TRANG GIỚI THIỆU THƠ-BIẾM HỌA-TẠP GHI-NHẠC PHỔ THƠ THI SĨ ĐÔNG THIÊN TRIẾT
GIỚI THIỆU THƠ-BIẾM HỌA-TẠP GHI-NHẠC PHỔ THƠ THI SĨ ĐÔNG THIÊN TRIẾT
Lục lạo chồng thơ cũ, (cũ thật là cũ), lôi ra được bài thơ trào phúng này, có tựa đề là: <LỚP GIÀ KHIÊU VŨ>. Nay xin Rewiev lại để chia sẻ cùng các Fans ưa thích Đường Luật Xướng Họa tếu vui, chớ thật ra tớ không chủ ý bôi bác bất cứ một ai, tác giả xin thanh minh trước.
Trân trọng
Mời thưởng lãm thơ Trào Phúng <Lớp Già Khiêu Vũ>
Lớp Già Khiêu Vũ
Lớp Già Khiêu Vũ
Kèn trống dạo lên háo
hức lòng,
Nhốn nhao các cụ ghép đôi xong.
Ôm eo xà nẹo, nhô nhô ngực,
Quàng cổ đu đưa, lắc lắc mông.
Gương mặt mệ kia như khỉ đột,
Vóc hình lão nọ giống kỳ nhông.
Cọ đùi, đo cẳng, lê từng bước,
Tiếng nhạc bùm bum át cả phòng.
******
Đảo Vận
Tiếng nhạc bùm bum át
cả phòng,
Điệu đi bi-bốp tợ cuồng phong.
Quây vòng, đè xuống, sàng sàng đít,
Bước dọc, kéo lên, hẩy hẩy mông.
Thiếm gái chơi rồi đòi nhảy tiếp,
Bác trai bước tới đáp lời xong.
Ôm nhau xoắn xít sì-lô-bản,
Đọ sức xem ai kẻ ngã lòng.
Đông Thiên Triết
May/05/1995
Dòng Thơ Tiêu Biểu, Thơ Trữ
Tình
CẢNH MỘNG
CẢNH MỘNG
Vòm xanh ẩn hiện mảnh
tơ hồng,
Phấp phới mưa phùn, tuyết rải bông.
Dưới vực, cô trăng nằm khói tỏa,
Trên ngàn, dì gió trải mây bồng.
Sao dời Cung Quảng lên sườn núi?
Lại đẩy Nàng Hằng xuống đáy sông!
Lỡ thấy đôi gò trôi sóng sánh,
Muốn không nhìn đấy cũng không xong.
San Jose – Sep
15/24
TRÙNG DƯƠNG
Trùng dương bể rộng mịt mù xa,,
Mặt nước lắc lư động đất à?
Gió thổi tờ mây, thơ trỗ phú,
Sóng mài mực biển, bút khai hoa.
Rồng bay nét chữ tình da diết,
Phụng múa câu văn ý đậm đà.
Nhạc khúc xạc xào phun bọt trắng,
Tóe tung bông tuyết khắp giang hà.
San Jose- Sep 2- 2024
DAN DÍU
DAN DÍU
Đầu canh trăng rụng
trước hàng ba,
Dan díu cùng qua chút xíu mà.
Mây ở tháp ngà liền trải thảm,
Gió từ suối ngọc vội tuôn hoa.
Tưng bừng rượu rót dâng thần nữ,
Rạo rực thơ đề tặng nguyệt nga.
Huyền diệu đêm nay tinh tú quá,
Phải đây quảng điện chốn thiên hà?
San Jose – Sep 3/2024
Cõi Tạm Này
Cõi Tạm Này !
Có nghĩa gì đâu
Cõi Tạm Nầy!
Người thì mới khuất, kẻ về đây.
Chung quy từ Khí Hư Sinh Diệt,
Theo cát bụi mù cuốn hút bay.
Bể khổ trầm luân vẫn
mãi trôi,
Phù vân bay tới chẳng hề thôi.
Nhân Sanh tự cổ thùy vô tử?
Mà sợ rồi lo đến ngậm ngùi.
Nghe phím tơ lòng,
thức ngữ âm,
Tử Kỳ rõ đáng mặt kim bằng.
Nay tìm đâu được người tri kỷ,
Để cạn chén Quỳnh ngắm bóng trăng.
Luận đến Công Hầu
dễ thảm buồn,
Ham chi Khanh Tướng, khiến sầu tuôn.
Than ôi, vạn chúng đang mê đắm,
Trây trét phấn son cuộc hí trường.
Kẻ thắng làm vua
có ích chi?
Xưng hùng, xưng bá để làm gì?
Phủi tay nhắm mắt đều tan hết!
Thì bậc đế vương có sá gì?
Nhấn link để đọc trọn các bài Xướng Họa:
Dậy Đi Mau!
Dậy Đi Mau!
Há dễ thua cho
khách má đào,
Thất phu sĩ tử dậy đi mau.
Gươm thiêng gác mãi ru hồn ngủ,
Sông núi gầm vang giục máu trào.
Đã có lòng đinh da ngựa bọc,
Lại thêm dạ sắt áo quan bao.
Thân trai quyết liệm cùng thanh kiếm,
Dẫu đẫm máu son ướt chiến bào.San
Jose-Jan/2006
Ngoảnh Về Cố Quốc!
Ngoảnh Về Cố Quốc!
Ta có tự do, hạnh
phúc đầy,
Ngoảnh về cố quốc thấy gì đây?
Trên ngàn sáng tối lang hùm bủa,
Dưới vực đêm ngày sói hổ vây.
Cảnh cũ phong ba dìm vạn xác,
Đường xưa bão tố cuốn ngàn thây.
Trải bao tuế nguyệt mòn sông núi,
Ác thú vẫn tồn tại đến nay.
Nhạc Phẩm Trữ Tình: NHỚ HƯƠNG - Giai Điệu Bolero, CS: Hà Thanh
- Nhạc: Đỗ Hải - Thơ: ĐTT
Bỏ Cuộc Chơi!
BỎ CUỘC CHƠI!
Kiếp người ngắn ngủi
lắm You ơi,
Nháy mắt, sổ ghi đã đủ lời,
Lúc đến “trần truồng” oe óe tiếng,
Khi về “trang phục” lặng im hơi.
Linh hồn thanh thản, úp bài thiệp,
Thể xác nhẹ nhàng, bỏ cuộc chơi.
Chỉ được mang theo giầy áo mão,
Quý kim vàng bạc, đấy trò đời.
*Thiệp; là một thuật ngữ khi chơi bài cách tê (Catte), lá bài mình nhỏ hơn thì phải úp lại, coi như thua cho đối phương.
Thất Ngôn Bát Cú, Thơ Trữ Tình
Khúc Tiêu Tương
Khúc Tiêu Tương
Ráng chiều rơi nhẹ
bóng tà dương,
Lơ lửng lá khô rải khắp đường.
Bướm lượn hồ sen hoa trổ sắc,
Ong vờn nhụy cúc phấn xông hương.
Trên đồi Yên Tử mây vương tuyết,
Dưới dải Ngân Hà khói trộn sương.
Ôm khối
tình si bên chén rượu,
Ngậm sầu sáo trỗi Khúc Tiêu
Tương.
Đọc thêm bài Xướng Họa:
Bóng Giai Nhân & Khúc Tiêu Tương
Câu Chuyện Chuyển Ngữ
Bài Thơ Ông Đồ
Câu Chuyện Chuyển Ngữ Bài Thơ Ông Đồ
從越南詩
<Ông Đồ >音譯為中國詩的记录
(Câu chuyện chuyển Ngữ bài Thơ Ông Đồ)
Vừa qua Tết mấy hôm,
thì bỗng có ông bạn làm cùng sở ghé thăm, ông bạn này biết tôi thích làm thơ,
cho nên ông thường hay gọi tôi “nhà thơ” và hể cứ mỗi lần gặp nhau, ông thường
chào hỏi tôi với câu xã giao: “Hello! chào nhà thơ, sao, dạo này khỏe chứ”? (nguyên
văn của ông bạn)
Còn về cá nhân ông bạn,
tuy ông không biết làm thơ, nhưng ông rất “mê” đọc thơ, nhất là những tác phẩm
của các nhà thơ thời tiền chiến, mà trí nhớ của ông rất tốt, thông thường ông
thuộc vài ba câu trong những bài thơ nào mà ông thích, nhưng đôi khi ông cũng
thuộc làu nguyên cả bài, ví dụ như bài thơ “Người Hàng Xóm” của Nguyễn Bính mà
ông cho biết là ông rất thích bài thơ này, rồi ông cất tiếng hát, giọng hát
khào khào, khiến người nghe có cảm giác như phát “nổi da gà” qua bài thơ đã được
phổ thành nhạc:
Nhà nàng ở cạnh
nhà tôi,
Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn.
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có dậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng….
Rồi “Hai Sắc Hoa
Tigôn” của TTKH…. “Gái Quê” của Hàn Mặc Tử…. Và “Mầu Thu Năm Ngoái” của Hồ Dzếnh:
Trời không nắng
cũng không mưa,
Chỉ hiu hiu rét cho vừa nhớ nhung.
Chiều buồn như mối sầu chung,
Lòng êm nghe thoảng tơ chùng chốn xa.
Ông hát và nói nãy giờ,
một tràng, thao thao bất tuyệt, xong rồi ông quay qua tôi và nói với tôi là ông
còn một bài nữa mà ông thích nhất, đó là bài thơ “Ông Đồ” của Vũ Đình
Liên, ông liền đọc nguyên bài thơ “Ông Đồ” mà ông đã thuộc làu làu….
Đọc xong, ông lại nói
tiếp: từ xưa đến giờ, Đường Thi của người Tàu như: Trích Tiên-Lý Thái Bạch,
Thôi Hiệu, Lý Thương Ẩn, Đỗ Phủ, v.v…. hằng hà sa số thơ phú của người Tàu được
chuyển dịch sang Việt ngữ, nhưng tại sao thơ của các thi sĩ VN không có ai chuyển
dịch sang Hoa ngữ, nhất là bài thơ ”Ông Đồ” này, để cho người Tàu họ
biết thi tài của thi nhân VN nào có thua kém thi sĩ của họ đâu, nhưng, tại sao…
tại sao… (ông cố ý nhấn mạnh 2 chữ tại sao, tại sao này 2,3 lần) anh
biết chữ Hán mà anh không chuyển dịch bài thơ ”Ông Đồ” này? (nguyên
văn của ông bạn).
Và ông nói tiếp, bây
giờ tôi đề nghị ông nên dịch bài thơ này sang Hoa ngữ (ông nói y như cấp
trên ra lệnh cho cấp dưới) và dịch xong thì nhớ in cho tôi vài ba bản
để tôi thưởng thức tài dịch thuật Hán ngữ của anh nhe. (nguyên văn của
ông bạn).
Đến đây tôi mới sực
nhớ ra, “Ồ! Ý kiến của ông cũng rất chí lý” vì bài thơ này tôi cũng rất thích,
mà hầu như tất cả mọi người VN từ trẻ đến già đều tán thưởng bài thơ “Ông
Đồ Già”, nghĩ vậy, cho nên mấy hôm sau, cảm thấy tinh thần sảng khoái, tôi
mới bắt đầu chuyển ngữ bài thơ “Ông Đồ” của VĐL dưới đây, xin gửi đến
các bạn yêu thơ cùng nhàn lãm.
Mời nhấn Link dưới
đây để đọc bài thơ Ông Đồ đã được chuyển dịch :
https://dongthientriet.com/2021/09/15324/
Đăng nhận xét