SỐ ĐẶC BIỆT TÂN NIÊN TẾT GIÁP THÌN TRANG GIỚI THIỆU THƠ QUÝ THI SĨ THỚI DANH GÓP MẶT
SỐ ĐẶC BIỆT TÂN NIÊN TẾT GIÁP THÌN TRANG GIỚI THIỆU THƠ QUÝ THI SĨ THỚI DANH GÓP MẶT
*THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH
TUỔI GIÀ CỦA TÔI
Tôi có thấy một bà già thiểu-não;
Con rể dâu không rảnh để chăm lo.
Cùng đồng-cảnh sống trong nhà dưỡng-lão;
Héo-hắt hồn trong thể-xác còm+xo.
Tôi có gặp một ông già độc chiết;
Cháu+chắt xì-xồ, bồ-bịch nghênh+nghê.
Ra siêu-thị chơi cờ cùng bạn thiết,
Hơn ở nhà thừa lẻ bóng dưng quê.
Tôi vẫn sợ đến khi mình lụ-khụ,
Hoặc ốm đau, nghễnh-ngãng, cần người chăm,
Tôi cũng sẽ nối theo chân các cụ,
Vào Viện nằm chôn nỗi khổ trăm năm.
Nhưng Trời Đất đoái thương đời thiện hảo,
Cho sống lâu và sức khỏe chưa vơi;
Con+cháu+chắt quây-quần vui tuổi lão;
Chưa bằng ai nhưng đã vượt bao người.
Cảm-tạ Đời, cảm-tạ Người, Cuộc Thế;
Và các con, các cháu, rất chân-tình,
Đã săn-sóc cha, ông trong lão-tuế,
Cho lòng già trẻ khỏe như thư-sinh.
Rồi mai mốt khi giã-từ tất cả,
Sē mỉm cười thoả dạ nơi hư-không;
Và con, cháu cũng thảnh-thơi, hể-hả
Vì đã tận-tình đối với cha, ông...
MY OLD AGE
Her children and
their beds have no time to
care.
She lived with co-sufferers in the home for the aged;
Gaunt, for relationship pined, about condition raged.
I have met an old man alone, sometimes staggering;
His grandchildren
clatter with lemans swaggering.
He got to the mart
playing with pals of same range
Rather than staying
home as a disregarded, strange.
I have feared that when decrepit, doting to deliver,
Or ailing, hard of hearing, needing some caregiver,
I would also have to follow certain so pitiable soul,
Entering the retreat
to inurn such distress and dole.
But Nature has deigned to mercy the fair and square,
Allowing me to live
long and my health not to wear;
Offspring,
grand/great kindred unite, delight shows;
Not yet equal to
these, but already ahead of those.
Thank you all, Life,
Humanity, and the World dear,
And my children, their seed, for being so sincere
In loving, minding,
visiting me during my old age:
I may feel younger,
stronger, each day a new page.
Then, when comes the day I depart, end this journal,
I be will smiling
satisfied to travel to the eternal;
My descendants will
be content with their chutzpah,
Nowadays to pamper such way their Dad, Grandpa.
2024= 94 tuổi
![]() |
NỬA ĐỜI VONG LẠC
1/-- Có bao năm cũng
dường một chốc
Sương rừng gió núi tựa
hư không
Tha phương bước mỏi
không định hướng
Đã chết từ lâu ước vọng
cuồng
2/-- Sân ga trăm ngã
đời luân lạc
Vạn bước vô minh nguyện
chẳng quên
Bát cơm phiếu mẫu từ
bãi vắng
Trong buổi bôn ba
thuyền gập ghềnh
3/-- Bữa tiệc năm xưa
đầy bạn hữu
Chén rượu chiều nay
thiếu tri âm
Ta gọi người quen ai
tri kỷ
Tìm khắp nhân gian, xới
mộ phần
4/-- Ai kẻ xuôi Nam,
giờ ngược Bắc
Lận đận về Đông, trốn
qua Tây
Một đời trôi dạt tình
sót lại
Những chiếc vé tàu vẫn
nguyên đây
5/-- Cuộc lữ du du,
trời mây kể
Nguyên cớ từ đâu, bởi
từ đâu
Manh mối hôm nay, chừng
cuộc lữ
Đã lạc đào nguyên,
nghẽn lối vào
6/-- Suốt cuộc phong
ba chưa tĩnh lặng
Dù bom, dù đạn, dù
can qua
Thành quách điêu tàn
như tháp cổ
Âm thầm gặp gỡ những
hồn ma
7/-- Nửa thế kỹ đóng
vai du tử
Du thủ, du cư… đầy nhục
vinh
Diễn tuồng kịch cỡm
trò cợt giễu
Tự trào, tự phúng, tự
vay tình
8/-- Uống mãi đời ta
say túy lúy
Đau đáu kiếm tìm quê
khắp nơi
Dù đợi nghìn năm,
mươi thế kỷ
Chờ cho mãn kiếp phí
hoang đời
9/-- Đã ngắm, đã nhìn
và đã thấy
Đã ngẫm, đã suy và đã
nghe
Đắng như chén rượu
hôm thù tạc
Bạc như dã điểu chẳng
quay về
10/-- Những chiều đứng
gió lòng rợp gió
Như bức chân dung thiếu
bóng mình
Tựa đáy đại dương ngầm
sóng dữ
Dường cơn địa chấn ngập
vô minh
11/-- Ta đã cằn khô
còn gắng gượng
Lòng luôn thổn thức một
vòng quay
Tâm cạn thuở nào chưa
cam chịu
Thêm cơn hậu chấn lắc
lư ngày
12/-- Con quay cuồng
rối vòng vũ trụ
Xoay 4 phương, vầng 8
hướng, và
Trải thảm điêu tàn
dày vô tận
Mười cõi sinh linh chỉ
một ta
13/-- Trọn kiếp ăn nhờ
cùng ở đậu
Giang hà bát ngát nỗi
quạnh hiu
Vô chung khởi sự từ
vô thủy
Một cõi nhân sinh vạn
tín điều
14/-- Không gian, thời
khắc… còn gì nữa
Màu sắc lung linh héo
rụng rồi
Hương thơm sực nức
còn ai biết
Thời gian hạn hữu… có
bao người
15/-- Nửa thế kỷ tuy
dài, nhưng ngắn
Khổ triền miên, hạnh
phúc ngắn thôi
Vân hoành Tần Lĩnh
xoay quanh quẩn
Một kiếp bôn ba đã
mãn thời
16/-- Một thời khí ngất
trời xanh biếc
Và biển, và rừng, và
núi sông
Giang đầu, giang vỹ,
mây chừng ấy
Nầy máu, nầy tim giống
Lạc Hồng
17/-- Khí phách cha
ông là kỳ vọng
Dù lòng gian tặc có
quanh co
Tham hèn sá gì so
sông núi
Mưu đồ giặc nước sẽ
ra tro
18/-- Sử sách không
bao giờ xưa cũ
Dù cho vận nước có
đau buồn
Sử tích muôn đời là
thánh tích
Cho dù lâm lụy lẫn
đau thương
19/-- Lũ giặc già nua
ngồi than khóc
Trơ tráo chia nhau
bán đất Nam
Cầm đảo, thế rừng, hốt
ván chót
Hậu sinh trừng mắt hận
miên man
20/-- Cháu con mang
nhục, đau quằn quại
Bởi lũ gian manh hoại
máu mình
Ngoại xâm, nội gián…
lòng táng tận
Một lũ tín đồ sót
hành tinh
21/-- Tham vọng cuồng
ngông và hư huyễn
Mưu gian, kế bẩn cũng
đành thôi
Lịch sử cổ kim là hiện
tại
Một bầy bán nước kể
thôi rồi
22/-- Máu sôi Lạc Việt
không ngừng nghỉ
Từ thuở cha ông nặng
đôi vai
Đánh Tống, bình Thanh
bao chiến trận
Trên từng trang sử chẳng
phôi phai
23/- Ai đã quay lưng
dèm thế sự
Bưng tai bịt mắt cuộc
mưu sinh
Vinh gia phì tộc cơ
nghiệp chuyển
Cháu con quật khởi đạp
bất bình
24/-- Buôn thần bán
thánh không ngần ngại
Chà đạp, xéo dày chẳng
nương tay
Ăn bòn, rút lẻ từng
hơi thở
Dân lành thoi thóp đuối
cơn quay
25/-- Cử rượu cuối
năm ta độc ẩm
Chén trà Xuân mới đãi
chó mèo
Hãy uống cùng ta… say
hết biết
Xã tắc, sơn hà… đã mốc
meo
Ngày 10 tháng Hai,
2024
(Mồng 2, xuân Giáp
Thìn 2024)
Phù Hư Dật Sĩ VTV
Mời thưởng lãm Thơ: Vấn
Hoa Xuân
Mời thưởng
lãmThơ: Vấn Hoa Xuân?
|
Vấn Hoa Xuân?
Nâng nhánh hoa
Đào, khẽ hỏi vì,
Xuân về phô sắc để làm chi?
Hay là mai mỉa người lưu lạc?
Hoặc giả réo trêu kẻ biệt ly?
Đã chẳng ngại ngùng cơn sóng vỗ,
Thì không nao núng bước ta đi.
Mơ ngày trở lại trên quê cũ,
Địa lợi thiên thời, phất đại kỳ.
Tức Cảnh Vịnh 即景詠
即景詠
桃花落落雪雰雰,
軒外燕鶯唱躍晨。
即景詠吟詩載酒,
思君單枕冷彈跟。
東 天 哲
聖荷西 /甲辰年/2月17
Chuyển Ngữ:
Tức Cảnh Vịnh
Đào hoa lạc lạc tuyết
phân phân,
Hiên ngoại yến oanh xướng dược thần.
Tức cảnh vịnh ngâm thi tải tửu,
Tư quân đơn chẩm lãnh đàn ngân.
Diễn Nôm:
Ngắm Cảnh Vịnh
Tuyết rơi hoa rụng đẹp
như mơ,
Oanh yến ngoài hiên hót gọi chờ.
Hứng cảnh vịnh ngâm thơ chở rượu,
Vắng nàng gối chiếc lạnh cung tơ.
San Jose, Giáp
Thìn Feb/17/24
Diễn đạt ý thơ:
1/-Hoa đào hồng, bông
tuyết trắng cùng lúc rơi phất phơ,
2/-Con oanh con yến nhảy chuyền trên cành cây vui mừng hót gió như gọi đàn vào
buổi sáng.
3/-Tức cảnh sanh tình, uống rượu ngâm vịnh làm thơ.
4/-Chợt nhớ đến tri kỷ, nhìn gối chiếc thì làm sao ca hát đàn vui được
Ý chính trong bài
thơ: Cảnh đẹp bởi những đóa hồng đào bay phất phơ trong mưa tuyết. Và “Tuyết
phân phân” (雪雰雰) cho thấy cảnh trí lúc bấy giờ ngàn đóa hồng cùng
lúc rụng rơi hòa lẫn trong bông tuyết trắng phất phơ lả tả trông rất
đẹp mắt. Được chứng kiến cảnh đẹp nên thơ như trên thì thử hỏi hồn thơ không
lai láng tâm tình trên những con chữ sao được?
Bài thơ SẦU CA viết 2019 vừa được fb nhắc lại gợi cảm xúc cho nhạc sĩ Ngọc Duy hoà giai điệu nhạc. Cảm ơn anh và xin chia sẻ cùng bạn yêu thơ nhạc
Lời bài thơ
Sầu Ca
Ta chôn tình ta trong
xác lá
Nơi dấu chân xưa đã
nhạt mờ
Đường đời có bao
nhiêu kẻ lạ
Một sợi tóc mây buộc
đợi chờ
Kìa vầng trăng cũ màu
mộng mị
Khỏa lối mù sương đỉnh
bơ vơ
Mây nước hắt hiu oan
hồn khóc
Vóc ngọc gầy hao tiếc
hồng xưa
Ôi! Còn chi nữa trăng
Tây Hồ
Nghiêng trời đổ lệ cảnh
hoang vu
Những sắc cầu vồng
nay vỡ nát
Nụ cười khỏa lấp hãi
hùng thu
Tù ngục lớp tầng đá cẩm
thạch
Cùm gông chật đất
xích lời ngay
Bao người mơ ngủ ghìm
hơi thở
Nhược mộng sa chân giữa
vũng lầy
Anh có đến tìm khi
nguyệt tận?
Khi thu nhan sắc nhạt
phôi pha
Khi đông vươn cánh
tay gầy guộc
Níu giấc mộng xưa cuối
trời xa
Ừ nhỉ! có gì là mãi
mãi
Đại dương gió cuộn
rách lá buồm
Oan hồn lang thang
trên sóng bạc
Biết ai còn, mất để
tiếc thương ?
Thiên Di
HỮNG HỜ
Hững hờ là hững hờ
vương
Tình nào như khói
như sương giữa đời
Nguời về tình chẳng
nhạt phai
Dạ lan đượm sắc hương
trời thanh tao.
Bến sông thuyền đậu
gác chèo
Tang tình đàn vỡ ai
nào tri âm?
Lênh đênh bốn bể đi
tìm
Trời cao gió cuộn
cánh chim lạc bầy.
Nơi kia kỷ niệm còn đầy
Mà tình nhạt lạnh bèo
mây xa dòng
"Chèo đò bẻ bắp
bên sông
Bắp chưa lổ trái bẻ
bông đem về…”*
Kìa con chim hót vui
ghê
Hót rằng có kẻ bên bờ
ngẩn ngơ
Góp mây với gió thành
thơ
Sông mang ra biển một
tờ tâm thư
Những đêm sương trắng
sa mù
Tiếng thơ vắng lạnh hững
hờ gió bay...
Rằng xưa nắng rủ bờ
vai
Nắng trong màu mắt nắng
dài đuờng thôn
Em xa nắng cũng bỏ đồng
Tiếng ai gọi nắng chập
chùng hư vô
Mai lên đồi vắng hái
hoa
Giuờng là nệm lá nhà
là mênh mông
Hỏi xin trong cõi vô
cùng
Đào ba tấc đất nỗi
lòng chôn sâu
Hững hờ nhẹ bước qua
cầu
Nước sông tím sẫm một
mầu chia xa...
Ngày nao lạc buớc
giang hà
Dáng ai hiện giữa la
đà khói sương...
Thiên Di
***
*MỜI THƯỞNG THỨC GIỌNG NGÂM KIM HOA
& THƠ
NIỆM KHÚC TÌNH XƯA
Lặng lẽ người đi bỏ mặc tôi
Quên lời hẹn ước dệt
cung đời
Vùi chôn kỷ niệm hằng
ấp ủ
Niệm khúc tình xưa
...bước lẻ đôi
Quạnh quẻ đêm về tôi
với tôi
Thầm thì chuyện kể
thuở qua rồi
Niềm riêng khắc khoải
chan vị đắng
Tuổi xế nương chiều...Ai
sánh đôi ?!
Cạn chén thời gian
xót phận côi
Bâng khuâng giọt mắt
đẫm trang đời
Có nghe xuân gọi đêm
thổn thức
Thực ảo nồng say giấc
mộng trôi
Kim Hoa
MÙA XUÂN TRONG MẮT EM
Vàng mai hé nụ rồi
đây
Buồn vui lắng đọng
thêm đầy tuổi xuân
Chuyện xưa xa - chuyện
rất gần
Hằn sâu đáy mắt mà
bâng khuâng lòng
Xuân qua đã bấy năm
ròng
Ai kia nở để xuân
trong lạnh lùng
Phố vui thiếu hẳn bước
chung
Rượu xuân thiếu hẳn
tay cùng nâng ly
Dõi nhìn theo bóng
xuân đi
Mắt vương màu mắt
chút gì cho nhau
Mơ hồ trong giấc
chiêm bao
Vòng tay hụt hẩng
nghiêng chao sóng tình
Tơ lòng tựa sợi chỉ
mành
Cho thuyền xuân mãi
chòng chành bến xuân
Ước gì ta được một lần
Chìm trong khoảnh khắc
nghe xuân ngọt ngào
Kim Hoa
KIM HOA NGÂM THƠ
https://www.facebook.com/profile.php?id=100069503567706
***
TÂM SỰ ÔNG TÁO !
Hăm ba tháng chạp năm nay
Táo tui cáo bệnh chẳng bay về Trời !
Thật ra trển biết hết rồi
Đâu cần Táo phải hụt hơi dong dài .
Bài ca con cá hát hoài,
Nhai đi, nhai lại, chát tai Ngọc Hoàng.
Thiên thu cái chuyện thế gian…
Đam mê quyền lực, tham lam bạc tiền.
Nó luôn ngự trị triền miên,
Khiến cho nhân loại đảo điên dài dài !
Ngọc Hoàng cũng phải bó tay,
Thiên Lôi gác búa “rì thai” dưỡng gìa.
Mặc cho dưới cõi ta bà
Cứ đem bom đạn ra mà giết nhau.
Bảy năm về trước (2016)
nghe tâu,
Ta chưa nắm rõ đủ đầu, đủ đuôi.
Vội vàng cho “Gã con nuôi”
Xuống xem trần thế lôi thôi thế nào?
Ai dè Hắn đã nhảy rào
Giỡ trò bịp bợm để vào Bạch Cung.
Khiến cho Nước MỸ lùng bùng,
Bởi trò cai trị khùng khùng, điên điên…!
Hã hê : ŨN, TẬP, PUTIN,
Bổng dưng lại được đồng minh Con Trời ?
Ngọc Hoàng đã sáng mắt rồi,
Cho nên mặc kệ chuyện đời…đời lo.
Từ nay đóng cửa ngù khò,
Không thèm tiếp nhận “Ráp Bo” Táo trình.
Thế gian chinh chiến, hòa bình ?
Khôn nhờ, dại chịu tự mình lo toan.
Chẳng cần trình tấu Ngọc Hoàng
Bởi Ngài chán chuyện dương gian lùm xùm.
Muốn gì cứ hỏi Cuội TRÙM,
Để nghe Trùm nổ tưng bừng lan man.
Dẫu sao đối với trần gian…
Trùm từng tự nhận : Con Hoang của TRỜI !
Vậy mà lắm đứa
tin lời,
Đúng là Ngưu – Mã đánh hơi tìm đàn!
Thôi bàn chi nữa mà bàn…
Tìm quên thế sự…Ta làm vài chai.
Mới hay hạnh phúc Trần ai,
Không gì bằng được lai rai (với ) Bạn hiền.
Xĩn rồi Ta lạc Cõi Tiên,
Chẳng còn vướng bận ưu phiền thế gian.
CÒN HAM GÌ NỮA MÀ HAM ??? !!!
Hàn Sĩ Phan ( cựu TÁO Thụ Nhân )
***
THƠ NHÀ BIÊN KHẢO NGUYỄN MINH THANH
QUAN SAN NGUYỆT, THƠ
LÝ BẠCH (701 - 762)
關山月
明月出天山,
蒼茫雲海間。
長風幾萬里,
吹度玉門關。
漢下白登道,
胡窺青海灣。
由來征戰地,
不見有人還。
戍客望邊色,
思歸多苦顏。
高樓當此夜,
歎息未應閑。
Quan san nguyệt
Minh nguyệt xuất Thiên San,
Thương mang vân hải gian.
Trường phong kỷ vạn lý,
Xuy độ Ngọc Môn quan.
Hán hạ Bạch Đăng đạo,
Hồ khuy Thanh Hải loan.
Do lai chinh chiến địa,
Bất kiến hữu nhân hoàn.
Thú khách vọng biên sắc,
Tư quy đa khổ nhan.
Cao lâu đương thử dạ,
Thán tức vị ưng nhàn.
DỊCH THƠ:
TRĂNG QUAN SAN
Vừng trăng ra núi Thiên San,
Mênh mang nước bể mây ngàn sáng soi.
Gió đâu muôn dặm chạy dài,
Thổi đưa trăng sáng ra ngoài Ngọc Môn.
Bạch Đăng quân Hán đóng đồn,
Vụng kia Thanh Hải dòm luôn mắt Hồ.
Từ xưa bao kẻ chinh phu,
Đã ra đất chiến, về ru mấy người?
Buồn trông cảnh sắc bên trời,
Giục lòng khách thú nhớ nơi quê nhà.
Lầu cao, đêm vắng, ai mà,
Đêm nay than thở ắt là chưa nguôi.
TẢN ĐÀ dịch
TRĂNG NƠI QUAN ẢI
Thiên San nhô trăng sáng
Biển xanh ánh mây ngàn
Gió lùa trăng vạn dặm
Trẩy đến Ngọc Môn quan
Bạch Đăng quân Hán đóng
Hồ dòm Thanh Hải loan
Xưa nay vào chiến địa
Mấy ai về an toàn..!!
Chinh phu ngùi đối cảnh
Nhớ nhung ánh mắt tràn
Đương khi bên lầu vắng
Chinh phụ rầu... thở than..!!
NGUYỄN MINH THANH cảm dịch
LIÊN HỆ CHIẾN TRANH VIỆT NAM :
XÓT DẠ TRÙNG TRÙNG
Ba mươi năm binh lửa điêu tàn
Cây rừng không đủ chít khăn tang
Triệu người vượt biển tìm đường sống
Sông núi ngoảnh nhìn hoạ Bắc phang..!!
NGUYẼN MINH THANH
***
Hoàng Kỳ
Cờ Thiêng Tổ Quốc
Ngọn cờ Tổ Quốc trải bao năm
Lẫm liệt trập trùng chống ngoại xâm
Nhất mảnh nền vàng Dân Tộc Việt
Tam song sọc đỏ Bắc Trung Nam
Chí tâm thành ý Nhân Hòa Ái
Tận lực tri hành Thiện Mỹ Chân
Trưng Nữ truyền kỳ bay phấp phới
Thiên thu rỡ rạng áng tường vân
Nguyễn Minh Thanh
Bọn Nằm Vùng
Bu cẳng Việt Cộng đặng kiếm ăn
Nửa người nửa ngợm miệng lăng xăng
Nằm vùng lẹo luận... quên lai lịch
Núp bóng lu loa... bỏ cội căn
Ngụy ngữ hoan hô quân bán nước
Ngoa ngôn tôn tụng lũ buôn dân:
" Làm Dâu Xứ Ngoại " lao... đao... phận...!!!
Phụ Nữ Việt Nam cõng Nhục - Nhằn...!!!
Nguyễn Minh Thanh
|
(VBXH) Trời Đông & Giấc Mơ Tiên
TRỜI ĐÔNG
Chuông gióng Hàn Sơn bẵng tiếng ngân
Ngàn xa tiếng địch cũng xa dần
Lá thương nhánh nặng bay hầu hết
Trời sợ non côi hạ xuống gần
Ngần ngại gió mưa chim ẩn bóng
Quây quần mây khói liễu riêng xuân
Đêm nghe dài lắm Người Vân Hớn
Trong giấc thăm nhau được mấy lần
QUÁCH TẤN (1910-1992)
Thơ Cẩn hoạ:
HUẾ THƯƠNG
Còn nghe Thiên Mụ tiếng chuông ngân
Cô lái đò xưa khuất bóng dần
Núi Ngự mù sương chim lẻ bạn
Sông Hương gợn sóng cá tôm gần
Trường Tiền áo trắng giờ tan học
Đập Đá nước trào vọc nắng xuân
Nhớ Tết Mậu Thân năm 68
Huế ơi tang tóc... khóc bao lần ?!
HỒ CÔNG TÂM
Tết Giáp Thìn 2024
***
THI SĨ NGUYỄN KHẮC TIẾN TÙNG
Còn Đó, Những Ngày ...
Bướm bay lượn trên bờ
sông cũ
Như níu thời gian chẳng trở về.
Tan trường ăn vội ra sông tắm
Biếng lười ... mơ ngủ ... cạnh bờ đê
*****
Những thằng thân thiết chia bao ngả
Chiến chinh khắp mọi nẻo lan tràn
Thằng hiền như đất thành danh tướng
Thằng người vạm vỡ hóa công nhân.
Hòan cảnh đứa nào đi học tiếp
Bằng cấp, cao sang ngút tận trời.
Gặp nhau nào dễ, trong ngoài nước.
Thời gian cứ vậy, cứ buông trôi …
*****
Lần này mọi sự thuyền xuôi gió
Mừng tủi ôm nhau tóc bạc phơ
Vẫn nhận ra nhau thời đuổi bướm
Kéo nhau đi tắm, sóng xô bờ.
Thằng ấy "đi " rồi, đi chiến trận
Tưởng ôm độc lập, tự do về *
Mấy thằng chưa rụng, trơ ... thân Cụ
Tật bệnh, già nua nghe tái tê...
Nhớ nữa mấy chàng ham lý tưởng
Ngỡ là cống hiến hết cho đời
Tù đầy, vong quốc là ... hoa trái **
Thôi thì như thế, chúng mày ơi!
Anh chàng làm ruộng không còn ruộng
Hương hỏa dăm sào bỗng trắng tay.
"Cải cách" ra ơn làm ... “khất sĩ “! ***
Rồi... cò con buôn bán qua ngày . . .
Nhờ âm đức tổ may mà trụ,
Bầu đòan thê tử kéo về đây
Cố cựu... ngàn xa... mừng lụm cụm
Thèm cùng nghe nước lũ vơi đầy...
Các cụ cười vang theo cháu chắt
Men đường cỏ dại dẫn lên đê,
Chợt nghe thổn thức... lòng như thắt
Thế kỷ..., thời gian ... đã trở về?
Nguyễn- Khắc Tiến-Tùng
Lúc chợt nhớ đến „Những ngày Lang thôn” của chính mình ở bên bờ sông Mã, Thanh Hóa
Tòa soạn ghi
thêm: Bài thơ nhắc đến giai đoạn 1945 -75 và cả đến nay, tức là đã 3 phần
tư thế kỷ. Những “đương sự” hiện nay có thể vào
khoảng trên dưới 90, 100 sống giữa thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21.
Chắc hẳn tác giả nghĩ rằng các cậu / các cụ gặp nhau lần này là lần cuối, mà có
lẽ cũng là một trong những lần hạnh phúc hiếm hoi nhất trong
đời!
Chú thích
* Nhiều thế hệ Thanh thiếu niên miề Bắc sau 1945 đã bị chế độ Việt nam Dân chủ
Cộng hòa với tiêu đề ĐỘC-LẬP - TỰ DO - HẠNH PHÚC
hào nhoáng dẫn sai đường, bên cạnh những mỹ từ như " toàn dân kháng chiến
dành độc lập từ 1946 ...,"giải phóng miền Nam", "vì tổ quốc, vì
hòa bình thế giới".
vì hòa bình thế giới ", "tiến lên xã hội chủ nghĩa" v.v....
* * Thế hệ đầy nhiệt huyết - từ ông + cha đến con + cháu ở Miền Nam (1954-75 và
sau đó, nhận được kết cục là học tập cải tạo và lưu vong!
* * * Cải cách ruộng đất khoảng 1953 đã làm thay đổi nhiều cuộc đời. Những đội
cải cách ruông đất và Tòa án nhân dân đã làm mưa làm gió,
khiến miền Bắc sống trong tình trạng vô pháp luật nhiều năm.
5 bài thơ về ngày lễ
Tình Nhân Valentine
*Thơ NHƯ NGUYỆT
https://youtu.be/Yzoxd2n5uug
https://youtu.be/Yzoxd2n5uug?si=rxK_Vck_OgZz2SpU
*********
1/
Anh tặng em bó hoa
ngày tình ái
Nhìn vào mắt em, anh
nói:
“Anh yêu em hôm qua,
hôm nay, ngày mai;
yêu em bây giờ, hiện tại, tương lai và mãi mãi…
My sweetheart, Happy
Valentine!”
Ngày ấy bây giờ... vẫn
nhắc nhớ anh ơi!
Valentine năm nay
Lại thêm một lễ Tình NhânValentine
Ngày lễ tình nhân
không còn anh
Mất thật rồi… mất thật!
Người đã chết có bao
giờ sống lại?
Nơi tim em, anh
còn đó, còn hoài!
Quách Như Nguyệt
*****
2/
“Be my Valentine”
Vào ngày lễ tình
yêu
Ngạc nhiên, vui thật nhiều
Bất ngờ em nhận được
Vài chục đóa hoa hồng
“Be my Valentine” anh
viết
Ngắn gọn nhưng tha thiết
Thêm nước hoa Chanel N°5
“I LOVE YOU” đi kèm
*
Em khóc mắt ướt
nhèm
Khóc như ngày
anh viết
Tình bạn mình bất diệt
Anh luôn chịu thua thiệt
Để làm bạn với em
*
“You’re my best friend”
Em nói thế nhiều
lần
Anh trầm ngâm ngại ngần
Mĩm cười chẳng nói năng
*
Chả hiểu tại vì sao,
chúng ta lại xa nhau?
Xa nhau từ dạo ấy
Dẫu còn thương biết mấy
*
Valentine năm nay
Nhớ Valentine
năm cũ
Tình bạn giờ ủ rũ
Huống chi là tình yêu?
Quách Như Nguyệt
*******
3/
Sinh nhật tháng
Hai, happy Valentine!
Mỗi tháng Hai có ngày lễ tình yêu
Có sinh nhật anh
vài ngày trước đó
Ôi tháng Hai sinh
nhật của người yêu
Mỗi tháng Hai em
thấy nhớ anh nhiều
Có những điều đã
quên đi,
tháng Hai lại quay
về nhắc nhở
Ôi tháng Hai, ôi chập chùng nỗi nhớ
Ôi tháng Hai, em lại
thấy mộng mơ
Lễ Tình Nhân vui
quá phải không anh?
Hai mươi bốn đóa hồng
nhung anh tặng
Bài thơ tình anh đọc
dưới ánh trăng
Hơn hai năm nhưng
tình nồng nghĩa nặng
Happy Birthday,
Happy Valentine’s Day!
Mối tình xưa giờ
xa xưa, xa quá!
Mỗi tháng Hai, có
hai ngày đáng nhớ
Sinh nhật anh và
ngày lễ Valentine
Như Nguyệt
14 tháng Hai, 2022
*******
4/
Mười Bốn Tháng Hai,
Hay Em Yêu Tôi?
Nhưng sao tôi lại thấy tơ vương
Mùa Xuân em đến trời lộng gió
Tự hỏi lòng mình hay đã thương?
Mùa Xuân em đến mùa tình yêu
Tháng Hai nắng sớm đẹp, mưa chiều
Áo trắng tinh khôi cười hoa nở
Mười bốn tháng Hai ngày tình yêu
Em đến thăm tôi ngày tình yêu
Làm tôi thắc mắc, ngẩn ngơ nhiều
Chẳng hiểu em có điều ẩn ý?
Sao chọn ngay ngày lễ thương yêu?
Hay em yêu tôi như tôi yêu?
Hay tôi đang mơ, ước tưởng nhiều
Em nói với tôi mình là bạn
Sao thăm bạn hữu ngày tình yêu?
Q. Như Nguyệt
Feb. 14th, 2012
5/
|
Chiều nay hái mớ hoa hồng
Gai đâm nhỏ máu tình
nồng nhớ thương
Vẫn biết chẳng thoát
vô thường
Vẫn biết sẽ mất vẫn
thương yêu hoài!
Hoa hồng đem cắm vào
bình
Yêu anh, yêu lắm tình
mình thiên thu
Lễ Tình yêu đến rồi
anh
Hái hoa hồng thắm nhớ
anh quá chừng!
Như Nguyệt
Đăng nhận xét