sao nỡ mất
linh hồn
Dường như trăng về
trên thung lũng
Dường như bướm lảo đảo
bay qua
Hoa đứng nhìn theo
sương nước mắt
Quyến luyến hồn trăng
nát bơ vơ
Dường như trăng về
trên thung lũng
Em buồn mưa ái ngại
lưu vong
Bướm vẫn biết có lần
hoa khóc
Nhưng có giọt nào cho
yêu thương
Nhưng có giọt nào cho
quê hương?...
SA CHI LỆ
YÊU
Soi bóng người ánh mắt lá thu rơi
Gió lay nhẹ tuổi mơ mềm lãng đãng
Em chợt thèm hôn giữa phố lạ đời
Bóng ký ức Saigon đau kỷ niệm
Vòng ôm nào ghì ướt áo chiêm bao
Trang nhật ký đong đầy dòng khiêu vũ
Điệu Valse nồng hơi ấm luyến vào nhau
Ngày xưa đó con đường thơm dấu tích
Vườn Tao Đàn ve vuốt tóc vai em
Tình nở vội mười ngón tay khờ dại
Nàng thẩn thờ chết điếng trốn vào tim
Ngày tháng chen nhau biển dâu cát bụi
Em trong ta ẩn hiện dốc sương mù
Chim vò vẽ mổ hoài đêm hò hẹn
Thơ ta bay thành khói ướp lời ru
Ta ngụp lặn tắm mát đêm mộng mị
Nàng lênh đênh bèo bọt ngủ liêu trai
Nắng ở đâu thường xanh xao cô độc
Mời em về thắp sáng cõi hạc phai…
Yêu một
lần để làm quen tiếng khóc
Mai mốt
buồn khỏi bỡ ngỡ phân vân!
Làm
sao tránh bẫy tình khi mới lớn
Tìm lối
ra dẫu bạt gió phong trần…
SA CHI LỆ ngày tháng
hư hao
***
SA CHI LỆ
SINH NHẬT ĐẮNG
Bạc tóc chim bay mãi
lạ ngày
Nơi đây khách trọ gió
sương vay
Đường đời chìm nổi
mây lưu lạc
Ngửa mặt tha phương
gió thở dài
Quảy gánh phong trần
cay phiêu bạt
Buồn rơi nước mắt chợ
tình người
Lang thang một cõi
còn vương nợ
Duyên khởi là khơi bước
trở về
Tổ ấm bên trời mái
tranh quê
Còn không bóng mẹ khấn
nguyện cầu
Giả từ kiếm gãy thời
xanh tóc
Ngửi khói mộng vàng
thoáng bay mau
Ngoảnh đầu chân mỏi hồn
đau nhói
Bó gối hành trang tiễn
nhớ nhau
Rong rêu bám chặt hờn
sông núi
Biển dâu mấy độ tóc bạc
màu
Trái tim chất chứa buồn
thế kỷ
Tri kỷ còn ai giữa phố
phường
Nhớ ai ai nhớ sầu
đong đếm
Cúi đầu tìm lại chút
dư hương
Mắt mờ gậy trúc tìm
trăng sáng
Quá khứ nhai đầy rỗng
tương lai
Dật dờ mộng ảo treo
ngoài ngõ
Cứ tưởng tình xưa ngủ
trên vai…
Dường như ta đứng mười
phương gió
Tự chúc mình hỏi bóng
là ai?...
SA CHI LỆ BÀI THƠ VIẾT
VỘI tháng 11-2023
SA CHI LỆ
SỢI NHỚ SỢI QUÊN
Mưa nhức nhối xoáy hồn thu lưu lạc
Bốn mươi năm sao vẫn
lạ chốn này?
Túi hành trang dường
như đã rêu mốc
Mỏi gối hờn cúi lượm
chút niềm vui
Nâng ly rượu dịch a
còng thời thượng
Ta mời em khiêu vũ điệu
vô thường
Ra phố đêm đèn đường
như ngơ ngác
Tà áo bay phơ phất nhớ
Saigon…
Thoảng mùi hương tình
mon men môi ướt
Nồng nàn hơn hoa dại
nở ven rừng
Mang ý nghĩa vàng son
như trinh nữ
Cứ lén về khơi ký ức
dễ thương
Người bảo ta sinh nhầm
sao cô độc
Mười ngón tay tình tự
gọi chào nhau
Ánh đèn khuya leo lét
dòng trăn trở
Tìm hướng về nhưng
không thấy trăng sao
Chợt có lúc bỗng cái
quên đeo bám
Bèn nực cười tìm cái
nhớ mân mê
Dễ thương quá tóc thề
( em áo tím) cài hoa tím
Rủ rê ta về lối nhỏ hẹn
hò
Ta chúc mình vui tuổi
đời lộn ngược
Để xuân reo tưới mát
mãi cuối đời…
*SA CHI LỆ * ngày tháng còn dễ thương
***
XUÂN DỊ SỬ
Mưa phố cổ trổ hoa thiên huyền sử
Núi vút cao chói sáng
sóng biển khơi
Đêm ấp trứng thần
linh vào quỳ phục
Gió mưa giông cuồn cuộn
bốn phương trời
Thuở cát bụi mịt mờ
chương mặc khải
Trang tư duy buông thả
dốc hoang sơ
Bày cuộc cờ dọn đường
về du mục
Lắm bể dâu sương khói
tỏa chen bờ
Ngững mặt giang tay xuân reo mở hội
Gió yêu trăng ve vuốt
bóng san hà
Vẳng tiếng ru ngọt
ngào dòng sữa mẹ
Kiệu rồng xưa luân vũ
điệu hoàng phi
Chữ nghĩa thiên di biến
dạng lạ kỳ
Thổi bão táp réo người
muôn năm cũ
Chút dư âm còn vọng lạc xứ người
Đếm từng ngày chất nỗi
hờn sa mạc
Biết về đâu tuyết phủ
đá hong đời
Gót ầm lũi cát đau mây
viễn khách
Nhặt tình người đong
đếm mảnh trăng vơi
Còn lại chút hương
xuân mùa dị sử
TÌNH
YÊU KHÔNG MẶC ẤO NHÂN GIAN
Lạ
sao thơ chưa tròn mà ý đã bay xa
Thú
sao uống nguyệt lưng lưng nửa bầu thở dốc…
Ngất
ngưỡng vỗ tay mời gọi tri âm bất đắc
Cố
mỉm cười xô lệch bóng cô đơn bạc đầu…
Những
dòng chữ gợn sóng hương xưa diễm tuyệt
Nhược
mộng phù hề rót hết vào xứ Vĩnh phù sa.
Nàng
bước vào đời ta ôm thiên đường bất trắc
Bởi
tình yêu không mặc áo nhân gian…
Cả
đời ta diễn kịch
Không
một tiếng vỗ tay!
Em
hiện hữu như mây
Bềnh
bồng nhưng miên viễn
Trời sinh ta đày làm thi sỹ
Còn em suốt đời làm tình nhân
Mỏi gối chùn chân nơi địa ngục
Tình yêu dậy mãi kiếp thi nhân!
EM
CÓ BIẾT NỖI BUỒN CON THẦN ĐIỂU?
ĐÔI
CÁNH KIA CHỰC VÚT THẲNG LÊN TRỜI
TA
TUỐT GƯƠM THỀ SUỐT ĐỜI THÚC NGỰA
DẪU
CHIẾN TRƯỜNG BÔI XÓA TUỔI TÊN AI!
Thuở hỗn độn trĩu hoằng trái đất
Bầu không gian ứ sữa diệu sinh
Nhắp thời gian cuồng say kinh ngạc
Thú dữ con người giống yêu tinh
Ta sứ giả phá tan trời bí mật
Tuyết huyền trân bay trắng xóa triều nghi
triệu mộng mị thần linh về quỳ phục
Ta ân cần mời em bước lên ngai
Xóm tinh tú ồn ào đi dự hội
Nhịp cầu ô dựng thánh lễ thiên đình
Ta lẫm liệt lật từng trang dã sử
Hãnh diện một thời quá khứ chiến chinh!
Xới giấc ngủ khói hồng loang khắp xứ
Ngợp giường mây gối gió ấp chăn sao
Tay chim lạc theo dấu chân cỏ rối
Đâu bến bờ trăng ướt đẫm thanh tao
Mưa tinh khôi rơi chập chùng trinh tiết
Ta dìu em xuống mấy nẻo luân hồi
Suối thiêng liêng soi bóng nai nhả nhạc
Ôi bốn mùa bất chợt rụng thiên cơ
Ta nhìn em cuộc đời run bám chặt
Em nhìn ta tỏa hằng vạn kiếp thu
Cùng lắng nghe tiếng rộn ràng nhân thế
Chúc cho nhau nghìn danh vọng sương mù!...
SA CHI LỆ
Đăng nhận xét