SỐ ĐẶC BIỆT TẾT 2024 TRANG ĐẶC BIỆT GIỚI THIỆU DÒNG THƠ ẤN TƯỢNG CỦA NỮ SĨ THIÊN DI SAIGON
SỐ ĐẶC BIỆT TẾT 2024 TRANG ĐẶC BIỆT GIỚI THIỆU DÒNG THƠ ẤN TƯỢNG CỦA NỮ SĨ THIÊN DI SAIGON
Lặt lá tầm xuân biếc
khai hoa
Trời xanh vang khúc
nhạc giao hoà
Ríu rít chim ca chào
ngày mới
Hương trần ngan
ngát tiễn đông qua
Người đến cùng ta tự
hỗn mang
Đường tơ tay lựa sầu
mang mang
Nhành khô lá nõn chờ
bung lộc
Ngây ngất lối trầm cỏ
thưa đan
Ôi bông mây tuyết ngọn
gió lùa
Êm ả tháng ngày đợi
tin xa
Lặt lá cho
mai về bung nụ
Bao ngày khô hạn ẩn
chờ hoa
Tịch mịch tình xanh dậy
hương lòng
Môi hồng thắp nắng nụ
cười trong
E ấp mùa xuân may áo
mới
Trà thơm toả khói sớm
mai hồng
Xuân đến nhà nhà xuân
muôn nơi
Cung đàn dịu vợi ngọc
gương soi
Viết dòng thơ nhỏ lời
ý đẹp
Thời gian chầm chậm
…lá rơi rơi…
Lặt lá tầm xuân giữa
đất trời…
Thiên Di
Lãng Mạn Của Ban Mai
dệt cho hồn em chiếc
áo mùa xuân
từ đồng cỏ xanh và
hoa cúc trắng
kết vòng
hoa đẹp vương niệm riêng em
hãy lấp đầy em với sự
dịu dàng
làm tia nắng
trong mịn màng, ấm áp
hãy cầm tay
em mắt soi hồ mắt
sưởi trái tim nhau
tha thiết tay ôm
hãy lấp đầy em thơm
ngày hạnh phúc
tình anh trao em như
mật ong ngon
như cây liền cành như
chim liền cánh
lấp đầy trái tim ngàn
vạn nụ hôn
hãy lấp đầy em…
Thiên Di
Màu Nắng Nhớ
Rừng thay lá hôm nao
Đợi anh, chồi ươm nụ
Xuân chờ tự non cao
Nắng. Ô! tràn sân nắng
Rực mấy cánh hoa vàng
Theo chân em, bước
gió
Nắng và hoa lang
thang…
Về thăm quê, vườn cũ
Mơ hồng tuổi bướm hoa
Bạn bè say đàn hát
Tiếng cười vui lan xa
Thời gian dẫu mất mát
Hương xưa mãi không
phai
Người
ơi! hoa nắng nở
Trong màu nhớ thương
ai
Nỗi buồn như mưa vỡ
Trôi dòng nhớ
bay đi
Noel
em cài tóc
Biếc nhành hoa Lưu Ly
Gió chuốt từng sợi nắng
Mắt huyền em sương
lay
Nhớ anh chiều hiu lặng
Nhớ môi nhớ hương say
Ô! Nắng tràn sân nắng
Mọc thêm những nhánh
đời
Ước bên người yêu dấu
Ngắm chiều vàng lá
rơi…
Hoa Vàng Vẫn Nở Mùa Đông
Có gì nhẹ hơn hơi thở
Mỏng manh hơn sợi tơ
lòng
Một tiếng reo vui khe
khẽ
Nụ hoa vừa nở bên
song
Mở cửa hồn mình cho
gió
Tràn hương cây cỏ
thanh tao
Thơm nức trái chín ngọt
ngào
Của mùa đến mùa luân
chuyển
Hãy lặng nghe
bao kỳ diệu
Âm thanh của lá chạm
reo
Dòng nắng li ti hạt bụi
Dát vàng kí ức thềm
rêu
Kìa chú chim xanh vui
hót
Lích rích chuyện trò
cành cao
Bầy ong đi
gom hương mật
Đem tặng tình yêu ngọt
ngào
Gió hát trên những
con đường
Con đường có những
ngày sương
Con đường có nhiều
ngày nắng
Cho hoa nở nụ yêu
thương
Có gì nhẹ hơn hơi thở
Mong manh hơn sợi tơ
lòng
Diệu kỳ phút ta rung
động
Giản dị trong sớm
mai trong...
Am Thơ
Hoàng hôn cuối, rực núi xa
Ta về khoác áo cỏ hoa
lặng thiền
Am thơ buông bỏ
ưu phiền
Vườn mây vui với bướm
hiền ong ngoan
Phố vàng mưa bụi
hoang đàng
Bóng chiều đưa chiếc
thuyền sang bến đời
Chén trăng thù tạc
cùng người
Thảo am hai kẻ
chia đôi nỗi niềm
Đọc câu kinh tụng êm
đềm
Hoang sơ vốn cửa thuyền
quyên quay về
Xa phồn hoa mấy nẻo
mê
Hoạ cùng chim chóc bốn
bề rộng hương
Thoảng nghe chuông đổ
đầu truông
Âm thanh tịnh độ gieo
thương cuộc người
Ngồi xem nhật nguyệt
đổi ngôi
Vi lô là cõi không lời
mênh mông...
***
Bến Rêu
Ngàn mây biệt bóng chim trời
Tà huy nắng tắt núi đồi
lạnh căm
Nghiêng đời rót xuống
giọt cầm
Tỉ tê, ai oán, trầm
thăm thẳm chiều
Thuyền con dăm chiếc
buông neo
Nước đưa sóng dạt
cánh bèo lênh đênh
Người ngồi trên bến
rêu xanh
Vầng trăng lụa
bạch liệm dần tà huy
Bến Rêu Ngàn mây biệt
bóng chim trời Tà huy
nắng tắt núi đồi lạnh
căm
Nghiêng đời rót xuống
giọt cầm Tỉ tê,
ai oán, trầm thăm thẳm
chiều Thuyền con dăm chiếc buông neo Nước đưa sóng dạt cánh bèo lênh đênh Người
ngồi trên bến rêu xanh Vầng trăng lụa bạch liệm dần tà huy
Thiên Di sg
***
MÙA XUÂN ĐẾN
Chuốt dây lạt buộc bóng
ai nhạt nhòa
Ngày nắng thắm, đêm
mưa sa
Tình ơi một thuở
hương hoa mất rồi
Tôi về hái cụm mây trời
Tô thêm nhan sắc soi
đời hư không
Mùa đông về ngủ bên
song
Gửi hương cho gió gửi
hồng phai phôi
Thương ôi sợi tóc nhẹ
rơi
Ngày nao mắt biếc để
người si mê
Bây giờ đếm giọt cà
phê
Nhìn thu lá rụng đông
về… lạnh không!
Tôi ngồi chẻ nhớ cô
phòng
Đốt làn khói trắng,
rượu nồng…
cháy tôi…
Gã Làm Vườn
Ý tơ vương ngày tháng
Tâm giao vui kết bạn
Chăm chút những tình
thơ
Tháng giêng đón xuân
về
Khoe mai vàng đào biếc
Từng chương thơ mải
miết
Chảy theo dòng đời
trôi
Tháng
hai khung cửa ngồi
Tầm xuân vừa hé nụ
Nhẹ nhàng ôi quyến rũ
Lời chúc nhà nhà vui!
Tháng ba hoa thuỷ
tiên
Cầu may mắn
muôn người
Cầu sinh sôi, hạnh
phúc
Cho vạn vật muôn nơi
Tháng tư hoa sầu đâu
Những cánh hoa tím trắng
Rụng bay bay trong nắng
Trao người nồng nàn
hương
Tháng năm trồng linh
lan
Thanh cao và hoàn hảo
Thuần khiết và ngọt
ngào
Làm say lòng cơn gió
Tháng sáu hoa hồng nở
Lãng mạn và kiêu sa
Dẫu trái tim tan vỡ
Muôn thuở còn thiết
tha
Tháng bảy phượng trổ
hoa
Dấu bao điều muốn nói
Lưu bút tình vời vợi
Với bạn bè chia xa
Tháng tám nắng mượt
mà
Vườn
cúc vàng như lụa
Bướm ong bay qua ngõ
Tình thu dìu dịu
hương
Tháng chín mưa vương
vương
Nồng nàn thơm hoa sữa
Nhớ con phố nằm ngủ
Bước chân ai đi về
Tháng mười hoa dã quỳ
Thuỷ
chung, vươn phơi phới
Núi đồi trang sức mới
Đẹp như bức tranh thơ
Tháng mười một cỏ hồng
Để lòng ai ngơ ngẩn
Lại gần thêm chút nữa
Yêu nhau nhé người ơi
…
Tháng mười hai hoa cải
Ai xa nhớ quê hương
Có cây đa, từ đường
Có hàng dừa soi bóng
Vườn tôi mười hai
tháng
Ươm xanh biếc vần
thơ…
Thiên Di SG
Đào Hoa Tuý
Đào hoa túy nghiêng vò dốc cạn
Chén xuân dường uống
mãi không say
Rượu đêm nay vơi lại
rót đầy
Xòa tay hứng ...ngày
vui tuột mất
Bướm say hoa, ong say
hương mật
Tàn mùa xuân ngây ngất
rượu tiên
Ta bàng hoàng, thảng
thốt như điên
Ngơ ngác đứng dốc bờ ảo
vọng
Trên phiến đá sương
đêm còn đọng
Hạt sương rơi mong
phiến đá mềm
Rượu đào hoa rót cạn
buồn thêm
Tiếc giấc
mơ rơi vùng quên lãng
Ta rót thơ hơi men
lãng đãng
Túy lúy say nghiêng cả
mây trời
Mà nào hay chén cạn
bình vơi
Trăng vỡ rụng, ôi!
màu hoang phế
Không thể khóc mắt dường
khô lệ?
Hoàng hôn pha đỏ thắm
đào hoa
Uống say đi mà tiễn
xuân qua
Ai cùng ta, tri âm
đâu nhỉ ?
Hạc Trắng
Tung cánh ngàn mây chim hạc trắng
Xuyên lớp sương mù
đón gió đông
Bay qua vách đá sầu
thăm thẳm
Hồn linh chạm đến cõi
vô cùng
Tiếng hạc gieo
trên sóng nhẹ trầm
Thương đời hư ảo mấy
tri âm
Trần gian cõi tạm
đành xa mãi
Một phút vui trăng lạc
trăm năm
Đào đỏ mai
vàng, xuân cũng tận
Hạ hồng mắt phượng lệ
như sen
Thu sang thi
ý, ngày sao ngắn?
Đông tuyết mai hoa vội
trắng thềm…
Bay bay, bốn phía mùa
luân chuyển
Rừng cỏ triền
non, đào phai phai
Bay đi tìm lối qua đường
mộng
Bay mãi trong hoa mưa
rơi rơi
Ấm áp giữa vườn mây
trăng nở
Bềnh bồng cơn gió dỗ
giấc say...
Trời xanh vô tận ,
lòng vô tận
Trổ lối hư vô ... hạc
lướt mây.
Rót Chiều
Mùa đông may áo bên
thềm đón Xuân
Không gian xao động bước
chân
Nhẹ thôi…gót nhỏ…gãy
nhành cỏ khô…
Nắng chiều- sóng sánh
muôn tơ
Mắt ai - hổ phách- niềm
mơ dịu dàng
Rót chiều- huyễn hoặc,
say- tan
Vào yêu dấu cũ , cung
đàn ngày xưa
Tà dương gợn sóng gió
đùa
Rót chiều say khướt…ta
chờ đợi ai?
trái tim thì thầm
lời ngọt ngào đêm
nay… đêm nay…
cảm ơn anh!
[bên em]
như tia nắng
khi cuộc sống trộn lẫn
màu xanh và màu xám
em muốn thay đổi bản
đồ thế giới
đốt cháy mọi khoảng
cách
giữa chúng ta
em muốn giấu anh
trong trái tim em
như một kho báu
khoá cửa
hủy bỏ những liên kết
[nửa vời]
kể cả các liên kết từ
bảng chữ cái tên hai chúng ta
không có gì ngăn cách
em sẽ bên anh trong
nháy mắt
để không còn mơ thấy
anh…
trong giấc mơ
[mỗi đêm]
tình yêu của em lớn
lên
như đứa trẻ đến tuổi
trưởng thành
thì thầm lời yêu đầu
tiên
cho dù chúng ta ở xa
chỉ cần em trong trái
tim anh
đêm nay… đêm nay…
Từ Em Theo Cánh Mộng
Cánh hồ điệp say hoa
Vui xuân tình êm ái
Phấn hương ướp mơ xa
Từ em bước vào mộng
Cõi đời nửa thực, hư:
Trang Chu ngỡ hóa bướm
Hay bướm hóa Trang
Chu?...
...Gió đông luồn lạnh
buốt
Buồn về ở bên song
Chợt đêm nay tỉnh thức
Cuộn kén tơ chặt lòng
Giấc mơ hồng vụt mất
Ngày vui chẳng tày
gang
Ngỡ ngàng quay nhìn lại
Ảo ảnh dường vụt
tan...
Vườn thu nay lá rụng
Bướm vàng ngủ sang
đông
Hồ còn nương ảo mộng
Nhớ tình xưa buốt
lòng
Tịnh nhiên đêm ru giấc
Mơ màng ánh trăng
xanh
Oanh mơ phương trời ấm
Sương đổ lạnh căm căm
Tình Lá
Những chiếc lá vàng rơi
Giữ trong lòng tia nắng
Những nỗi nhớ khôn
nguôi
Giữ những gì hơi ấm...
Một tình yêu sâu đậm
Có bao giờ mất đi
Dù đôi ngả chia ly
Dù bốn mùa thay đổi
Yêu không là sở hữu
Đâu cần giữ
chặt nhau
Tình ái tựa ân sâu
Dẫu chân trời, góc bể
Trên cõi đời nhân thế
Yêu người lòng thiết
tha
Khi chiếc lá bay xa
Còn mang theo tình nắng
…
Thiên Di
Yêu Anh yêu cả Cuộc Đời
nếu không có hy vọng
con người sẽ ra sao
dẫu chỉ
là ảo tưởng
cũng giúp đời vươn
cao
sao phải cố làm em
thay đổi?
em yêu anh
cho đến khi mặt trăng
lộn ngược
và trái tim nhảy khỏi
lòng ngực
mùa đông đã đến
anh có thấy lạnh
sao vội nói lời chia
ly?
hãy nắm tay nhau đi
theo ánh mặt trời
leo cầu vồng
lên trên những đám
mây
đến khu vườn địa đàng
tình yêu của em chạm
đến bầu trời và sâu kín anh
tưới nước cho tâm hồn
đôi ta nở hoa
hãy mở cánh cửa trái
tim mình
anh nhé
Người Lính Cũ
Gió vo tròn viên nắng
Ném xối xả vào chiều
Những con đường liêu
xiêu
Trổ dọc ngang trí nhớ
Nhẹ tênh xấp vé số
Kéo mòn vẹt kiếp người
Dép đi chẳng tròn đôi
Thân tựa chiếc nạng gỗ
Lóc cóc gõ hè phố
Khua như mõ tụng kinh
Ai đoái thương phế
binh
Mịt mờ chân trời xám
Phía sau là tối sáng
Vinh quang hoá bụi
vàng
Khấp khểnh bước hoang
mang
Áo phong sương bụi
giũ
Về đâu… người lính cũ
Vì tổ quốc quên thân
Xông pha nơi trận tiền
Gửi một phần thân
xác…
Về đâu …chiều tan
tác…
Thiên Di 22. 12
Hương Xuân
Đuổi theo tia nắng hoàng hôn
Ráng vàng lưu luyến đỉnh
non bóng tà
Níu ngày tay núi vươn
xa
Thềm đêm quỳnh đợi
trăng qua cánh rừng
Bước xuân e thẹn ngập
ngừng
Hương xuân đã dậy nẻo
cùng ruộng nương
Gió vương mùi nắng
thơm thơm
Đem vào đêm ủ lòng
son trong ngần
Tìm trong bóng tối
tri âm
Chia nhau hơi ấm tình
xuân đang về...
Tiếc Hoa
Gió xuân rụng mấy cánh hoa
Ngày đi sao vội vui
ta vừa hừng
Nhặt thưa ngây tiếng
chim rừng
Ngỡ như màu héo trùng
trùng bủa vây
Tường rêu ong bướm
còn đầy
Ô hô! chiều muộn nắng
gầy trốn đâu
Mỏ khua lốc cốc mái
sau
Ngả sương xiêu vẹo
gánh sầu ai qua
Nhịp chiều rơi lệ tiếc hoa
Ánh trăng ngàn dặm…
chén trà dư hương
BỨC HỌA KHÔNG THÀNH
Ta vẽ lên toan mầu của nắng
Tô hồng chuốt ngọc những
rèm mây
Ráng chiều đem nhuộm
mầu đỏ thắm
Cánh bướm dập dìu đắm
hương say
Thêm chút sắc trời
xanh trong cỏ
Vọng tưởng nghe như
nhạc suối reo
Hồ thu gợn sóng theo
cơn gió
Điểm một thuyền trăng
đợi khách chèo
Ta pha thêm chút
thanh tân cũ
vẽ cánh đồng xanh tận
chân mây
Gốc liễu ven hồ hai kẻ
ngốc
Nói cười ngồi gỡ cỏ
hoa may
Thêm nhé vườn xuân đầy
trái chín
Sắc màu dịu ngọt mật
ong ngon
Đâu biết chớm xuân
trái sầu rụng
Để buồn loang lổ vệt
khung toan
Mầu xanh hy vọng vừa
nhòa mất
Tiếc bức tranh đời sắc
mộng mơ
Đâu nghĩ con tim ngàn
vết cắt
Giọt máu rơi loang bức
họa thơ
Thiên Di Sg
Viết cho Thiên Di
Giáng Sinh Năm Nay...
dòng sông nước lớn
tràn bờ lặng trôi
hồn chiều lãng đãng
chơi vơi
nhớ tiếng chuông vọng
từng hồi ngân rung
Giáng Sinh xưa phố
tưng bừng
đôi ta chờ đón Tin Mừng
bên nhau
đèn sao giăng ngõ
muôn màu
cầu mong ơn Chúa nhiệm
mầu nên duyên
nụ hôn trao vội dịu
êm
hoa lòng ươm nụ khơi
thêm mộng lòng
dương cầm xao xuyến
bâng khuâng ...
hương xưa còn đó người
dưng đâu rồi?
mù sương dâng trắng hồn
tôi
lâm thâm mưa bụi hiên
đời lạnh căm
buồn như tự cõi trăm
năm
về cùng rơi xuống vực
thăm thẳm chiều
lênh đênh thuyền nhỏ
liêu xiêu...
phất phơ dăm nhánh
rong rêu gợn hồn...
Thiên Di
***
Mùa Noel Nhớ Anh
Mỗi giọt nước của đại dương xanh thẳm
Chứa trong tim mặn
chát vị đời
Dòng thời gian chảy
trôi đi mải miết
Dẫu gập ghềnh sóng vỗ
mãi khôn nguôi
Tình của anh tia mặt
trời ấm áp
Sóng xôn xao đón nhận
những niềm vui
Trời lạnh giá sẽ tan
khi anh đến
Trong tim em - bọt
sóng nở hoa tươi
Mùa Noel phố ngàn sao
rực sáng
Em nguyện cầu chỉ yêu
mãi anh thôi
Đợi chờ nhau cũng là
niềm hạnh phúc
Để nhớ thương - hẹn ước
mãi không rời
Cuối mùa đông những
cành cây trĩu nặng
Hạt sương hồng lấp
lánh ánh pha lê
Môi san hô nhớ nụ hôn
say đắm
Ngóng chờ anh theo
cánh gió Xuân về
Buồn Thu
Ta ảo tưởng ngày thu sương khói mỏng
Gợi vương buồn thoáng
nhàn nhạt vu vơ
Thuyền không bến gác
chèo ngân nga hát
Lờ lững trôi- phiêu
lãng vạn ý thơ
Ta cứ ngỡ đời vô ưu
như cỏ
Chiều reo vui tiếng
chuông gió bên thềm
Chén trà thanh thoả
lòng qua cơn khát
Không bận chi chuyện
thế sự ghét ghen…
Ôi sương đổ mịt mờ trời
u uẩn
Trăng rụng rơi tan
tác ứa lệ hờn
Ngày thổn thức chìm dần
vào bóng tối
Gió bên hiên lướt rờn
rợn từng cơn
Ta man dại thả hồn
chìm men đắng
Run rẩy cười mình chuốc
bóng mình say
Thèm bão giông để thấy
còn ngạo nghễ
Mơ yêu đương thắm lại
nét thu gầy
Ta ảo tưởng hồ thu
nơi hẹn gặp
Mùa yêu xa cháy rực
buổi hoàng hôn
Vẽ vời chi để đợi chờ
hụt hẫng
Chỉ còn ta uống cạn
chén trăng sương
Thiên Di Sg
Giáng Sinh Năm Nay...
dòng sông nước lớn
tràn bờ lặng trôi
hồn chiều lãng đãng
chơi vơi
nhớ tiếng chuông vọng
từng hồi ngân rung
Giáng Sinh xưa phố
tưng bừng
đôi ta chờ đón Tin Mừng
bên nhau
đèn sao giăng ngõ
muôn màu
cầu mong ơn Chúa nhiệm
mầu nên duyên
nụ hôn trao vội dịu
êm
hoa lòng ươm nụ khơi
thêm mộng lòng
dương cầm xao xuyến
bâng khuâng ...
hương xưa còn đó người
dưng đâu rồi?
mù sương dâng trắng hồn
tôi
lâm thâm mưa bụi hiên
đời lạnh căm
buồn như tự cõi trăm
năm
về cùng rơi xuống vực
thăm thẳm chiều
lênh đênh thuyền nhỏ
liêu xiêu...
phất phơ dăm nhánh
rong rêu gợn hồn...
Thiên Di
GIỚI THIỆU VÀI TÁC PHẨM CỦA THIÊN DI
Tạ Ơn Đời
Như là tuyết tan ra
trong vắt
Kí ức buồn hóa đám bụi
vàng
Như là mây hoá cơn
mưa mật
Tưới xanh đời nảy lộc
Xuân sang
Tiễn năm cũ- một rừng
phiền muộn
Lớp lớp mây lấp bóng
nhạn bay
Thơ vạn chương tỏ bày
sao hết
Chạm lãng quên vẽ nét
hao gầy
Lệ chôn hoa bốn mùa
ai tỏ
Duyên tình hồng
thoáng tựa mây bay
Con chim khóc thương
bức tượng vỡ
Chợt nghiêng tìm tiếng
nứt mầm cây
Ô Xuân đến Xuân tràn
qua cửa
Mở tung lòng đón gió
dậy hương
Tạ ơn đời ta còn vui
thở
Và trái tim còn nhịp
yêu thương
Thiên Di SG
Đăng nhận xét