HUỲNH CHIẾU ĐẲNG: TÔ PHỞ QUAN TÀI
Tô phở quan tài
Author: Huỳnh Chiếu Đẳng |
Kính thưa quý bạn
Hôm nay tôi dành cái email này để gửi các bạn một bài viết
khá chính xác (theo tôi) về hiện tình một số phở chúng ta ăn hiện giờ, nhất là ở
trong nước. Ở hải ngoại thì chờ sự góp ý của các bạn có kinh nghiệm.
=========
HCD: Thưa tôi góp ý trước nghe, chữ màu tím xen vào chữ
đen nghiêng của tác giả bài viết "Phở Quan Tài" không thấy ghi tên
qua email tôi nhận được
Phở là 1 món ăn thịnh-hành và Ngon nhất của VN , nhưng ngày nay lại chính là
món ăn độc hại nhất ma` chúng ta cần phải biết sự thực .
Tại Sao phở ở Việt Nam thơm ngon và nước phở rất là ngọt
!
Kính thưa qúy vị như phần một qua lời tiết lộ vô tình của
một người làm công chở nước phở đi bỏ mối cho các tiệm phở và sự tiết lộ độc
đáo hơn về loại thuốc “rửa bồn cầu tiêu"
Hôm nay mời tất cả anh chị em đi sâu vào tìm hiểu xem nồi
phở làm sao cho nó thơm và ngọt !
Sau khi đọc bài viết xong chúng tôi làm thí nghiệm (mong
mọi người cũng nên làm thí nghiệm cho bản thân mình).
Mua 5 Lbs xương heo hay bò ở ngoài chợ đem về bỏ vào nồi
slow cook cho thêm vào 3 muỗng cà phê loại Kaboom Oxi toilet cleaner powder hầm
một đêm tới sáng lấy muỗng quạy quạy không còn 1 miếng xương nào hết tất cã tan
rã thành nước và nước màu đục xương, mùi thơm của xương của tủy bốc lên nghi
ngút … Nhưng cái quan trọng là nếu đêm nồi nước lèo kia vào ngược lại phòng Lap
(Phòng thí nghiệm) thì chúng ta mới biết nồi nước lèo thơm ngon kia sẽ ảnh hưởng
như thế nào khi mà chúng ta húp sùm sụp chén chú chén anh .
Nồi nước lèo bình thường được các tay đầu bếp dùng nhiều
xương , bò, heo, gà bỏ hồi vào một nồi lớn và hầm hơn 24 tiếng sau đó đem ra lọc
bỏ những cục xương ra và lọc lấy cái nước cốt và muốn cho nó có mùi thơm đặc biệt
thì có người bỏ củ hành tây vào củ hành chẻ làm hai. Nhưng muốn thơm hơn thì củ
hành phải nướng qua lửa mà phải dùng lửa than chứ đừng dùng lửa ngọn (kỹ thuật
nho nhỏ ) trong nghề sẽ biết .
Bây giờ mời bạn dùng kính hiển vi và những ống thủy tinh
để chúng ta phân tích xem tô phở ở bên Việt Nam họ nấu làm sao và có những
thành phần gì :
1. Nước Lèo
Những nhà hàng họ không tự nấu nước lèo nữa mà họ mua chỗ
bỏ mối mà chỗ bỏ mối là gì ? Là một tư nhân đi thâu mua xương (tất cả các loại
xương) Bò, Chó, Heo, Gà, nhiều khi những người đi lượm xương về bán cho nhà thầu
này họ lượm xương người luôn cũng có. Họ không cần biết là xương gì chỉ có
xương là có tiền. Chủ thầu không cần biết không cần phân tích hay thí nghiệm gì
cả, nếu là xương thì mua mà sắt thì không mua vì nhà thầu chỉ cần mua xương bất
kể là xương gì. Sau khi mua xương xong, họ cho vào một cái bồn ngâm vài tiếng đồng
hồ cho đất cát rớt xuống, sau đó họ đêm ra dùng vòi nước xịt lại 1 lần và bỏ
vào một cái thùng phi loại trung và cho nước vào để hầm xương lấy nước cốt. Nếu
như hầm xương không thì tốn khoảng 16 tới 24 tiếng đồng hồ thì ống xương và lớp
xốp trong xương mới mềm hay rã ra để làm cho nước nó ngọt và béo. Nhưng vì
không biết hay vì gian manh trong vấn đề buôn bán, các chủ nhà thầu này cho vào
nồi hầm một hợp chất mà loại hợp chất này cấm dùng trong ẩm thực. Chúng ta thử
lên mạng để tìm hiểu xem loại bột rửa nhà cầu là những hợp chất gì và công thức
hoá học cũng như cách xử dụng và bảo quản ra sao
HCD: chuyện nấu xương với Kaboom thì tôi không rõ có hay
không, nhưng người Trung Hoa luc địa và Việt Nam thì cái gì cũng thử và có khi
đưa tới kết quả "thần sầu" (tới Thần cũng phải khóc nói chi con người
). Nội giấm, muối, đường và mật ong mà một số người Việt Nam ta phát minh không
biết bao nhiêu thuốc bổ và thuốc trị ung thư.
Chuyện dùng xương để nấu nước lèo không phải mới đây đâu, mà
khởi sự từ gánh "ve chai lông vịt", khởi sự từ năm 1950 (đúng vậy
1950, khoảng đó). Làm nghề này đa số là người Hoa, họ đi khắp mọi nơi, mỗi làng
mạc đểu có một vài người mỗi tuần đi qua vài lần. Câu rao của họ là "Ai..
i.. i.. i... ve chai long vịt hôn". Họ mua ve chai, long gà lông vịt,
xương bò xương trâu xương heo và xương người ta (chớ sao, thời chiến mà). Họ
còn mua da bò da trâu nữa. Xương khô thu gom về làm, các bạn đoán thử coi, thưa
làm tàu vị yểu. Tôi được biết là mua về rửa sơ qua, khỏi cần biết xương gì, bỏ
vào nồi lớn nấu với acid chlorhydric (HCl, loại xài trong kỹ nghệ) cho tan hết
ra, xong họ trung hòa acid dư bằng soude (NaOH). Acid HCl + NaOH thành muối ăn
và nước. Sau khi trung hòa thì thu được một một thùng protein (của xương tan
ra) và muối ăn. Thùng "nước lèo" này sau đó được chế biến thêm thắc để
thành cái món xì dầu, hắc xì dầu... chế tạo kiểu này thì "nhất bổn vạn lợi".
Ngày nay protein trong xương có khi được chế thành nước lèo
như tác giả nói chăng. Có thể lắm lắm, nhưng chắc chỉ một số nào đó chớ không hẳn
mọi nơi đều làm như vậy.
2. Bánh phở
Bánh phở làm bằng bột gạo nhưng muốn cho nó dai và ngon
hơn họ lại cho vào một lượng Formaldehyde, hàn the .
Formaldehyde có công thức hoá học là : CH2O
Loại này làm cho bánh phở dai, trắng và bóng ..
Đây là một loại chất hoá học mà ở Hoa Kỳ cấm 100%, không
được phép sử dụng trong thực phẩm nhưng bên Việt Nam thì nhai ngấu nghiến, nhai
ngon lành (cuộc đời ngắn ngủi ăn cho đã rồi tính sau ). Các bạn thường nghe người
bên VN hay nói như vậy nhưng khi bị ung thư thì là tại bị => Chất độc màu da
cam …
HCD: Thưa bánh phở , bánh tráng, bún, những loại thực phẩm dễ
thiêu dễ dễ hư... được biết là được một số nhà sản xuất ở Việt Nam bảo quản bằng
formol. Có bị lính bắt, có chạy nhật trình nhiều lần mà, không phải vu oan đâu.
Đăng nhận xét