KÍNH GIỚI THIỆU TRANG THƠ THÁNG TƯ ĐEN CỦA QUÝ THI SĨ THỜI DANH

 KÍNH GIỚI THIỆU  TRANG THƠ THÁNG TƯ ĐEN CỦA QUÝ THI SĨ THỜI DANH


SAO KHUÊ

TÌNH CHIẾN HỮU


Tóc đã sương pha, Kính bạn già

Chút tình tỵ nạn chớ phôi pha

Văn chương thi phú luôn gìn giữ

Nghệ thuật Tranh Thơ vẫn thiết tha

Quân sử ghi ơn hồn tuấn kiệt

Cờ vàng thấm máu khúc quân ca

Sử xanh còn đó đời nô lệ

Thức tỉnh lòng dân giữ nước nhà

Mặc Khách

*** 

MỘT KIẾP CHINH NHÂN (Bài họa )

 Quê người tỵ nạn khổ thân già,

Mái tóc giờ đây đã muối pha.

Khổ luỵ quê hương luôn mãi nghĩ,

Hận thù đất mẹ chẳng hề tha.

Quân hành vẫn nhớ hùng câu hát,

Chính khí còn nghe rộn tiếng ca !

Một kiếp chinh nhân tình chiến hữu…

Lòng son tưởng niệm mãi quê nhà !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

*** 

TÌNH ĐỒNG ĐỘI (Bài họa)

 

Ôi tình chiến hữu mãi không già !!!!

Nhớ thuở nâng ly rượu máu pha.

Đồng đội, thề nguyền - nên gắn bó;

Kẻ thù, nhất quyết - chớ dung tha.

Cam tâm cuốn vó, quân Nam tủi;

Khoái chí vung cờ, giặc Bắc ca.

Nước mất, nhà tan, thân "cải tạo";

Lưu vong đất khách nhớ quê nhà.

Thảo Chương Trần Quốc Việt

*** 

Xin góp vui với anh LHN một bài họa:

 

LỘNG GIẢ THÀNH CHÂN


Cái số đào hoa nên lắm yêu

Mà yêu không biết sức bi nhiêu

Cứ vờ bỡn cợt câu tình ảo

Lộng giả thành chân tiếng nhạc chiều

Sớm tối réo kêu ơi hỡi Thuý

Đêm hôm mộng mị ú ơ Kiều

Thả dê cái tật làm sao bỏ

Thả miết có ngày cũng được yêu

Toàn Như

***

HOA ĐÀO LỖI HẸN*

Hoa đào lỗi hẹn đã bao lần
Chẳng đợi tình si thưởng ngoạn xuân
Lúc nở sớm gieo sầu mặc khách
Khi tàn nhanh gợi tiếc tao nhân
Cứ như dũng tướng thường vong mệnh
Nào khác hồng nhan vẫn bạc phần
Chợt đến chợt đi không giã biệt
Mong manh như một áng phù vân
nhất hùng

* Hoa Đào Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn Thường Nở Giữa Tháng Tư. Nhưng Năm Nay Giữa Tháng Ba Đã Nở Rộ Vì Trời Ấm Sớm.


HMN mạo muội làm bài thơ họa. Xin gởi quý vị cùng thưởng lãm:

HOA  ĐÀO  NỞ

Lại nở rồi đây biết mấy lần
Hoa đào thắm sắc đẹp vào xuân
Viễn du thích thú nhìn say đắm
Khách viếng trầm trồ ngẫm vị nhân
Thầm ước suýt xoa chân nhẹ bước
Nghĩ suy cặn kẽ cõi duyên phần
Mấy ai vọng tưởng…đời trôi nỗi
Một kiếp phù du…chuyện lãng vân
                              Hoàng Mai Nhất

Đồng thời, muợn hình ảnh hoa đào nở rộ sớm ở TB Virginia, HMN xin gởi bài thơ tếu ví von cho vui đời:

ĐÀO  NỞ

Hỏi thăm thật nhé bạn hiền ui...
“Đào” anh “nở”, vợ hay chưa nhỉ!?
Nói tôi nghe tôi chỉ chiêu cho…
Nếu như vợ có hét to
Cứ cười rồi bảo kiếm cho vui nhà
Vợ mà cứ mãi nhằn la
Đổ thừa lỡ dại…ai mà có hay
Chẳng qua “đào nhạy “ nên bung nở
Thêm đẹp cuộc đời vậy thôi mờ!
                           Hoàng Mai Nhất

 ***

CÁM ƠN DongThieTriet2

VÀ XIN TIẾP NỐI TRONG CÙNG MỘT THỔN THỨC

KÍNH CHUYỂN

Mai con lớn khắp nơi toàn người Hán

Tiếng Việt mình, nói nhỏ nhé con ơi
Dù mình sống trên quê hương, đất Tổ
Nhưng ai đông hơn sẽ thành chủ, con à!

 

Mai con lớn lấy chồng sao tránh khỏi
Bọn Hán kia tìm mọi cách “gieo nòi”
Còn trai  Việt thoát sao đời  nô lệ ?
Chẳng biết lúc nào mất  nội tạng, con ơi !

Mai con lớn, chữ mình con quên hết
Khắp nơi nơi toàn kiểu chữ tượng hình
Sử sách Việt sẽ ngày càng mai một
Ai nhớ từng có Âu Lạc với Văn Lang ?

Mai con lớn đến nơi nào cũng cúi
Xứ mình nhưng chẳng dám ngẩng cao đầu
Vào quán xá nhớ nép mình trong góc kẹt
Đừng tranh ăn với lũ đói bên Tàu !

Mai con lớn những nơi nào đẹp nhất
Hạ Long, Ninh Bình, Đà Lạt, Phong Nha…
… và nhiều chỗ con đừng héo lánh
Người Việt ta không tới đó nữa con à !

Mai con lớn những kinh đô, thành quách
Những tượng thờ tiên tổ, các Hùng Vương
Những ngôi miếu tôn vinh Bà Trưng, Bà Triệu
Sẽ bị đập tan, lăn lóc giữa hoang tàn

Mai con lớn, đồ ăn toàn bẩn, độc
Của ngon đều bị tước hết con ơi
Mai con lớn biển, sông, hồ nhiễm độc
Nước thải phương xa không ngớt đổ về

Mai con lớn xin con đừng òa khóc 
Hận tiền nhân sao nỡ để cháu con mình
Sống trong lòng giặc thở không dám thở
Vì thời của mẹ cha, ai cũng chỉ muốn “được yên bình”  !

Mai con lớn xin con đừng hờn trách
Tổ tiên hèn với giặc, ác với cháu con
Con hãy hiểu ngày hôm nay ai cũng nói
“Ta không đòi được đất thì để con cháu ta đòi”

Mai con lớn xin con đừng phẫn hận
“Ngày xưa giặc chưa vào sao câm nín, im ru ?
Nay giặc ở khắp mọi miền bờ cõi
Bắt cháu con đòi, nghe có lọt tai không ?

Mai con lớn, thôi mẹ không nghĩ nữa…
Chỉ mong bình minh đến thật mau…
Và tất cả chỉ là cơn ác mộng
Xin Thiên cơ ban tặng một phép màu…

*** 

Nhà văn Nguyễn Tường Thụy là bộ đội giải phóng vào Saigon tháng 4, năm 1975. Yêu Sài Gòn nên ông đã lên tiếng. “Sài Gòn thương mến” là 1 trong 6 bài để ông bị kết án 11 năm tù.

 Sài gòn xưa “Hòn ngọc Viễn Đông”

Bây giờ Viễn Đông thành phố nào là hòn ngọc?

Tôi nghĩ thế thấy thương yêu da diết

Một Sài Gòn rực rỡ nét hào hoa.

Tôi đến Sài Gòn vừa dứt can qua

Thấy ngơ ngác trước đô thành lộng lẫy

Tôi thương Sài Gòn bằng những gì tôi thấy

Cố đô một thời tráng lệ kiêu sa.

Những người dân khoáng đạt hiền hòa

Phố thị khác những gì qua tâm tưởng

Tôi ở Bắc lớn lên trong thiếu thốn

Vẫn ngỡ đang đi tới cửa thiên đường.

Chân dép cao su rê khắp nẻo phố phường

Tôi trăn trở với bao nhiêu câu hỏi

Trong tim như có điều gì nhức nhối

Đất nước này đâu thực đâu hư..

Tôi đến Sài Gòn một ngày tháng Tư

Chiếc loa phường đang say men chiến thắng

Trở về Bắc mang theo bao quà tặng

Con búp bê, khung xe đạp, chiếc đài …

Thủ trưởng bảo tôi ta thiếu cứ xài

Nhưng nhớ đó là phồn vinh giả tạo

Tôi gặp trẻ con, chúng khoanh tay thưa dạ

Lời dạ thưa này cũng giả tạo ư?

Hai mươi năm đất nước cắt chia

Bằng phần mười cuộc phân tranh Trịnh Nguyễn

Mà máu đổ, biết lấy gì đong đếm

Có chiến thắng nào đắt giá thế này không

Hàng triệu thanh niên hy sinh tuổi thanh xuân

Vết thương chiến tranh đến bao giờ hàn miệng.

Tôi hỏi đến người anh bên kia chiến tuyến

Được tin anh tử trận trước Sài Gòn

Và Sài Gòn với làn sóng thuyền nhân

Bao nhiêu người đi không tới nơi định đến

Họ hàng tôi bỏ dần sang Mỹ

Thương người ở nhà, đôi lúc có quà thăm.

Sài Gòn bây giờ thành phố đã đổi tên

Tôi vẫn muốn gọi bằng cái tên thương mến cũ

Và ao ước Sài Gòn hoa lệ

Sẽ đến lúc lại là “Hòn ngọc Viễn đông”.

From:

quoc nam nguyen

dr.nqnam@gmail.com

 ***

TẠ  TỘI


Máu ta đổ cho quê hương ngày ấy

Tuổi trẻ mòn cho đất nước hôm qua
Giờ còn ta nơi xứ người xa lạ
Đường về nhà đã bít lối từ lâu

Tự giận mình kình ngư trên cạn                                 
Sư tử buồn ngoảnh mặt nhớ rừng sâu
Xin tạ tội! Em* yêu ta bỏ lại…
Những đêm dài lặng lẽ cúi đầu!!!

Nhưng ta quyết không bao giờ bỏ cuộc
Tìm mọi đường để vực dậy Quê Hương
Không cộng sản bạo tàn trên cố quốc
Lá cờ vàng sẽ mãi mãi tung bay
Trên đất Việt ngàn năm ta yêu quý!!

Hôm nay đây trước điện thờ Quốc Tổ
Chúng con là trai Việt phải xa quê
Thắp hương lòng xin Tổ thứ tha cho
Tội không tròn trách nhiệm cứu muôn dân
Cứu đất nước thoát vòng tay cộng đảng
Để bạo tàn ngự trị trên quê hương…

Lòng hổ thẹn trước Tiền Nhân "dựng Nước”
Muôn ngàn lần nhận tội trước “Tổ Tông”
Nén hương này mong Quốc Tổ hiển linh
Độ trì cho nước Việt trường tồn
Thoát cộng sản, thoát vòng nô lệ
                                         Hoàng Mai Nhất
*Em: Em viết hoa là quê hương.

 ** Link nghe HMN diễn ngâm bài thơ Tạ Tội:

https://vantholacviet.com/ta-toi-hoang-mai-nhat/

***

Sàigòn, ngày tháng cũ

 Sàigòn ơi, Ta nhớ thương ngày tháng cũ

Nhớ cây dầu, dưới mây trời bình yên
Nhớ những con đường, vỉa hè, quán cóc
Nhớ Sàigòn nắng mưa, lụt lội, kẹt xe

*

Tháng tư, bông Sao, Phượng nở đầy trời
Gió vờn tà áo, mái tóc nắng vương
Em tan trường về, chân dẫm lá Me
Theo em về, lòng thổn thức dạt dào

*

Ôi, tuổi ô mai, hồn nhiên học trò
Nay dỗi hờn, mai bồi hồi xuyến xao
Tuổi ngọc, trinh nguyên, mơ ước viễn vông
Em ngồi hóng gió, hứng sao dầu rơi

*

Dáng ngọc chân ngà, em đi qua phố
Dưới hàng cây, chim bướm cũng ngẩn ngơ
Theo tia nắng, bất chợt mưa rót xuống
Dưới gốc Bàng bồn chồn, lén chờ ai

*

Đường xưa lối cũ, cây xanh bóng mát
Mái trường xưa, áo dài trắng thênh thang
Nhớ tà áo lụa, đài các kiêu sa
Sàigòn trong tim, vẫn nhớ mãi suốt đời

*

Hoa dầu xoay trước nhà thờ Đức Bà
Cuốn theo lời cầu nguyện hóa rêu xanh
Sàigòn ơi, lời tình tự như nắng mưa
Để câu thề về lại bến hư không

Lê Huy Trứ

Sàigòn, ngày tháng cũ

https://tienglongta.com/2024/04/08/37616/

 April 8, 2024

tienglongtaVĂN HỌC - NGHỆ THUẬT

***

DÒNG THƠ NGUYỄN MINH THANH

 Hoạ Diệt Vong


Lã chã rừng Thu khóc Núi Sông
Đau lòng Tiền Bối dạn dày công
Anh hào lớp lớp hao xương trắng
Nữ kiệt hàng hàng hiến máu hồng
Độc Lập quẩn quanh con cá chậu
Tự Do khuôn khổ cánh chim lồng
Than ôi Sông Núi đang bờ vực
Tai ách bên lưng hoạ diệt vong
           Nguyễn Minh Thanh

Ưu Tư...
Đặc Khu, Đại Phố...


Đại Phố, Đặc Khu... mọc khắp nơi...
Tàu Man bành trướng chẳng hề ngơi
Nam Quan, Bản Giốc đà tan tác
Vịnh Bắc, Biển Đông cũng rã rời
Xót dạ Tiền Nhân dòng máu đổ
Đau lòng hậu bối giọt mưa rơi
Tiếc xưa Chiêm quốc ngời xa mã
Cổ tháp sương khuya khóc giống Hời...!!
Nguyễn Minh Thanh

Huyết Lệ Sử Thi 30 - 4 - 1975
Trốn Chạy Việt Cộng


Ùn... ùn... dân Việt trốn nhân tai
Vượt biển vượt sông vượt núi dài
Tránh lũ cùng hung loài Việt Cộng
Thoát bầy cực ác bọn Tàu sai
Biển Đông xác ngập... bồng bềnh nổi
Rừng núi thây phơi... rải rác bày
Bắc thuộc, Tây nô thua  Cộng ác
Ngụy ngôn quỷ đỏ cướp ban ngày
                Nguyễc Minh Thanh

 ***

Nghe Mưa
Thao thức nghe mưa nhớ chiến trường
Trùng trùng khói lửa ngập phong sương
Đêm về phục kích chờ quân giặc
Ngày đến di hành đội ánh dương
Chiến hữu tử ly ngùi... Núi Cấm
Thương binh tàn phế chạnh... Sông Thương
Máu hồng mây trắng khăn tang trắng
Quả phụ cô nhi... Biển Đoạn Trường...!!
            Nguyễn Minh Thanh
( y vận Thăng Long Thành Hoài Cổ của Bà HTQ )

***

“Sáng Thức Dậy" ***

OR *** NEVER WAKE UP...?...

OR " Raise up your SPIRIT and extend your LIFE."

 ngồi dậy theo thành phố trời sắp sáng

đôi mắt mở ra lờ đờ

bật ti-vi nhìn chiến cuộc Ukraine

xe tăng Do Thái, rốc két Gaza

miệng vu vơ chửi đổng

 

quả trứng rơi xuống đất

màu vàng tung tóe

trật tự lông bông trơn ướt

vung tay đấm vào thinh không

thịnh nộ vô cớ lắc lư cái đầu

 

mọi điều mọi sự đều có nguyên do

loay hoay bực dọc làm chi

già thêm mấy nét da nhăn

thơ nhàu nát con tim hớt hải

thốt năm ba tiếng vu vơ cười trừ

 

run tay quậy ly cà phê đen

núi rừng sông biển sùi bọt

ần hình âm binh ma quái

ngai ngái quê hương lấp ló

nhắc nhở chút vàng đỏ đau lòng

thy an

 ***

Giới thiệu quyển thơ "Từ Khi Trăng Là Nguyệt"/ Trần Vấn Lệ

 


thích mầu trắng nên đối với N hoa cúc trắng vẫn là hoa đẹp nhất, đơn giản
mà thanh thoát nhất! Mỗi khi nghĩ đến hoa cúc, N chỉ nghĩ đến hoa cúc trắng
chứ không nghĩ đến hoa cúc vàng cao sang đại đóa hoặc những loại hoa cúc
rực rỡ, mầu mè, cầu kỳ khác.


(hoa cúc trắng trong Longwood Garden)

Thi sĩ Trần Vấn Lệ có làm bài thơ “Hoa Cúc Trắng” gửi cho N đọc. Đối với N,
thơ của thi sĩ Trần Vấn Lệ rất lãng mạn và tình tứ. Ông thuộc hàng cao thủ
trong giới làm thơ! N rất khâm phục và ngưỡng mộ thi sĩ Trần Vấn Lệ.

Hoa Cúc Trắng
Em cầm cành hoa cúc trắng
em nói:  "Tuyết nở này anh".
Thương em nói sao cho hết?
Tình ơi bát ngát trời xanh...

Chúng mình vừa qua mùa Xuân
Chúng mình đang trong mùa Hạ
"Em ơi sao em xinh quá
Hạ hồng đâu chỉ môi son?".

Tình yêu luôn luôn là chuyện
chuyện gì cũng thấy yêu thương
nếu em cầm đóa hoa hường
anh hôn em thêm không đếm!

Tình yêu là sông không bến
giống như lòng biển bao la
chúng tôi đi qua đồng hoa
từng cành hoa vì em nở!

Tình yêu làm cho mình nhớ
mỗi ngày mình có người yêu
buổi sáng giống như buổi chiều
ngày nào cũng là thắm thiết!

Cúc trắng là Maguerite
là hoa trồng ở Thiên Đường

là em mới thấy là thương

Là Em Trọn Đời Yêu Quý!

Trần Vấn Lệ

Năm ngoái, thi sĩ gửi tặng N quyển thơ mới nhất của ông, chủ đề Trăng,
“Từ Khi Em Là Nguyệt”.

Trăng lạ nhỉ hiện ở buổi sớm mai
Anh nhớ em gọi tên em là Nguyệt
Anh nhớ em
, anh nhớ con mắt liếc
Cái đuôi dài, dài tới tận hoàng hôn!


Xin giới thiệu cùng các anh chị và các bạn “Từ Khi Em Là Nguyệt”.
(có thể đặt mua trên Amazon)

 Quách Như Nguyệt

April 20th, 2024

 


Tags: TÁC GIẢ
Tags: TÁC PHẨM
Tags: THƠ

Đăng nhận xét

Tin liên quan