SỐ ĐẶC BIỆT THÁNG 1-2025 TRANG VĂN THƠ LẠC VIỆT-SINH HOẠT ĐẶC BIỆT & SÁNG TÁC CỦA QUÝ THÀNH VIÊN & THÂN HỮU

 TRANG VĂN THƠ LẠC VIỆT-SINH HOẠT ĐẶC BIỆT & SÁNG TÁC CỦA QUÝ THÀNH VIÊN & THÂN HỮU


Giới Thiệu Bữa Cơm Độc Đáo, Đậm Tình, Đầu Năm Dương Lịch 2025, Dành Cho Những Người Lính VNCH & Vợ Lính!

KQLE VAN HAI

Giới Thiệu Một Sinh Hoạt Tuyệt Vời, Vui Vẻ Nhất, Cho Những Ngày Đầu Năm Tết Tây 2025!

 Bữa Cơm Độc Đáo Thân Tình, Đầu Năm Dương Lịch 2025, Đánh Dấu 50 Năm Mươi Năm! (1975-2025) “Tình Huynh Đệ Chi Binh!” Của Những Người Lính VNCH Bất Diệt! Chúng Ta Mất Hết, Chỉ Còn...Có Nhau!

  -Ưu tiên dành riêng cho những người Lính VNCH, một thời khoác bộ quân phục, giầy “saut”, áo trận, trong cơn chinh chiến khói lửa, bảo vệ Quê Hương và những người Vợ Lính!

-Mọi thứ, hoàn toàn...miễn phí! Do người Lính LVHải khoản đãi, với nhiều tiết mục vui, để bắt đầu lấy may cho một Năm Mới! (Thân hữu, dân sự, không trong Quân đội, muốn tham dự, xin đóng góp 40 đô la.)

 -Đúng vào Mồng Hai Tết Tây! Thứ Năm, ngày 02 tháng 01 năm 2024. Lúc 11 giờ trưa, tại Nhà hàng Cao Nguyên, 2548 S. King Rd #A16, San Jose

 -Nửa thế kỷ! Mới có một buổi cơm Hội Ngộ của những người Lính kỳ thú như thế! Vì Nhà hàng có sức chứa giới hạn, ưu tiên cho những người ghi danh trước. Xin gọi số (408) 799-8218

Lời Mời

 Nhân dịp Mừng Tết Tây Dương Lịch 2025, Đánh Dấu 50 Năm Mươi Năm! (1975-2025) “Tình Huynh Đệ Chi Binh!” Của Những Người Lính VNCH Chúng Ta Mất Hết, Chỉ Còn...Có Nhau!

Đây là thời điểm hiếm có, đáng nhớ! của một đời người! Nên Nhóm SVSQ Không Quân Khóa 73A Phi Hành tại San Jose, rất hân hạnh để tổ chức một buổi họp mặt đầu năm, cho các Cựu Quân Nhân của các Quân Binh Chủng Việt Nam Cộng Hòa tại Miền Bắc Cali.

Đây cũng là dịp anh em cựu quân nhân chúng ta, có cơ hội ngồi lại cùng hàn huyên tâm sự, và kể lại cho nhau những kỷ niệm, năm tháng chiến đấu dưới Lá Cờ VNCH, bên cạnh cùng dự tiệc với các món ăn của nhà hàng, cùng chút men say (BTC tài trợ men say) để nhớ lại một thời chiến đầu bên nhau.

Vì đây là tiệc của Lính,và để có màu cờ sắc áo của Lính, nên BTC khuyến khích các Cựu quân nhân, chúng ta mặc quân phục.

Buổi tiệc sẽ được tổ chức vào:

*Thứ Năm ngày 02 tháng 01 năm 2024.

* Tại Nhà Hàng Cao Nguyên, 2548 S. King Rd #A16, San Jose, Ca 95122.

Khai mạc lúc 11:00AM (Đúng giờ)

*Giá vé $40/người. Chỉ tính cho thân hữu nào muốn tham dự.

Riêng những anh em Cựu quân nhân & phu nhân (only) toàn bộ chi phí, sẽ do BTC đài thọ.

*Vì số chỗ nhà hàng có giới hạn, chỉ 100 người, (first come, first serve), nên BTC khuyến khích quý vị các quân, binh chủng tham gia, xin ghi danh hoăc phone cho BTC càng sớm càng tốt, vì khi số người đã tới 100, thì BTC sẽ khóa sổ và không nhận thêm nữa với bất cứ lý do nào!

*Lưu Ý:

Khi ghi danh các đơn vị cựu quân nhân, quý vị cho BTC danh sách, tên họ, quân binh chủng, để BTC lập danh sách khi “check in” vào tiệc.

Hạn chót ghi danh, Thứ Ba 12/31/2024. BTC sẽ khóa sổ nếu số người tham dự đủ 100, cho dù chưa đến hạn chót.

*Mọi ghi danh xin liên lạc với:

KQ Huỳnh Trịnh Phương, Cell: (408) 799-8218, Email: phuongh_54@yahoo.com

Trong “Tình Huynh Đệ Chi Binh!” Của Những Người Lính VNCH! Chúng Ta Mất Hết, Chỉ Còn...Có Nhau! BTC chân thành, quý mến, mời Quý anh em Cựu quân nhân, chúng ta bớt chút thời giờ tham gia bữa tiệc thân tình, đặc biệt, nửa thế kỷ mới có này!

Trân Trọng Kính Mời.

Trưởng Ban Tổ Chức

73A KQ Lê văn Hải, Email: khongquanlevanhai@gmail. com

Điều Động Tổng Quát

73A KQ Huỳnh Trịnh Phương

****





















 Nhân Ngày Đầu Năm Dương Lịch 2025, Đánh Dấu 50 Năm Mươi Năm! (1975-2025) “Tình Huynh Đệ Chi Binh!” Của Những Người Lính VNCH, xin mời đọc truyện ngắn cảm động:

 Bố tôi, người lính Việt Nam Cộng Hòa!

(Phóng tác của Người Lính LVHải)

-Tôi có một người cha già, lại tàn tật, cụt một chân. Khi tôi sinh ra đời bố tôi cũng đã gần 50 tuổi. Trong một thời gian dài, bố tôi đóng vai trò của một người mẹ, tuy di chuyển khó khăn, nhưng ông lo lắng cho tôi không còn thiếu một thứ gì.

Bạn bè thường gọi là “Ông nội trợ!” và khen là đàn ông mà bố tôi có đầy đủ các đức tính của người phụ nữ Á đông “công, dung, ngôn, hạnh”, nuôi con khéo léo không ai bằng.

Hồi còn bé, tôi không hiểu được, vì sao không phải mẹ tôi, mà bố tôi luôn luôn ở nhà chăm sóc cho tôi. Từ từ tôi mới nhận ra, trong đám bạn bè, tôi là người duy nhất luôn luôn có người bố bên cạnh. Thiếu tình mẹ, tuy nhiên, tôi cũng cảm thấy an ủi, mình là người rất may mắn, còn hơn nhiều đứa trẻ thiếu cả tình thương của cha lẫn mẹ.

 Sau này tìm hiểu thì tôi biết, bố tôi là một Lính VNCH, bị thương trên chiến trường, được mẹ tôi bảo lãnh theo diện đoàn tụ, bà lo cho ông hưởng tiền trợ cấp tàn phế. Lúc tôi được hơn 3 tuổi, bố tôi và mẹ tôi ly dị, bà đã lập gia đình với một người đàn ông khác, nhường tôi lại cho bố tôi nuôi. Trong ký ức trẻ thơ, tôi có hình dung được hình ảnh của mẹ tôi một vài lần, khi bà đến thăm, nhưng rất xa lạ, vì luôn luôn bà đi với một người đàn ông, nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng.

Tôi có tí mặc cảm về địa vị bố tôi ngoài xã hội, so với bố của những đứa trẻ khác, tuy nhiên việc chăm sóc tôi thì hoàn hảo, ông chăm lo cho tôi từ việc lớn đến việc nhỏ, không phải đụng tay vào bất cứ thứ gì. Trong suốt thời gian tôi học tiểu học, ông còn thuyết phục ông tài xế xe bus đón tôi đi học ngay tại cửa nhà, thay vì ở trạm xe , cách xa nhà tôi 4 dãy phố. Khi tôi bước vào nhà, lúc nào bố tôi cũng chuẩn bị sẵn thức ăn trưa, nào cá kho, thịt kho, rau xào và có cả canh nữa. Lâu lâu cũng có thức ăn Mỹ, sandwich, hamburger, bơ đậu phộng, và còn thay đổi theo mùa. Giáng Sinh bánh có viền xanh hình cây thông, Valentine có hình trái tim..vv…

Khi tôi lớn hơn một chút, vào năm đầu tiên trung học, tôi lại thích sống độc lập, tôi muốn thoát ra những cử chỉ yêu thương dành cho con nít của bố, vì sợ chúng bạn trêu chọc. Nhưng chẳng bao giờ bố buông tha tôi cả, một đôi khi tôi rất bực mình.

Cấp trung học, tôi không thể về nhà ăn cơm được nữa, phải bắt đầu tập tự lo cho mình. Nhưng bố tôi lại thức dậy sớm hơn thường lệ để chuẩn bị bữa ăn trưa cho tôi. Ông cẩn thận ghi cả tên tôi bên ngoài túi giấy đựng đồ ăn. Lật dưới đít bao giấy, luôn luôn có một vài hình vẽ nhỏ, khi thì căn nhà, khi thì dòng suối, ngọn núi, chim cá và hình trái tim với dòng chữ “I Love You Tammy!” Nào hết đâu, bên trong những chiếc khăn giấy cũng có những dòng chữ triều mến “Bố thương con nhiều”. Ông luôn viết, hay có những câu nói bông đùa như thế để nhắc nhở là ông yêu thương tôi nhiều, và muốn làm cho tôi vui.

 Tôi thường lén ăn trưa một mình để không ai thấy được cái túi giấy và khăn ăn. Nhưng cũng chẳng giấu được lâu. Một hôm, một đứa bạn tình cờ thấy khăn ăn của tôi, nó chộp lấy la lên và chuyền đi khắp căn phòng cho mọi người xem. Mặt tôi nóng bừng, bối rối, mắc cỡ muốn chui đầu xuống đất.

Bữa hôm đó tôi về, đã làm mặt giận với bố tôi và “cấm” ông ấy không được viết, vẽ “bậy bạ” trên khăn giấy nữa, để bạn bè không coi tôi như đứa con nít lúc nào cũng cần người lớn chăm sóc. Lần đầu tiên tôi thấy bố tôi buồn, lặng lẽ vào phòng đóng cửa

Ngày hôm sau, tôi vô cùng ngạc nhiên vì tất cả bạn bè bu chung quanh tôi, chờ để được xem chiếc khăn ăn, nhưng lần này thì trống trơn, không có dòng chữ hay hình vẽ gì cả. Nhìn mặt bọn chúng thất vọng, hụt hẫng, tôi mới hiểu ra, tất cả chúng nó đều mong ước có một ai đó biểu lộ tình thương yêu ngọt ngào giống vậy đối với chúng. Lúc đó lòng tôi len lén cảm thấy vui vui, dâng lên niềm tự hào về bố. Tôi vội về làm lành với bố, và những giòng chữ, những hình vẽ yêu thương lại tiếp tục.

 Những năm còn lại trong trường trung học, tôi vẫn đều đều có những chiếc khăn đặc biệt ấy. Và từ đó, tôi giữ lại, chứa trong một cái hộp riêng, giấu kín.

Chưa hết, khi vào đại học, tôi phải rời xa bố, tôi nghĩ thông điệp xưa kia của bố sẽ phải chấm dứt. Nhưng tôi và bạn bè rất vui sướng vì những cử chỉ biểu lộ tình cảm của bố tôi vẫn tiếp tục qua hình thức khác.

Ở cấp đại học, dĩ nhiên không còn thấy bố tôi đứng chờ khi tan học, vì thế, tôi hay gọi điện thoại cho ông, chi phí điện thoại khá cao, nhưng không sao, tôi chỉ muốn nghe được giọng nói của ông mà thôi.

 Suốt năm học đầu tiên, chúng tôi quen lối nói chuyện như thế và sau đó kéo dài một năm. Thường thì sau khi tôi nói lời tạm biệt, câu cuối cùng không bao giờ thiếu.

“Này Tammy”

Tôi thường trả lời “Dạ, gì thế bố?”

“Bố thương con nhiều.”

“Con cũng thế. I Love You!”

Hình như bố tôi nhận ra chi phí mắc mỏ cho những cuộc điện đàm, từ đó, tôi bắt đầu nhận thư mỗi thứ sáu. Ban thường trực phát thư của trường đều biết ai là người thường gửi lá thư này, mặc dù địa chỉ hồi âm luôn luôn ghi là KBC 1678. (Sau này tôi khám phá ra, KBC viết tắt là Khu Bưu Chính, địa chỉ trong quân đội ngày trước nơi bố tôi phục vụ. Còn số 1678 dễ quá, là số nhà tôi hiện tại.)

 Nhiều lúc bên ngoài bì thư, địa chỉ được viết bằng bút chì và tiếp theo đó là những lá thư có hình con mèo và con chó của gia đình tôi, có vẽ những hình tháp nhiều từng, hình cây cầu nhiều nhịp in trên sóng nước. Hè năm đó, bố tôi và tôi du lịch về Việt Nam, lúc đó tôi mới biết là Chùa Một Cột, Chùa Thiên Mụ, Cầu Tràng Tiền v.v…

Sau chuyến du lịch ấy, tôi tìm hiểu về Việt nam nhiều hơn, nhất là cuộc chiến tranh trước 75, tôi bắt đầu thấy thương bố nhiều, ông là người lính bại trận, nhưng quân lực ấy đã chiến đấu dũng cảm cho tự do, cho hạnh phúc của người dân miền Nam trong suốt 20 năm. Nếu không bị đồng minh bán đứng, cuộc chiến chưa chắc ai thắng ai.

 Thư đến và được phát mỗi ngày sau buổi ăn trưa. Tôi thường đi nhận thư và mang theo mỗi khi đi uống cà phê. Tôi nhận thấy chẳng cần phải giấu giếm làm gì nữa, bởi bạn cùng phòng tôi là những đứa bạn hồi còn trung học, chúng nó biết rất rõ về những chiếc bao giấy, khăn ăn. Và rồi trở thành như một tập tục, tôi đọc thư, còn bì thư và hình vẽ thì được chuyển khắp bạn bè, thư từ bố tôi thành niềm vui của cả phòng.

Trong năm cuối cùng đại học, bố tôi bị căn bịnh ung thư hành hạ. Mỗi khi tôi không nhận được thư vào ngày thứ sáu, tôi biết ông ốm nặng, không thể viết được. Ông thường thức dậy lúc 4 giờ sáng để có thể ngồi trong nhà yên tĩnh nắn nót viết những lá thư. Nếu không kịp cho đợt phát thư vào thứ sáu, thì chỉ sau đó, một hai ngày, thế nào rồi thư cũng đến. Bạn bè tôi bình bầu ông là “Người cha thương con nhất trên thế giới này!”

Ngày lễ cha, Father’s Day, chúng nó gởi một tấm thiệp phong tặng ông danh hiệu đó và tất cả đều ký tên trên tấm thiệp. Tôi tin rằng ông đã dạy cho tất cả chúng tôi về tình phụ tử, bạn bè tôi bắt đầu nhận những tấm khăn ăn giống như tôi từ gia đình chúng nó, với những lời để lại ấn tượng mà sẽ thôi thúc họ hãy biểu hiện tình thương của họ với con cái sau này.

Suốt thời gian đại học, những lá thư và những cú điện thoại như một chu kỳ đều đặn.

Ngày ra trường, tôi quyết định chọn công việc làm gần nhà, để được ở cạnh bố tôi, vì căn bệnh bố càng ngày càng nặng. Thời gian được ở gần bố không còn bao nhiêu lâu nữa.

Đó là những giây phút khó khăn, đau khổ nhất cuộc đời tôi phải trải qua.

Tôi ở bên cạnh bố tôi một vài ngày trong bệnh viện trước khi ông mất. Vài giờ trước khi hấp hối, ông nắm tay tôi bảo “Bố nhờ con một điều, con về nhà lấy cho bố cái hộp gỗ mà bố để trên đầu tủ, đây là hộp chứa đựng những kỷ niệm đời lính mà bố yêu thương nhất. Bố muốn nhìn nó lại một lần.”

Tôi lái xe về nhà, và cũng tìm ra ngay chiếc hộp phủ đầy bụi thời gian. Có gì bên trong? Tôi tò mò mở nắp hộp. Mắt tôi bắt đầu cay cay nhòa lệ, khi nhìn thấy những tấm hình của bố tôi còn trẻ, trong những bộ quân phục thật oai phong. Có những tấm cầm súng đằng sau chiến trường còn bốc mùi lửa khói. Lật ra đàng sau, những ngày tháng cũ, 68, 70, 71, 72… với những địa danh xa lạ: An Lộc, Bình Long, Đồng Xoài, Khe Sanh… Dưới đáy hộp là căn cước quân nhân, giấy giải ngũ và những tấm huy chương, bộ lon gắn trên cổ áo khi ông mặc những bộ quân phục.

Bây giờ thì tôi mới hiểu hết, không còn mặc cảm hình ảnh có ông bố tàn tật chỉ biết lo việc “nội trợ”, ngược lại là đàng khác, Bố tôi đã một thời là một người lính chiến oai hùng, đổ máu hy sinh một phần thân thể mình cho một cuộc chiến đầy chính nghĩa, bảo vệ quê hương.

 Rõ ràng bố tôi chăm sóc tôi, vui vẻ làm những việc của người phụ nữ bao nhiêu năm nay, chỉ vì tình thương con mà thôi. Ông thật là người cha tuyệt vời

Tôi ôm cái hộp, chạy gấp lại bệnh viện, định nói lời xin lỗi với người cha thân yêu của mình, nhưng đã trễ! Người y tá trực cho biết, bố tôi vừa trút hơi thở cuối cùng. Rồi người y tá trao cho tôi chiếc khăn giấy nhà thương, với giòng chữ cuối cùng run rẩy của một người cha dành cho con “Tammy, bố thương con nhiều! Vĩnh biệt!”

 Nước mắt tôi trào ra như suối, cầm tấm khăn giấy trong tay áp vào ngực, tấm khăn giấy cuối cùng, mà cả cuộc đời mãi mãi không còn nhận được nữa.

Lúc liệm xác, tôi bỏ theo khăn giấy đã đổi màu vàng khè, nhưng tình tôi dành cho người bố càng ngày càng thắm thiết, bất diệt, muôn đời không thay đổi!

Đầu Năm Dương Lịch 2025

Người Lính LVHải

Chúc Mừng Năm Mới 2025!

 ******

Đầu Năm thắp một nén hương tưởng niệm, 50 năm (1975-2025) người Việt Tị Nạn lại thêm một mùa Xuân xa xứ, nhưng vẫn mãi nhớ ơn người Lính Cộng Hòa đã nằm xuống!






Thông Báo: Dời Ngày Tổ Chức!

-Tiệc “50 Năm Tình Huynh Đệ Chi Binh” ngày 2 tháng 1 năm 2025, tại Nhà hàng Cao Nguyên, xin đươc dời ngày tổ chức!

Vì lý do vào ngày lễ, nhiều nhân viên nghỉ lễ, không đủ để đảm trách một bữa tiệc, bất ngờ tăng nhiều bàn như thế. Nếu tổ chức, sẽ có nhiều thiếu sót. Nên BTC quyết định dời vào ngày khác thuận tiện hơn (có thể vào Tết Ta)

BTC Chân thành cáo lỗi, vì sự bất tiện này.

Xin được Kính Báo.

 Ủy Ban Thúc Đẩy Xây Dựng Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ Thông Báo

Kính mời Quý Cựu Quân, Quý Đồng Hương, sau khi tham dự 2 lễ Thượng Kỳ đầu năm Dương Lịch 2025, tại Vườn Truyền Thống Việt.

Do Lực Lượng Sĩ Quan Thủ Đức/QLVNCH thực hiện

 Xin dành chút thời giờ, bước qua tượng đài, thắp một nén nhang, tưởng nhớ đến hàng trăm ngàn Chiến Sĩ VNCH đã nằm xuống, “vì dân mà chiến đấu, vì nước mà hy sinh!” bảo vệ miền Nam tự đo trên 20 năm.

-Năm 2024, trên 10 năm đeo đuổi, thúc đẩy dự án, chúng ta mới có một tượng đài ý nghĩa, nơi thành phố có đông người Việt cư ngụ nhất hải ngoại này.

-Năm mới 2025, đánh dấu 50 năm (1975-2025) nửa thế kỷ, người Việt tị nạn CS, lại thêm một cái Tết Tây tha hương! vì kẻ ác vẫn còn thống trị.

-Đây là thời điểm đáng nhớ, đen tối, đã thay đổi vận mệnh của đất nước, của tất cả chúng ta.

Thắp nén hương trong giây phút đặc biệt này, là một nghĩa cử ý nghĩa nhất, trong những giây phút thiêng liêng đầu năm mới 2025.

Trân Trọng Kính Mời.

 -UB có thiết lập bàn thờ trang trọng.

-Chưa kể sau khi thắp hương, Quý vị sẽ được thành viên của UB, kính tặng một bao lì xì, chút quà Xuân, như chút “lộc” lấy hên cho đầu Năm Mới!

 Đầu Năm thắp một nén hương tưởng niệm, 50 năm (1975-2025) người Việt Tị Nạn lại thêm một mùa Xuân xa xứ, nhưng vẫn mãi nhớ ơn người Lính Cộng Hòa đã nằm xuống!

 -Đã 50 năm trôi qua kể từ ngày Miền Nam Tự Do mất vào tay Cộng Sản Quốc Tế, trong khi các chính trị gia và nhà lãnh đạo, từ Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, Nguyễn Cao Kỳ, cho đến Tổng Thống Dương Văn Minh và Đại Tướng Cao Văn Viên, không nhiều thì ít, đều bị người dân miền Nam và dư luận quốc tế coi là những kẻ phải chịu trách nhiệm, làm sụp đổ chính quyền miền Nam và quân đội Việt Nam Cộng Hòa.

Nhưng phải nói rằng, có rất ít người hay dư luận quốc tế, đổ cái lỗi đó cho Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, mặc dù ai cũng thấy quân đội này bỗng dưng không đánh mà tan! cứ rút lui hoài từ Cao Nguyên Trung Phần xuống tới duyên hải Vùng I và Vùng II Chiến Thuật, và sau cùng là Vùng III, để rồi lại bỏ luôn thủ đô Sài Gòn, mặc dù Vùng IV vẫn còn nguyên vẹn trước ngày 30 Tháng Tư, 1975.

Người lính Cộng Hòa không làm mất nước

Rõ ràng là các chiến sĩ Cộng Hòa, vị thần hộ mạng của dân chúng Miền Nam Tự Do, không thể nào bị coi là làm cho phần đất dân chủ, tự do ở phương Nam phải mất vào tay chế độ Cộng Sản độc tài, sau hai thập niên anh dũng chiến đấu, đổ ra biết bao nhiêu là xương máu trong cuộc chiến tranh tự vệ chống lại kẻ thù xâm lược từ miền Bắc tiến xuống.

Lịch sử cho thấy số phận của phần lớn các quốc gia nhược tiểu tại Á Châu, Trung Đông, Phi Châu, Trung và Nam Mỹ sau Đệ Nhị Thế Chiến – đặc biệt là những nước vừa ra khỏi thời thuộc địa – không phải do chính các dân tộc đó định đoạt, mà nằm trong tay các cường quốc ở hai bên bờ chiến tuyến thù địch nhau trong cuộc Chiến Tranh Lạnh, khởi đầu từ sau Đệ Nhị Thế Chiến cho tới khi Liên Xô và khối Cộng Sản Đông Âu tan rã hồi năm 1991.

Vậy thì, chuyện miền Nam Việt Nam bị mất vào tay Cộng Sản hồi năm 1975, không thể nào chỉ đơn giản là do các chính trị gia hoặc quân đội tại miền Nam Việt Nam gây ra, nếu không nói là do các cường quốc bên ngoài quyết định, bên thắng cuộc hay bên thua cuộc gì cũng thế. Nói như vậy để thấy rằng rõ ràng là người lính Cộng Hòa không hề làm mất nước, cho dù là vào tay Cộng Sản Việt Nam hay Cộng Sản Trung Hoa cũng thế.

 Người chiến sĩ Cộng Hòa có thừa dũng khí

Các tài liệu lịch sử cho thấy Quân Đội Nhân Dân Việt Nam (Cộng Sản Bắc Việt) được thành lập hồi năm 1944, tức là cách nay 78 năm, trong khi Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, mà tiền thân là Quân Đội Quốc Gia Việt Nam, ra đời năm 1950, tức là chỉ một năm sau ngày Quốc Gia Việt Nam được thành lập, khi thực dân Pháp đồng ý trao trả độc lập cho ba nước Đông Dương thuộc Pháp, là Việt, Cambodia và Lào.

So với Quân Đội Cộng Sản tại Bắc Việt, Quân Đội Cộng Hòa tại miền Nam vừa non trẻ hơn vừa không có mấy kinh nghiệm chiến trường như Quân Đội Cộng Sản Bắc Việt, kẻ từng thành công cướp chính quyền từ tay Vua Bảo Đại và chính phủ Trần Trọng Kim hồi năm 1945. Sau đó, quân đội này đã đánh thắng quân Pháp tại một số mặt trận tại miền trung du và biên giới ở Bắc Việt, rồi lên cao điểm là chiến thắng các lực lượng Liên Hiệp Pháp tại Điện Biên Phủ hồi Tháng Năm, 1954, dẫn đến Hiệp Định Geneva chia đôi đất nước Việt Nam, mặc dù mới đây, Cộng Sản Trung Hoa tiết lộ họ đã đưa hàng trăm ngàn chí nguyện quân và vô số võ khí sang giúp Việt Nam trong suốt cuộc Chiến Tranh Việt Nam.

Những cuộc chạm trán đầu tiên giữa Quân Đội Quốc Gia Việt Nam từ năm 1962 đến năm 1965 cho thấy phía quân đội miền Nam lúc bấy giờ (chỉ được trang bị bằng súng trường Garand M1 và Carbine M1) không thể sánh được với quân đội miền Bắc (được võ trang bằng tiểu liên AK-47), tiêu biểu là trong các trận đánh lớn tại Ấp Bắc (Tháng Giêng, 1962), Bình Giả (Tháng Mười Hai, 1964), Đồng Xoài (Tháng Sáu, 1965), và Ba Gia (Tháng Bảy, 1965).

Trong những năm từ 1966 cho đến 1968 (năm diễn ra trận Tết Mậu Thân), Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa khởi sự hùng mạnh lên nhờ học hỏi kinh nghiệm từ các cuộc hành quân hỗn hợp với các lực lượng Hoa Kỳ – đã đổ bộ vào miền Nam Việt Nam từ Tháng Ba, 1965, để trực tiếp tham gia các trận bộ chiến với quân Cộng Sản tại miền Nam và oanh tạc các căn cứ của Cộng Sản tại miền Bắc.

Kể từ cuộc chiến Tết Mậu Thân 1968 trở đi, nhờ người lính Việt Nam Cộng Hòa thuộc các quân, binh chủng (kể luôn cả Địa Phương Quân và Nghĩa Quân) đều được trang bị bằng súng liên thanh M-16, trọng pháo 155 ly, chiến xa M-141 và M-148, hỏa tiễn chống chiến xa M.72, cùng các phản lực cơ B-57 Canberra và F-5 Freedom Fighter.

Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa dần dà mạnh hẳn lên và đánh thắng quân Cộng Sản trong nhiều trận chiến lớn như tại mặt trận ngoại biên ở Cambodia (năm 1970-1971), trận Quảng Trị (năm 1972), trận An Lộc (năm 1972), trận Tống Lê Chân (năm 1973), trận Thường Đức (năm 1974), trận Xuân Lộc (năm 1975)…

Trong mọi trận chiến và trong mọi hoàn cảnh, dù rất nặng nợ gia đình và triệt để tôn trọng tính mạng và tài sản của thường dân, người chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa thường là những chiến binh dũng cảm, thiện chiến và có tinh thần kỷ luật cao, bất kể họ thuộc các lực lượng tổng trừ bị (như Nhảy Dù, Thủy Quân Lục Chiến và Biệt Động Quân) hoặc các đơn vị bộ binh (như Sư Đoàn 1, Sư Đoàn 5, Sư Đoàn 18…), hoặc họ là các đơn vị Địa Phương Quân và Nghĩa Quân cũng thế, tiêu biểu là trong trận Dak Seang hồi Tháng Tư, 1970.

Nước mất, nhà tan, người chiến sĩ Cộng Hòa lấy cái chết để tạ lỗi cùng quốc dân

Trong và sau ngày 30 Tháng Tư , 1975, các tướng lãnh Việt Nam Cộng Hòa, như Nguyễn Khoa Nam (tư lệnh Quân Đoàn IV), Lê Văn Hưng (tư lệnh phó Quân Đoàn IV), Lê Nguyên Vỹ (tư lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Binh), Trần Văn Hai (tư lệnh Sư Đoàn 7 Bộ Binh), và Phạm Văn Phú (tư lệnh Quân Đoàn II) cùng với Trung Tá Cảnh Sát Quốc Gia Nguyễn Văn Long đã tự sát để tạ lỗi cùng quốc dân, mặc dù họ không trực tiếp chịu trách nhiệm về việc Việt Nam Cộng Hòa sụp đổ vào tay quân Cộng Sản.

Tại Vùng IV Chiến Thuật, Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn và Trung Tá Cảnh Sát Quốc Gia Lê Phó đã không chịu đầu hàng và tiếp tục chiến đấu cho đến viên đạn cuối cùng để rồi bị Cộng Sản đem ra xử bắn.

Cũng trong và sau cái ngày định mệnh đó của đất nước, một số sĩ quan trung cấp cùng với nhiều binh sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa và Cảnh Sát Quốc Gia cũng đã tự sát để bảo toàn danh dự người chiến sĩ Quốc Gia, và họ được coi là những người anh hùng không tên tuổi, luôn can đảm và tận tình giúp nước.

 “Gặp thời thế, thế thời phải thế”…

2025, nửa thế kỷ đã trôi qua. Thời gian tuy dài nhưng không bao giờ người Việt Quốc Gia đang lưu lạc trên khắp thế giới có thể quên được cái ngày định mệnh của dân tộc, theo đó phần lỗi để xảy ra cái ngày đó chắc chắn không phải là vì Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa thiếu bổn phận và trách nhiệm với đất nước mà ra.

Khi tác giả Trần Lý, trong một bài viết trên trang mạng Dòng Sông Cũ (ngày 16 Tháng Ba, 2021), cho rằng “Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa còn súng nhưng… hết đạn!” thì phải hiểu rằng quân đội đó thua trận không phải vì họ không chịu chiến đấu – khi so sánh với quân và dân Ukraine ngày nay. Nhưng là vì người bạn đồng minh chính yếu của họ (một cường quốc) đã thôi không cung cấp võ khí và tiền bạc để cho một nước nhược tiểu như họ có thể tiếp tục chiến đấu, trong khi đối phương vẫn nhận được đầy đủ sự yểm trợ cả về nhân lực lẫn vật lực để đạt được thắng lợi sau cùng trong cuộc chiến tranh giành độc quyền cai trị đất nước Việt Nam, núp dưới chiêu bài đẹp đẽ,cuộc “chiến tranh giải phóng dân tộc.”

Câu nói “Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế” của danh sĩ Ngô Thời Nhiệm thời Tây Sơn có lẽ ứng với vận nước của miền Nam Việt Nam, khi Hoa Kỳ nhất quyết đem thí mạng Việt Nam Cộng Hòa để đổi lấy thị trường đông hơn một tỉ người của Cộng Sản Trung Hoa.

Thế nhưng, lợi đâu chưa kịp thấy, chỉ chừng mấy mươi năm sau, cuộc giao thương là Trung Quốc đã “phất lên” và trở thành mối đại họa cho nhân loại ngày nay, khiến Hoa Kỳ chỉ biết vừa giả điếc, làm ngơ trước những hành động hung hăng của Bắc Kinh đối với các lân quốc, vừa năn nỉ ỉ ôi Hà Nội, để mong sao Cộng Sản Việt Nam rời bỏ đàn anh Trung Quốc, mà về phe với mình, đặng hợp lực ngăn chặn mộng độc chiếm Biển Đông và bá chủ hoàn cầu của Trung Nam Hải.

Thay lời kết

Dù ánh sáng vẫn chưa thấy, le lói cuối đường hầm! “ngày về quê xa lắc lê thê!” (mà phải được hiểu là ngày chế độ Cộng Sản không còn tồn tại trên đất nước Việt Nam nữa) chỉ vì thế giới đã “trót nghe theo lời u mê” – phát ra từ guồng máy tuyên truyền của phe Cộng Sản rằng, chính nhân dân miền Nam đã nổi dậy lật đổ chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, đặng thoát khỏi sự kềm kẹp của “bọn Mỹ-Diệm” và “bọn Mỹ-Thiệu” – để rồi những kẻ phản chiến tại Hoa Kỳ và Âu Châu cùng hùa nhau mà “đánh hội đồng” chính phủ và nhân dân Việt Nam Cộng Hòa cho đến khi Sài Gòn sụp đổ vào tay Cộng Sản hồi Tháng Tư, 1975.

Đau xót quá cho cả một vận mệnh đất nước nói chung và Quân Lực VNCH nói riêng!

Ngày đầu năm, xin thắp một nén nhang tưởng nhớ!

 *******

Đặc Biệt: Lời Chúc Giao Thừa 2024, Đón Mừng Năm Mới 2025!

“Có chút niềm riêng, nhiều khi…muốn nói!”

P

Giao Thừa! “Giờ Chia Tay!” Giã Từ 2024! Chúc Mừng Năm Mới 2025!

P

-Chúc Mừng Năm Mới! chỉ còn ít tiếng đồng hồ phù du nữa thôi, là Năm Cũ sắp qua! Vâng đời sống là thế đấy, thời gian như gió thoảng, tên bay, lại chuẩn bị đón một năm mới đã sẵn sàng bước lên thềm! với nhiều hứa hẹn, tương lai tươi sáng hơn năm nhiều u buồn vừa qua. Giao thừa Tết Tây sắp đến, ai mà không có cái cảm giác nôn nao, rạo rực. Rõ rệt nhất chính là thời điểm hối hả của những ngày cuối cùng năm cũ, đó mới chính là khoảng khắc đáng nhớ nhất!

Tại sao chúng ta lại nói những ngày cuối cùng năm cũ, lại là đáng nhớ nhất, vì lúc này, trong mỗi chúng ta ai cũng nôn nao, hối hả hoàn thành những công việc cuối năm thật xuông sẻ, nhằm tống cái xui! để hân hoan đón một năm mới, với nhiều điều hy vọng tươi mới hơn.“Xuân mang niềm vui mới! cho tương lai nở phơi phới!”

Trong cái thời khắc giao thừa Tết Tây, thời khắc thiêng liêng chuyển giao, giữa năm mới 2025 và cũ 2024, ngoài những hình ảnh nao nức tưng bừng, với những màn bắn pháo hoa rực rỡ khắp thế giới, quanh những bữa tiệc linh đình, nếu không có những lời chúc tụng sẽ trở thành vô nghĩa, nhạt nhẽo!

P

Nên năm mới 2025 sắp sang,

Người tình nguyện hăng hái, bền bỉ chuyển tin hàng ngày, phục vụ bao nhiêu năm qua, đến với Quý Niên Trưởng, Quý Chiến Hữu, Bạn Bè, Thân Hữu, (những người thân thương nhất đời tôi, hầu hết đều lớn tuổi!) chỉ có một mục đích, giữ mối dây liên lạc, cung cấp “bài tập thể dục” cho bộ óc, có cơ hội hoạt động hàng ngày, để không bị dính vào bịnh…quên! bịnh rất phổ biến khi ta già! (đây là lời khuyên của y khoa, bộ óc cũng cần hoạt động, giống như thể xác, cái gì không họa động sẽ …tê liệt!) Cao hơn nữa, giúp ích gì được cho Cộng Đồng càng tốt, để chúng ta đoàn kết, nắm tay tranh đấu cho Quê Hương chóng có Tự Do, Dân Chủ! Dĩ nhiên thiện chí như thế, nhưng khi thực hiện, thì có nhiều thiếu sót, nhiều lầm lẫn, (con người mà!) Kính xin Quý Vị, niệm tình, tha thứ cho!

P

Bước qua năm mới,

Kính Chúc Quý Vị & Gia Đình và Quý Quyến:

Một năm mới 2025, có cuộc sống nhiều sức khỏe dồi dào, vui vẻ hạnh phúc, thịnh vượng thành công, luôn gặp nhiều may mắn trong cuộc sống và công việc.

Nên nhớ hạnh phúc chỉ đến khi ta hài lòng, mỹ mãn với những gì mình có. Vui với giây phút hiện tại! bằng không sẽ trôi đi như dòng sông! Không bao giờ được tắm lại lần nữa!

Cũng không quên chúc Quê Hương Việt Nam, thoát nạn CS, để người dân chóng được hưởng không khí của mùa Xuân Tự Do! đích thực.

Chúc Mừng! Chúc Mừng Năm Mới!

Happy New Year 2025!

P

Thêm Lời Chúc Năm Mới 2025:

-Chúc mừng Năm Mới 2025! Mong rằng năm nay sẽ là một năm của thành công, sức khỏe, và những giấc mơ thần tiên trọn vẹn.

-Tạm biệt năm cũ 2024, đón chào năm mới 2025, với hy vọng, hạnh phúc và những điều tốt đẹp nhất! Xuân mang niềm vui mới!

-Kính chúc một năm 2025 vạn sự như ý, tài lộc đầy nhà, sức khỏe và tình yêu, tiền bạc ngập tràn!

 -Năm mới 2025 đến rồi! Chúc Bạn và Người Thân, luôn yêu đời, gặp nhiều may mắn và thành công trong mọi lĩnh vực.

 -Giây phút Giao Thừa vào đêm nay! Nào chúng ta cùng nâng ly, chúc mừng năm mới! Mong rằng những điều tốt đẹp sẽ luôn ở bên cạnh, trong 365 ngày vui vẻ, hạnh phúc trước mặt! "Tết, Tết, Tết! Tết, đến rồi!"

********

2 Sinh Hoạt Mừng Tết Tây Dương Lịch 2025, Tại Miền Bắc Cali

Hôm Nay, Mồng 2 Tết, Nhóm Mõ Nhân Ái, Tưng Bừng Ăn Tết Tây 2025, Với Những Khách Không Nhà! (Homeless)

P

-Vì coi những người không nhà, như người trong gia đình, trong ý nguyện, mang không khí hạnh phúc những ngày Lễ, (có người vẫn nghĩ đến họ!) như một món quà tinh thần an ủi. Nên trong những ngày lễ cuối năm, đầu năm, là những ngày bận rộn nhất với Nhóm.

Từ cuối tháng 10, có Halloween, tháng 11, Thanksgiving, tháng 12, Giáng Sinh, rồi Tết Tây! với đủ mọi sinh hoạt mừng Lễ. Thời điểm, cuối năm, đầu năm, Người Không Nhà rất buồn tủi trong thời gian này, không thân nhân, không nơi ở, không tiền bạc, tội nghiệp, nhiều người chán nản, đã tìm đến cái chết!

Hôm nay, Thứ Năm, Mồng 2 Tết Tây, trong không khí vui chơi, hân hoan mừng Tết, của bữa cơm nóng hổi, mà Nhóm Mõ Nhân Ái, phục vụ bền bỉ, trên 10 năm nay. Một sinh hoạt Mừng Tết Tây bất ngờ diễn ra.

Với đầy đủ các tiết mục vui, có ban nhạc, gần cả chục nhạc công giúp vui, trong khi khách giang hồ dùng bữa, được mời ngồi vào ghế, có bàn ăn, giống như trong nhà hàng! Trước đó, có cà phê, trà nóng nhâm nhi. Các tình nguyện viên Nhóm Mõ Nhân Ái, ân cần mời Khách Không Nhà dùng bữa cơm nóng hổi!

Đặc biệt nhất, là phần tặng phong bì lấy hên ngày Tết! sau khi lãnh một bao giấy thực phẩm khô, dùng trong tuần, nét mặt ai cũng vui mừng, tươi vui, cười tươi.

Nhiều khách không nhà tâm sự: “chỉ có Nhóm Mõ Nhân Ái, mới đối xử với chúng tôi, đầy tình Gia Đình, tình Người như thế!” Cái hay không phải một năm, mà bền bỉ đã qua đoạn đường 30 năm, riêng với Nhóm Mõ Nhân Ái, chuyển qua giúp, chương trình phục vụ, những bữa cơm nóng hàng tuần, đã qua hơn10 Năm!

Vì San Jose là thành phố nằm trong Thung lũng điện tử Silicon, nổi tiếng thế giới về sự giầu có, nên đời sống ở đây cũng mắc mỏ, không có công việc làm, thất nghiệp, rất đễ ra ngoài đường ở, nên cũng là thành phố có nhiều Homeless nhất! Chương trình chỉ nhằm, góp thêm một tay, xoa dịu những mảnh đời khốn khổ, không may trong cuộc đời. “Một miếng khi đói, bằng gói khi no!” Thương tha nhân như chính mình!

Sau đây là một vài hình ảnh buổi sinh hoạt, Mừng Tết Dương Lịch 2025:

P

Thành Công Lớn! Lễ Chào Cờ Đầu Năm, Mồng Một Tết Tây, Đông Đảo Người Tham Dự, Ngoài Đồng Hương, Còn Có Các Cựu Quân Nhân, Đầy Đủ Các Quân Binh Chủng Tham Dự, Nhiều Nghi Thức ý nghĩa, Cảm Động! Hình Thức Đẹp Đẽ, Nội Dung Phong Phú! Hơn 200 Phần Quà Mừng Tết, Của Hội Truyền Thông, Đã Được Vui Vẻ Đón Nhận! Khởi Đầu, Báo Hiệu Cho Cộng Đồng Một Năm Mới Tốt Đẹp!

P

-Sáng hôm qua, ngày đầu Năm Mới 2025, Hội Báo chí Truyền Thông Người Việt bắc Cali, là một thành viên trong những thành viên của BTC, đã phối hợp với Ban Đại Diện Cộng Đồng cùng Các Hội Đoàn Cựu Quân nhân QL/VNCH tại địa phương, tổ chức Lễ Chào Cờ Đầu Năm và Tưởng Niệm Cố Tổng Thống Jimmy Carter, vị Đại ân nhân của người Tị nạn Việt Nam, vừa qua đời ngày 29/12 với tuổi Đại Thọ 100. Đã thành cộng rất tốt đẹp!

Sau đây là Một vài hình ảnh chúng tôi ghi lại, xin được chia xẻ cùng Quý Vị và Các Bạn

(macphuongdinh)

P

Chào Cờ Đầu Năm 25

Chúc những ngày an vui

http://macphuongdinh.blogspot.com

Preview YouTube video Chào Cờ Đầu Năm 25

Preview YouTube video Lễ thượng kỳ Tết Dương Lịch 1/1/25 do Cộng Đồng Việt Mỹ tổ chức tại Vườn Truyền Thống Việt San Jose

Lễ thượng kỳ Tết Dương Lịch 1/1/25 do Cộng Đồng Việt Mỹ tổ chức tại Vườn Truyền Thống Việt San Jose

QUÝ TRẦN

https://youtu.be/a0rjcEiYaus?si=GX1-SGj2_pEvNsim

 ******

TIN RẤT VUI:

Kính quý bậc trưởng thượng, quý thành viên VTLV, và tất cả thân VTS hữu,

Thấm thoát mà một năm nữa lại sắp trôi qua, trẻ em thêm tuổi thì mừng, nhưng người lớn thì càng lo, vì quỹ thời gian càng như ngắn bớt từng ngày...  Nhìn lại hơn ba chục năm qua nơi hải ngoại, VTLV vẫn tồn tại với những sinh hoạt đều đặn, văn chương Việt, văn, thơ, nhạc, họa, hát ca... ngày càng chắp cánh thăng hoa.

 Đó là công lớn của các vị tiền khai, sáng lập VTLV, và quan trọng hơn nữa là "công cán" từ sự nhiệt thành của những vị trong gia đình VTLV hiện nay, nhất là anh Chinh Nguyên, anh Lê Văn Hải, Ban Điều Hành, và toàn Ban Cố Vấn, cũng như các Ban Văn Nghệ, Xã Hội ,v.v... của VTLV chúng ta. Mọi người đều rất đáng được trân trọng, vinh danh.

 Cho nên, nhân dịp Xuân Ất Tỵ sắp về, Ban Biên Tập VTLV đã sáng tác ca khúc "VĂN THƠ LẠC VIỆT HÀNH KHÚC" để tưởng niệm những vị tiền khai đã quá vãng, và vinh danh những người hiện tiền đã và đang hết lòng chăm lo cho VTLV.  Đây là một bản "Hành Khúc" đúng điệu "Quân hành" rộn rã do nhạc sĩ Thái Phạm của VTLV chúng ta thực hiện.  Kính mời quý vị nghé xem:


https://www.youtube.com/watch?v=fbZgCJW0634

Xin cảm ơn tất cả quý vị và kính chúc mọi người chuẩn bị đón Xuân trong niềm vui an lạc

Nay kính,

 BBT VTLV

Thái Phạm

Phương Hoa

 *********

*KÍNH GIỚI THIỆU HÌNH ẢNH SINH HOẠT ĐẶC BIỆT CỦA VĂN THƠ LẠC VIỆT













*******







*******








***********


 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


Tags: TÁC GIẢ
Tags: TÁC PHẨM
Tags: VIDEO
Tags: YOUTUBE

Đăng nhận xét

Tin liên quan