KÍNH GIỚI THIỆU TRANG THƠ NHIỀU VĂN NGHỆ SĨ THỜI DANH GÓP MẶT SÔ ĐẶC BIỆT TẾT
KÍNH GIỚI THIỆU TRANG THƠ NHIỀU VĂN NGHỆ SĨ THỜI DANH GÓP MẶT SÔ ĐẶC BIỆT TẾT
*THANH THANH-ĐẶNG LỆ KHÁNH-VŨ THỊ SAIGONTHÍCH TÁNH TUỆ NHƯ NHIÊN-LÊ TẤN DƯƠNG
HOA VĂN-TRẦN TRUNG ĐẠO-HOÀNG MAI NHẤT
NGUYỄN MINH THANH-ĐÔNG THIÊN TRIẾT
MINH THÚY THÀNH NỘI-DƯƠNG THƯỢNG TRÚC
LÊ HỮU NGHĨA-TOÀN NHƯ-KIM HOA PHẠM
CHƯƠNG HÀ-NGUYỄN KHẮC TIẾN TÙNG
HOÀI NGUYỄN
***
SINH-NHẬT EM, MÙA
NOEL
Thoáng mưa phùn như
mưa của Huế xưa
Trong không khí có
chút gì gợi nhớ
Năm gần tàn, hay xuân
sắp về qua
Mùa Noel đã bao lần rồi
nhỉ
Nếu em còn mình chắc
sẽ ăn mừng
Sinh nhật em chị sẽ
làm chiếc bánh
Rất ngọt ngào với tất
cả tình thương
Chị sẽ làm nhân bằng
vòng tay thân ái
Sẽ trộn thêm ngàn lời
nói ngọt ngào
Sẽ vẽ lên mặt bao lời
chúc tụng
Sẽ cười vang lên, hạnh
phúc biết bao
Chị sẽ không cần cân
đo rắc rối
Bánh yêu thương có ai
chỉ được đâu
Chị sẽ viền quanh bằng
sợi dây kỷ niệm
Gói ghém theo hạt
thương nhớ muôn mầu
Chị sẽ thắp nến, bao
nhiêu cây em nhỉ ?
Ðếm làm chi năm tháng
vốn vô cùng
Chị chỉ mong nến lung
linh soi sáng
Ðường em đi trong cõi
mông lung
Sinh nhật em chị làm
bài thơ nhỏ
Ðốt cho em vào lúc
Chúa ra đời
Nơi nào đó em sẽ cao
giọng đọc
Và sẽ nhâm nhi chiếc
bánh chị mời
Chị sẽ ngăn không cho
dòng lệ chảy
Ðể bên kia không lưu
luyến bên này
Nhưng mà em, sao bỗng
dưng má ướt
Hình như mưa nhỏ xuống
chị không hay.
YOUR BIRTHDAY, CHRISTMASTIDE
The sky has turned
gray and the weather cold,
It mildly drizzles
like the kind of rain in Hue of old.
There is something to
cause longings in the air:
The year is going to
end or the spring to begin fair.
How many times since
the last Christmas fête?
Were you still alive,
we would surely celebrate.
For your birthday I
would, with special complexion,
Make a cake quite
sweet with all my affection.
I would mix the
stuffing with my warm feeling,
Dress it with
thousand mellifluous words appealing,
Adorn the surface
with letters of congratulatory glee
And laugh
resoundingly – how happy should we be!
It is needless to
weigh or measure in order to bake,
Whoever can instruct
how to create a love cake?
I would add an edge
line as a thread of souvenir
To encompass the
multicolored seeds for my dear.
I would light the
candles – how many pieces, well?
But what’s counting
for, since time is in the sequel!
I only wish that the
candles would spark to lighten
Your way in the misty
world, salvation to heighten.
On your birthday I
would write a small poem
And burn it for you
on God’s descent as a proem
So that at such a
distant place you read it loudly
Gnawing at the cake I
prepared for you so proudly.
I would try to
prevent my hot tears from falling
So you’re not too
attached to the earth on recalling,
But, my cheeks
suddenly got wet from nowhere:
It seems the rain is
dripping, I am not even aware.
Translation by THANH-THANH
(thơ song ngữ) NHÌN LẠI MỘT NĂM QUA của THÍCH TÁNH TUỆ & THANH-THANH
NHÌN LẠI MỘT NĂM QUA
Vẫn loay hoay giữa
thương, ghét, giận hờn..
Ngày luôn mới sao hồn
mình vẫn cũ ?
Khi tóc chiều đã nhuộm
ánh tà dương.
Một năm qua vẫn đến
chùa lễ Phật
Vẫn trông đời bằng
nét mặt kiêu sa,
Biết đạo lý Phật đà
là lẽ thật
Bước chân còn chưa hướng
đến vị tha..
Một năm qua vẫn thường hằng tắm gội
Nước trôi ngoài, chưa
xóa bụi trần tâm
Dù vẫn biết.. cuộc đời
như gió vội
Hồn băn khoăn.. chưa
chọn lối trăng rằm.
Một năm qua, đếm bao ngày Tỉnh thức,
Với bao lần sống thực
Hiểu và Thương ?
Ngồi lặng lẽ mà nghe
nơi lồng ngực
Sống hay đang tồn tại..
sống qua đường!
Một năm qua ta vẫn
hoài quét dọn
Sao vườn tâm cỏ dệt lối
hoang vu ?
Mười hơi thở mấy hơi
cùng Chánh Niệm
Thắp đèn lên soi sáng
cõi sương mù..
Tàn Đông giá Xuân về trong ấm áp
Xin mở lòng cho nắng
rọi vào tim!
Từng giọt nắng thanh
lương là giọt Pháp
Xuân mới về, mong đổi
mới , quang minh.
THÍCH TÁNH TUỆ
Như Nhiên
ONE YEAR HAS PASSED
One year has passed, but it is like yesterday:
Still busy with
love and hatred, the foul play!
Time always renews
why our soul rests old yet
While our age
already wanes like the sunset.
Last year we still
came for the Buddha’s grace
But still looked
at others with a haughty face.
Even though
knowing Dharma is the Truth,
Our steps did not
yet comprise a pace to ruth.
All last year we
frequently bathed as inclined:
Water cleaned
body, not worldly dust in mind.
Being aware of
life as the fast wind as short,
We still
hesitated, not chose the bright resort.
Last year, how
many days wide-awake were we
Times to truly
live, understand and love in glee?
We sat silently
but felt in our innermost clime
If we did live or
exist… transient to kill time.
We still always
tidied up things in the last year
But grass grew in
our heart as a fallow sphere.
Ten breath spans,
how many with mind right?
Let us light the
candles to enlighten the blight.
Winter has ended,
warm Spring come whole.
Let us open our
heart for light to flash our soul.
Each sunbeam is a
ray of Dharma virtue rife;
With new Spring we
renovate to better our life.
Translation
by THANH-THANH
NGÀN NĂM MÂY TRẮNG
Làm sao hiểu được
tiếng mưa rơi.
Thác đổ tầng cao,
sông rộn rã
Sương tràn lũng thấp,
biển đầy vơi
Mưa khuya vỗ giấc đời
hiu quạnh,
Nắng sáng chan hòa đến
ngàn nơi.
Chuyện của nhân gian
là mây trắng.
Tan, hợp, bay hoài
trên biển khơi.
Thi Sĩ Lê Tấn Dương
BÀI VÔ ĐỀ CUỐI NĂM
Dấu chim bay đã
khuất nẻo sương mờ.
Còn lại gì trong
nỗi buồn hiu hắt
Trên cung đàn từng
nốt nhạc bơ vơ.
Lũ chúng ta - Những mảnh
đời xa xứ,
Nhớ quê hương như núi
nhớ trăng gầy
Đêm từng đêm nghe
dòng sông quá khứ,
Chảy muộn phiền như đốt
tuổi trên tay
Ðêm nguyệt cầm, rượu
tràn qua xứ bạn.
Thôi cũng đành lúy
túy trận cuồng phong
Gió đã lên từng đóa
sầu nứt rạn
Mỗi đóa sầu là một
kiếp long đong.
Ta với người cùng một
loài viễn khách.
Nửa cuộc đời tìm kiếm
chuyện hư vô,
Ngày cuối năm – Ta
nhìn ta trên vách
Dấu tiếng cười trong
men rượu sầu khô.
Khúc giao mùa, rượu
tràn qua khóe mắt.
Thấy lung linh ảo ảnh
cuộc phù vân,
Ðêm nhạc sầu và giọng
đàn hiu hắt.
Quê nhà đâu? xa tắp
ngọn mây tần...
Lê Tấn Dương
***
THI SĨ HOA VĂN
BÀI THƠ CUỐI NĂM HĂM BA
Hoa Văn
Hết Hăm Ba tiễn nhau đi
Đón tình Hăm Bốn mong gì sớm hôm
Câu thơ lục bát vẫn còn
Đẹp đời đẹp bạn vẹn tròn tháng năm
Từng trang thơm giấy vuông nằm
Duyên thơ tình bút tròn vần vẹn câu
Thời gian trăng xế bạc mầu
Nắng mưa năm tháng tình nhau vô ngần
Một đời khoác áo thi nhân
Hoa thơ hoa bút mấy phần xuyến xao
Trăm năm thân thế tự hào
Tay vin cành chữ ngọt ngào thiết tha
Mênh mang lối cũ bờ xa
Thơ ân tình vẫn vàng hoa lối về
Nghe từ góp nhặt a ê
Thơ hoa đã nở vuông bề xênh xang
Đón em Hăm Bốn cung đàn
Thênh thang đường gió thênh thang bước cùng
Tình đời trĩu nặng trên lưng
Vắn vuông ân nghĩa một dòng thơ hoa.
HOA VĂN
***
THI SĨ HOÀNG MAI NHẤT
Nhân kỷ niệm ngày Hải Chiến Hoàng Sa hào hùng của HQVNCH (19/1/1974), HMN xin mạn phép gởi đến quý chiến hữu bài thơ tưởng nhớ:
50 năm qua Xuân thuở trước
50 năm qua Xuân thuở trước
Hoàng Sa mất chưa
dành lại được
Triệu triệu dân Việt
hận còn vương
Đớn đau như muối sát
vào lòng
Còn đâu nữa biển trời
hải đảo
Mà cha ông trao lại đời
sau
Nguồn cá tôm dồi dào
bất tận
Sông liền biển máu thịt
Việt Nam
50 năm kể từ dạo ấy
Đảo mất rồi chiến sĩ
hy sinh
Gương tiết tháo Hải Quân
kiên định
Quyết một lòng bảo vệ
Hoàng Sa
Vùi xác thân trùng
khơi vạn dặm
Sóng bạc đầu phủ lắp
thân anh
Vẫn không sợ trước
quân Tàu cộng
Đánh cho chúng tan
tác đau thương
Đảo tuy mất nhưng
gương dũng liệt
Vẫn rạng ngời ngàn
sau bất diệt
Vẫn kiêu hùng bia sữ
đề tên
Việt Nam Cộng Hòa Hải
Quân kiệt hiệt
……………
Nén hương này anh
linh chứng giám
Thắp lên đây kính nhớ
anh hùng
Hoàng
Mai Nhất
(H.O.26
Lê Anh Thượng)
***
Những vần thơ Xuân
Tháng Giêng 2024
Để đóng góp Thơ Xuân 2024, HMN xin gởi đến quý VTH / VTLV và Thân Hữu những vần thơ sau:
ĐÂU PHẢI
TẾT
Thêm một năm xa nhà
Bước chân đời viễn xứ
Lặng lẽ ngắm Xuân qua
Chồi xanh chưa kịp nhú
Hàng thông đứng im lìm
Sớt chia dùm nỗi nhớ
Thương quãng đời chơ vơ
Mây không buồn ôm niú
Núi trơ trọi giữa trời
Trắng một màu sương tuyết
Rõ ra một mùa Đông
Nào phải đâu Lễ Tết
Lạnh phủ trùm cô liêu
Hoàng Mai Nhất
CHÀO XUÂN
MỚI
Mỗi năm chào đón mùa Xuân mới
Xuân của quê hương của đất trời
Trước thềm dây pháo treo quyệt đất
Sân trước sân sao sạch cửa nhà
Mai vàng trước ngõ cha lặt lá
Thầm nhủ năm này vận hanh thông
Đón mùa Xuân nữa Đông trong tuyết
Gậm nhấm niềm đau lạnh cả lòng
Thêm mùa Xuân nữa thêm thương nhớ
Thương nhớ quê nhà giữa tuyết Đông
Tết đến nào đâu Xuân chẳng thấy
Chỉ thấy ngập tràn nỗi ngóng trong
Đành thôi mừng chúc Xuân nồng ấm
Bên cành Đào đỏ rực sắc hồng
Một nhánh Mai vàng tươi thấm đậm
Đủ đầy mâm cỗ Xuân giữa Đông
Thêm nhiều thiệp chúc mừng năm mới
Tết đến Xuân về đời lưu vong
Từng chùm bông tuyết phơi cành trắng
Xuân vẫn trong Đông dẫu chưa tàn
Chuông chùa đâu đó đang vang vọng
Màn đêm mưa lạnh phủ ngập lòng
Nghĩ về quê Mẹ xưa sum họp…
Thề diệt bạo tàn thỏa ước mong
Hoàng Mai Nhất
Ý XUÂN
Xuân đem mộng ước đến muôn người
Xuân với ngàn hoa quá đẹp tươi
Xuân chỉ phô bày bao dáng vẻ
Xuân càng thể hiện nét môi cười
Xuân đầy thắm đượm tình đôi lứa
Xuân lại vầy duyên chuyện cuộc đời
Xuân chẳng hoài công mình kết tóc
Xuân gieo tưởng nhớ khắp phương trời
Hoàng Mai Nhất
* Chào đón Xuân Giáp
Thìn 2024
Hoàng
Mai Nhất
Seattle,
WA Jan 26/2024
***
Cảm tác qua tấm hình
“Hứng Quả Đầu Xuân”
** Thơ với thẩn…tẩn mẩn…Xuân về!
UỔNG PHÍ
Hai nàng trẻ đẹp tung
tăng bước
Thấy quả trên cành tươi mọng nước
Trong lòng hí hững thầm mong ước
“Quả ơi hãy rớt như ”trái thị” *
Nghĩ thời làm ngay bèn tốc váy
Mặc mọi thứ lùa vào thăm cái…
Khiến mắt anh đây luôn nhấp nháy
Ganh tị với cả làn gió háy
Luồn qua hang trắng thơm hương ngái
Anh đây chỉ muốn hoán đổi ngay
Cho tình Xuân khỏi vuột tầm tay
Hoàng
Mai Nhất
(25/1/2024)
* “Trái Thị”
rớt bị bà già (Tích Xưa).
TRANH CÓ LỜI: Hứng Quả
Đầu Xuân
***
TÔI VẪN NỢ EM MỘT LỜI
XIN LỖI.
Trần Trung Đạo
Tôi vẫn nợ em một lời
xin lỗi
Dấu trong lòng từ buổi
bước lên xe
Thơ tôi viết bao lần
không dám gởi
Chuyện tình buồn năm
tháng lớn khôn theo
Em tội nghiệp như
cành me trụi lá
Hạt sương khuya nuôi
ngọn cỏ sân trường
Đêm tháng sáu, mưa có
làm em nhớ
Đêm mưa nào, tôi bỏ
trốn quê hương
Em ở lại sắc hương
tàn phấn rũ
Thời xuân xanh qua rất
đổi vô tình
Em có khóc khi mỗi
mùa thu tới
Lá thu vàng rơi xuống
tuổi điêu linh
Giờ tạm biệt tôi ngại
ngùng không nói
Không dám nhìn đôi mắt
nhỏ thơ ngây
Em đâu biết giữa cuộc
đời giông tố
Tôi chỉ là một chiếc
lá khô bay
Đau nhức chảy theo
dòng thơ tôi viết
Thu Bồn ơi, trăng nước
có còn chăng
Tôi lận đận sớm chiều
lo cơm áo
Ngoảnh mặt nhìn bến
cũ gió mưa giăng
Tôi vẫn nợ em một lời
xin lỗi
Nợ quê hương một chỗ
đất chôn nhau
Nợ cha mẹ nỗi nhọc nhằn
khuya sớm
Tôi nợ tôi mộng ước
thuở ban đầu.
*Trần Trung Ðạo
Hoàng Sa Hải Chiến
(Vô vàn tiếc thương
58 chiến sĩ hải quân VNCH đã oanh liệt hy sinh trong
trận hải chiến với hải quân Trung Cộng tại đảo Hoàng
- Sa 19 - 1 - 1974)
Đây Hoàng - Sa hải đảo Việt Nam
Một trang cận sử căm gan giặc Tàu... !!!
Đây Hoàng - Sa Hải Quân Cộng Hòa
Một thiên hải chiến trường ca bi hùng ...!!!
***
Ngày hôm ấy trùng trùng... sóng bể
Hải quân Nam trận thế vẫy vùng...
Hải quân Trung Cộng ùn ùn...
Trục lôi, Soái hạm... đùng đùng... xông pha
Dương oai khiêu khích hạm ta
Ngang nhiên xâm chiếm Hoàng - Sa hải trình
Ngụy - Văn -Thà* thư sinh dáng dấp
Chí khí cao chất ngất trăng mây
Quyết tâm bảo vệ cỏ cây
Hoàng - Sa hải đảo công dầy Tổ Tông
Lệnh truyền xuống súng đồng khạc lửa
Soái hạm thù chìm giữa dòng khơi
Phương - Quan - Kinh** Đô-đốc tàn đời
Hạm ta Nhật - Tảo pháo đài nổ tung
Ngụy - Văn - Thà anh hùng máu đẫm...
Gịuc đàn em tàu đắm thoát thân
Còn Anh ở với tử thần
Với bao đồng đội... vong thân trận tiền...!!!
Và,
Tây , Mai , Dũng*** cũng nguyền ở lại
Bắn chặn tàu của loài Bắc - di
Để cho đồng ngũ ...thoát nguy
Bản thân thọ tử cực kỳ hiên ngang...!!!
***
Hỡi dũng sĩ, hỡi trang tuấn kiệt
Hỡi tu mi, cao khiết tuyệt vời...!!!!
Tử sinh nhẹ hạt sương rơi...
Uy nghi... lẫm liệt... giữa trời gươm đao...!!!
***
Thương ôi !!!
Hồn tử sĩ trăng cao gió lộng
Xác chiến tàu biển rộng sóng vùi...
Biển xanh mây trắng ngậm ngùi...!!!
Hiến thân Tổ Quốc trùng khơi... gởi mình...!!!
Hỡi ôi !!!
Hải âu gẫy cánh thình lình
Phong ba vắng bóng nghê kình ngạc ngư...!!!
Than ôi !!!
Dũng lược có thừa
Hận vì nhược quốc đành thua trận này !!!
***
Thua trận này ta bày trận khác
Quyết có ngày... thu đọat chiến công
Thua trận này ta bày trận khác
Hỡi anh hùng gánh vác non sông..!!!
.. ***
Biển Đông cuồn cuộn sóng dồn
Ầm ầm chiến thắng Vân Đồn năm nao
Biển Đông lồng lộng gió gào
Bạch - Đằng réo gọi dạt dào...cơn mơ...!!!
NGUYỄN - MINH - THANH
*Ngụy Văn Thà, Hải Quân Thiếu Tá Hạm trưởng Hộ Tống hạm Nhật Tảo HQ 10
**Phương-Quan-Kinh, Đô Đốc, Tư lệnh phó Hạm đội Nam Hải Trung Cộng
***Lê-Văn-Tây, Đinh-Hoàng-Mai, và Phạm-Anh-Dũng, đoàn viên Nhật Tảo hạm
Trận Vân Đồn ( 1 - 1 - 1288 ), Tướng Trần Khánh Dư đã đánh chìm tan tác
đoàn thuyền vận lương của tướng giặc Trương Văn Hổ.
Trận Bạch Đằng ( 9 - 4 - 1288 ) Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn dùng cọc
nhọn và phục binh đánh bại quân Nguyên và bắt sống tướng giặc Ô Mã Nhi.
Nguồn: Tài liệu Gs Trần Đại Sỹ
Wikipedia H S Hải
Chiến 1974
NGỤY VĂN THÀ
|
|
|
|
|
|
Hạm Trưởng Ngụy Văn Thà
Người tỉnh Tây Ninh quận Trảng Bàng
Hải quân chuyên nghiệp học Nha Trang
Chỉ huy Nhật Tảo gìn Đông Hải
Giao chiến Hoàng Sa đuổi Bắc Man
Lẫm liệt chống ngăn quân giặc dữ
Tận tâm chận diệt lũ xâm loàn
Bị thương ở lại và ban lệnh:
"- Tất cả xuống bè sớm thoát thân "
Nguyễn Minh Thanh
***
NAM QUAN PHẪN HẬN
Tin đất Mẹ bị cắt dâng Tàu Tặc
Người Việt Nam ruột thắt quặn lòng đau!
Ôi!! Thênh thang bao xương trắng máu đào
Đã đổ xuống len vào từng mạch đất...
Nam Quan ơi!! Nơi tuyến đầu Tổ - Quốc
Nay, mất rồi phần đất giống Rồng Tiên!!
Nam quan ơi!! Nơi phần đất thiêng liêng
Vùng đất Mẹ, những thiên bi hùng sử!!
Giở lại sách từng trang về quá khứ
Chính nơi đây: - phụ tử biệt tình thâm
Dáng uy nghiêm lẫm liệt Nguyễn - Phi - Khanh
Truyền dũng khí hùng anh cho Nguyễn - Trãi
Chính nơi đây: - một qua không trở lại
Hồn Liễu Thăng còn hãi khiếp quân Nam
Tổ - Tiên xưa đẫm máu giữ giang san
Nay Đảng Cộng âm thầm dâng cho giặc!!
Đau lòng quá sóng trào lên khóe mắt
Thù thiên thu giặc Bắc lũ xâm lăng
Năm ngàn năm giòng lịch sử nhọc nhằn
Song oanh liệt chống ngăn phường cướp nước
Những trận đánh đến long trời lở đất
Tên Thoát Hoan vở mật viá hồn kinh
Bạch - Đằng - Giang vẫn ngạo nghễ soi mình
Dòng Nhựt - Tảo uy linh còn phảng phất...
Đau lòng quá Nam - Quan giờ đã mất
Mất cánh tay hay đứt một bàn chân!!
Nương xứ người luân lạc... khắp xa xăm
Nòi giống Việt quay hồn về Cố - Quốc...
NGUYỄN - MINH - THANH
***
THI SĨ ĐÔNG THIÊN TRIẾT
Thơ Song Thất Lục Bát- Thanh Mai Trúc Mã
Mời thưởng lãm
Thơ: Song Thất Lục Bát <Thanh Mai Trúc Mã>
Thanh Mai Trúc Mã
Trong ký ức của tôi,
bỗng nhiên hồi tưởng lại những hình ảnh kỉ niệm thân thương nhất trong đời, đó
là thời thơ ấu, thuở còn tắm mưa, đánh đáo, chung trường, chung lớp cùng cô bạn
gái kháu khỉnh dễ thương đó của tôi, có thể nói đó là thời kỳ của tuổi ngọc ngà
vàng son, xuyên qua những hình ảnh cùng vui, cùng chơi đùa, cùng học bên nhau,
mãi đến lúc lớn lên, đến khi có dịp đọc qua bài thơ Trường Can Hành của Lý Bạch,
tôi mới mường tượng giữa tôi và cô bạn gái bé tí kia, sao nó cũng có phần nào
giông giống y nhau, được gọi đó là: Thanh Mai Trúc Mã, nhân đó, tôi mạo muội mượn
tựa đề bài thơ “Thanh Mai Trúc Mã” của thi vương Lý Bạch mà sáng tác bài thơ
Song Thất Lúc Bát hôm nay. Kính mời các chú, các bác và các bạn yêu thơ cùng
nhàn lãm.
Thể: Song Thất Lục
Bát
Thanh Mai Trúc Mã
Nhớ thuở lên năm, mùa
tựu trường,
Tôi, Nàng, cắp sách sáng tinh sương.
Hồn nhiên đùa giỡn thân thương,
Mỗi ngày đến lớp lệ thường hừng đông.
Hình ảnh đó
khó mờ nhạt bóng,
Dẫu ngày nao phiêu bạc chân trời.
Cho dù tinh tú đổi ngôi,
Cảnh trong ký ức dần trôi tháng ngày.
Giờ bỗng chốc suy tư
nhớ lại,
Trường Can Hành Trúc Mã Thanh Mai.
Y như cốt truyện hôm nay,
Có nàng con gái trang đài tư phong.
Tình bạn tốt, Ta,
Nàng, in bóng,
Thường rủ nhau đánh đáo vui đùa.
Nhảy dây, cút bắt ban trưa,
Hái hoa bắt bướm, tắm mưa thả diều.
Chiều gió thoảng
hương đưa dìu dịu,
Dẫn hồn Ta say đắm bên nàng.
Vui đùa ca hát rền vang,
Nhào lăn trên bãi cát vàng mé sông.
Lúc tỉnh giấc biết là
ảo mộng,
Nhìn Yến Oanh trào lộng xuân sang.
Ngạt ngào Mai Cúc rực vàng
Tầm tay mà ngỡ dặm tràng cách xa.
Rồi có những chiều êm
nắng hạ,
Dựng lều tranh, nhẫn cỏ tặng nàng.
Trò chơi đám cưới rền vang,
Cô dâu chú rể chính nàng và ta.
Dầm quả gấc bôi hồng
đôi má,
Môi mọng hường, ô lọng nghiêng che.
Đôi ta bước xuống kiệu ghe,
Thanh Mai Trúc Mã duyên xe xích thằng.
Chiều cảnh sắc ve sầu
hạ vắng,
Gánh hát nghèo, kép nhí đào thương.
Vở tuồng diễn tập hát cương,
Tôi vai hoàng đế đường đường uy nghi.
Tấn phong nàng, Hoàng
Hậu vương phi,
Quốc sắc thiên hương, vạn tướng hùng.
Xuân qua bến hạ mưa phùng,
Trưởng thành năm tháng vui cùng tuổi thơ.
Bỗng đêm đó xa rời phố
chợ,
Lên con tàu rời khỏi cố hương.
Chia tay cô bé cải lương.
Ôm theo hình ảnh trên đường quá biên.
Tắm mưa ngày ấy, giờ
trên biển,
Cút bắt hôm nào, Qua mãi nhớ.
Thanh Mai nàng ở đâu, giờ?
Khù khờ Trúc Mã thường mơ diễn tuồng.
Màn nhung khép lại,
tàn đêm xuống,
Hình bóng cô đào khả ái vương.
Trải bao tình khúc đoạn trường,
Thanh Mai nũng nịu đến thường trong mơ.
Hình ảnh học đường ôn
nỗi nhớ,
Khi thì trong lớp lúc sân trường.
Ra khơi tàu vượt trùng dương.
Chở bao kỉ niệm tình thương bềnh bồng.
Mịt mù sóng vỗ tàn
cơn mộng,
Dẫu đến phương nào vẫn nhớ mong.
Tình vương từ thuở đồng song.
Chiều nao ráng đỏ bóng hồng mãi vương.
Rời quê khắc khoải tơ
lòng vướng,
Hình bóng tập tuồng lúc tuổi thơ.
Em ơi! Trúc Mã vẫn chờ,
Thanh Mai nàng hỡi! có chờ Trúc lang?
Chú thích: trong bài
thơ này có 2 cụm từ mang tính điển tích, 1/-xích thằng.= sợi chỉ
đỏ, ngụ ý sợi dây tơ hồng và 2/-đồng song= ngụ ý bạn học
cùng trường lớp.
https://dongthientriet.com/2022/05/tmtm/
Hạm Trưởng Ngụy Văn
Thà
Hạm Trưởng Ngụy
Văn Thà *
Thà là ngụy, quyết chẳng
gian tà,
Đấy mới là quân đội quốc gia.
Chận bước bóng thù dù rã xác,
Ngăn tàu giặc cướp dẫu tan da.
Sa cơ phách vẫn gìn hòn đảo
Thất thế hồn luôn giữ nước nhà
Gạt lệ đau buồn nhìn Chữ Thập,
Ôm hờn trách mất dãy Gac Ma.
(*)-Thông thường, bất cứ đất nước nào cũng có cùng mẫu số chung là: Không phân biệt tôn giáo, sắc tôc, hể nhân vật nào lập công đóng góp bảo vệ chủ quyền lãnh thổ hay lãnh hải của tổ quốc thì đều được ghi khắc công trạng như nhau thậm chí được trao tặng những huy chương cao quý nhất.
(*)- Chữ Gạc Ma xin được
đọc là Gac Ma, (không có dấu nặng) cho được hợp luật vần Bằng. Cả hòn đảo lớn
như thế mà còn đánh mất nữa, huống hồ chỉ mất đi một dấu nặng nhỏ xíu, thiết
nghĩ cũng chẳng sao.
https://dongthientriet.com/2024/01/ham-truong-nguy-van-tha/
*NỮ SĨ MINH THÚY-DƯƠNG THƯỢNG TRÚC
LÊ HỮU NGHĨA- TOÀN NHƯ
**
XUÂN THA HƯƠNG
Kính mời quí anh chị nghe một bài hát mới có tên Xuân Tha Hương , nhạc Lê Hữu Nghĩa , lời được viêt́ chung bởi Minh Thúy Thành Nội , Thy Lệ Trang và LHN .
Ngoài bài thơ Xuân Thán của anh Dương Thượng Trúc đang được xướng họa
, xin mời quí anh chị đọc và họa bài thơ cùng tên với bài hát của
chị Minh Thúy Thành Nội .
Kính chúc quí anh chị và gia quyến một năm mới dương lịch luôn mạnh
khỏe , bình an .
LHN
Xuân Thán
Năm tháng trôi qua tựa bóng câu
Ngày về cố quốc biết là đâu
Nửa đời lưu lạc hồn se thắt
Một kiếp tha hương dạ úa sầu
Hoài bão thanh xuân đành khép kín
Ước mơ tuổi trẻ cũng chìm sâu
Súng gươm thẹn tủi cùng sông núi
Thế sự thăng trầm cuộc biển dâu
Dương Thượng Trúc
January 01-2024
===
Xuân Tha Hương
Viễn xứ năm Thìn đón nhớ ơi
Quê hương vạn dặm mịt chân trời
Tâm hồn ngược lối giờ sum họp
Kỷ niệm xuôi dòng buổi tiễn vơi
Thấy bóng Xuân về lòng buốt trải
Nhìn ngày Tết đến tiếng buồn rơi
Mai đào, bánh mức nơi này ngập
Chỉthiếu nguồn sông lạc mạch đời .
Minh Thúy Thành Nội
-----
Xuân Tha Hương - nhóm
Golden Production
LHN xin góp bài
họa .
Xuân Tha Hương
Viễn xứ năm Thìn đón
nhớ ơi
Quê hương vạn dặm mịt
chân trời
Tâm hồn ngược lối giờ
sum họp
Kỷ niệm xuôi dòng buổi
tiễn vơi
Thấy bóng Xuân về
lòng buốt trải
Nhìn ngày Tết đến tiếng
buồn rơi
Mai đào, bánh mức nơi
này ngập
Chỉ thiếu nguồn sông
lạc mạch đời .
Minh Thúy Thành Nội
họa
Xuân Đất Khách
Xuân về chỉ xót dạ
xót người ơi
Quê mẹ mù khơi tận cuối
trời
Lân pháo xem hình
lòng thổn thức
Sư rồng ngắm ảnh dạ
chơi vơi
Ly hương đất khách
thèm mai nở
Vong quốc xứ người
nén lệ rơi
Hương Tết chìm sâu
trong ký ức
Có chăng là vị đắng
bên đời .
LHN
TN
xin góp họa:
XUÂN MƠ
Lại thêm xuân nữa đến người ơi!
Tết ở nơi đây lạnh đất
trời
Đàn trẻ hồn nhiên vui
hớn hở
Bạn già khắc khoải
thoáng chơi vơi
Ngó hoa tàn héo
theo mùa rụng
Nhìn lịch hững hờ hết
tháng rơi
Viễn xứ mơ về nơi cố
quốc
Mong ngày quang
phục để yêu đời
Toàn
Như
***
NỮ SĨ KIM HOA PHẠM-HOANG VU
Xin được giới thiệu với
cả nhà bài nhạc Na vừa phổ và hòa âm từ bài thơ "Giấc Đông" của nữ
thi sĩ Kim
Hoa Pham
qua thể điệu Valse.
GIẤC ĐÔNG
Vàng thôi mùa lá rụng
Tiết trở chớm sang
đông
Chút se lạnh ngấm
lòng
Bâng khuâng ghìm đáy
mắt
Nghe từ miền xa lắc
Gió khẽ khàng ru cây
Sương giăng lối cỏ gầy
Đêm về neo nhớ thương
Khúc tình ca dang dở
Gọi thầm giấc liêu
trai
Chìm trong nỗi u hoài
Đắng lòng theo năm
tháng
Bước chân nào quên
lãng
Cho tím cả vòng môi
Mắt nói không thành lời
Đông về ...! giấc ..
Ai ru ?
KIM HOA PHẠM
**
ĐÊM MƠ
Tay ngoan mười ngón
ru say
Nồng nàn sưởi ấm những
ngày đợi mong
Sợi thương sợi nhớ vẽ
vòng
Ngọt môi lịm giấc
tình hồng ...! Đêm mơ
Kim Hoa
**
KIM HOA DIỄN NGÂM THƠ XUÂN
https://www.facebook.com/messenger_media/?attachment_id=1130550211293059&message_id=mid.%24cAABbA3YojdKTclS322NQQ9sb48ja&thread_id=100069503567706
ĐÀN NGỖNG TRỜI ĐÃ
BAY QUA
Mời thân hữu đọc
bài thơ mới
CH
ĐÀN NGỖNG TRỜI ĐÃ
BAY QUA
Đàn ngỗng trời đã
bay qua
Mỗi năm tìm về
đất ấm
Tôi gọi hụt hơi
rồi, vẫn biệt tâm
Ngỗng có bay về
quê cha
Dảy đất dài tình
nồng, nắng ấm
Ôm ấp biển Thái
Bình mà luôn biến động
Chưa lần nào yên
tỉnh, bình an
Dân tôi luôn bị áp
bức
Nô lệ kẻ thù
truyền kiếp
Bao lần nồi da xáo
thịt
Cõng rắn cắn gà
nhà
Bán nước cầu vinh
Chịu kiếp tôi đòi
thờ giặc
Cùng máu mủ, đồng
bào cũng bị bắt bớ, giết chốc, tù đày
Tiếng kêu thống
thiết của người khổ nạn
Bao nhiêu năm còn
nghẹn ngào, không dứt than van
Người lưu vong
Thương nhớ quê hương
Lòng thê thiết, xót
xa, tan nát
Quê hương mất,
người còn gì hơn để mất
Nuối tiếc muộn
màng
Ôi đàn ngỗng trời
vẫn cứ bay ngang
Chương Hà
Tuyết đầu mùa
Vườn nhà tuyết trắng một màu,
Vườn
tâm tĩnh lặng nguyện cầu gì không ?
Thiết tha...
nhìn có , mà không...
Tan cùng tuyết trắng
thong dong giữa đời.
Ngắm tuyết đầu
mùa,
Munich, 16.01.2021
Nguyễn-Khắc Tiến-Tùng
**
Tiến lên Tiền Sử
thơ
Nguyễn-Khắc Tiến-Tùng
1.
Thế kỷ trước qua đi
Có người làm thơ
Đợi chờ sao mệt mỏi,
Nếu không đâu cần nói:
“Phút linh cầu mãi không về,
Bâng khuâng giấy trắng chưa nề mực đen…” (1)
Khát khao vần thơ chậm tới!
Chan hòa hàm chứa nét trang nghiêm,
Âm hưởng…
Gần xa…
Những nỗi niềm.
Ý thơ mát rượi
Vượt thoát nhân sinh chĩu nặng vẻ tầm thường.
Người thơ nhìn xuống từ cao đinh
Thoảng qua gợn nhẹ chút lòng thương …
Ngại ngần thầm nghĩ trong tâm tưởng:
“Nhân gian e cũng tiêu điều dưới kia?” (2)
Phải chăng từ thuở khai thiên lập địa
Hai tiền nhân đầu tiên bị xua khỏi Địa đàng (3)
Dưới dương trần
Vạn sự cứ tiếp nối tang thương?
2.
Thời đó hồng hoang đầy vượn – thú
Chưa thăng tiến thành người
(Như ngoại lệ bầy vượn
– người đang hóa trang dáng trẻ, mầm non,
Bên lão niên lù khù mụ mị
Sắm vai tuồng Tổng thư ký,
Điểm xuyết thêm những trang nữ lưu õng ẹo sồn sồn (4)
Lãnh đạo các bộ chính trị trung ương đảng ta trên hoàn vũ (5)
Trong lòng, ngoài mặt cứ nhơn nhơn …) (6)
3.
(Trở về lại giữa rừng
già âm u hoang dã
Quần chúng vượn
Đêm ngày tập tành, chèo leo, nhảy múa, nhào lộn vòng vòng,
– Lột thoát khỏi hình vượn cũ ?
– Không vẫn hoàn không !
Y hệt thế chẳng sai
Loài người xa xôi mịt mù cổ sử
Vẫn còn là người hang hốc buổi nguyên khai.
Vì thuyết tiến hóa không còn nhiều đệ tử?
Tổ tông ta hái rau rừng, quả dại,
Phát triển chẳng dị thường,
Cả đời sát sinh bao loài, muôn chủng loại
Khi lịch sử chưa hình thành giai cấp
U mê… đầu óc mang mang
Chưa rành lý biện chứng mà vẫn biết phải cần tranh chấp
Mới sinh tồn, giữ nổi đời mình, kiếm đủ miếng ăn!
Chịu dần quen nóng lạnh, nắng mưa, bão tố
Quờ quạng mầy mò bẻ cành cây, kết lá che thân.
Dịch bệnh hung hăng,
Thiên tai quậy phá,
Chinh chiến lan tràn…
Khôn cùng…
Biết bao giờ hết khổ?
Dằng dặc đáng thương, mãi mãi… ngàn năm! …
4.
Thời gian miên man
Giòng nước cuộn,
Thế kỷ kiêu sa
Nối nhau thám hiểm
Vô số thiên hà.
TA có biết
TA ?
Vi ti chưa sánh bằng một phần tỷ lần vi khuẩn
Khi chìm vào BAO LA !
TA, kiến thức
mênh mang
Tưởng chừng vươn tay với trọn Toàn Năng.
TA, não bộ siêu
nhiên,
Phong thái phi phàm,
Từng phảng phất kinh qua nhiệm mầu hương Giải Thoát ?
5.
TA, chính thị là TA
Bừng giấc Nam kha,
Ươm trái tim nhân sinh tý hon
Dang rộng vòng tay
Lẫm chẫm … dìu nhau tiến lên ôm Tiền Sử ?
Nguyễn-Khắc Tiến-Tùng
Munich, đầu tháng 10 năm 2020
***
CÒN ĐÓ, Những Ngày...
thơ Nguyễn- Khắc Tiến-Tùng
Bướm bay lượn trên bờ sông cũ
Như níu thời gian chẳng trở về.
Tan trường ăn vội ra sông tắm
Biếng lười ... mơ ngủ ... cạnh bờ đê
*****
Những thằng thân thiết chia bao ngả
Chiến chinh khắp mọi nẻo lan tràn
Thằng hiền như đất thành
danh tướng
Thằng người vạm vỡ hóa công nhân .
Hòan cảnh đứa nào đi học tiếp
Bằng cấp, cao sang ngút tận trời.
Gặp nhau nào dễ , trong ngoài nước.
Thời gian cứ vậy, cứ buông trôi ...
*****
Lần này mọi sự thuyền xuôi gió
Mừng tủi ôm nhau tóc bạc phơ
Vẫn nhận ra nhau thời đuổi bướm
Kéo nhau đi tắm, sóng xô bờ.
Thằng ấy " đi " rồi, đi chiến trận
Tưởng ôm độc lập, tự do về *
Mấy thằng chưa rụng, trơ . .. thân Cụ
Tật bệnh, già nua nghe tái tê...
Nhớ nữa mấy chàng ham lý tưởng
Ngỡ là cống hiến hết cho đời
Tù đầy, vong quốc là ... hoa trái **
Thôi thì như thế chúng mày ơi !
Anh chàng làm ruộng không còn ruộng
Hương hỏa dăm sào bỗng trắng tay .***
"Cải cách" ra ơn ... làm khất sĩ !
Rồi...cò con buôn bán qua ngày.
Nhờ âm đức tổ may mà trụ,
Bầu đòan thê tử kéo về đây
Cố cựu... ngàn xa... mừng lụm cụm
Thèm cùng nghe nước lũ vơi đầy...
Các cụ cười vang theo cháu
chắt
Men đường cỏ dại dẫn lên đê,
Chợt nghe thổn thức... lòng như thắt
Thế kỷ... , thời gian
... đã trở về ?
Nguyễn- Khắc Tiến-Tùng
Munich, 07.08.2022
Lúc chợt nhớ đến „Những ngày Lang thôn“ bên bờ sông Mã, Thanh Hóa
Bài thơ nhắc đến giai đoạn 1945 -75 và cả đến nay , tức là đã 3 phần tư thế kỷ. Những chứng nhân hiện vào khoảng trên dưới 90, 100 sống giữa thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21.
Tác giả nghĩ rằng các cậu / các cụ gặp nhau lần này là lần cuối , mà có lẽ cũng là một trong những lần hạnh phúc hiếm hoi nhất trong đời
!
Chú thích
* Nhiều thế hệ Thanh thiếu niên miền Bắc sau 1945 đã bị chế độ Việt nam Dân chủ Cộng hòa vơi tiêu đề ĐỘC-LẬP - TỰ DO - HẠNH PHÚC
hào nhoáng dẫn sai đường, bên cạnh những mỹ từ như " toàn dân kháng chiến dành độc lập “ từ 1946 ... , "giải phóng miền Nam" , "vì tổ quốc, vì hòa
bình thế giới ", "tiến lên xã hội chủ nghĩa " v.v....
* * Thế hệ đầy nhiệt huyết - từ ông + cha đến con + cháu ở Miền Nam (1954-75 và sau đó) nhận được kết cục là được đi
học tập cải tạo và lưu vong !
* * Cải cách ruộng đất 1953 đã làm thay đổi nhiều cuộc đời. Những đội cải cách ruông đất và Tòa án nhân dân đã đưa miền Bắc sống trong tình trạng vô pháp luật một thời gian.
Chuyến tàu thời
gian...
Thời gian như chuyến tàu không vé khứ hồi
Cứ hồn nhiên lao về
phía trước,
sau lưng là quá khứ
Thời gian nào phải là
con quay hồi chuyển
Để đu đưa như con lắc
tuần hoàn...
Một năm qua đi, ta cố
nhìn quay lại...
Nhận ra ngày hôm qua
đã là một ngày xưa
Trái Đất thì quay
theo vòng nhật nguyệt
Nhưng với muôn loài,
hôm qua vẫn mãi là
hôm qua...
Lịch sử cũng là một
phần của thời gian ấy
Khi đã sai, sẽ chẳng
thể sửa được bao giờ
Như mũi tên đã bay khỏi
chiếc cung của nó
Khi vừa sinh ra
vực tử đã đứng chờ...
Chút triết lý vụn,
nhưng mấy người dễ nhận...
Một ngày trôi qua là
ta đã thấy già...
Nếu có kẻ muốn trường
sinh bất tử
Thì nhìn quanh mình,
thời gian còn lại chỉ
mình ta...
Hoài Nguyễn
**
Đăng nhận xét