CHÀO MỪNG GIÁNG SINH, KÍNH MỜI QUÝ BẠN CHIA SẺ DÒNG THƠ CỦA QUÝ THI SĨ THỜI DANH
CHÀO MỪNG GIÁNG SINH, KÍNH MỜI QUÝ BẠN CHIA SẺ DÒNG THƠ CỦA QUÝ THI SĨ THỜI DANH
***
Kính Chúc NOEL - và mời
Quí Thân Hữu đọc:
" Xin Ngôi Sao Lạ
" Thơ Trần Quốc Bảo
Kg. Qúi Thân Hữu
Mến chúc Qúi bạn và
toàn quí Quyến:
Mùa Giáng Sinh tràn đầy
Ơn Lành của Chúa Hài Đồng
Tân Niên 2024 sắp tới,
trọn Niềm Vui và vạn sự An Bình.
TQB
Xin Ngôi Sao Lạ
Thơ Trần Quốc Bảo
Xin Ngôi Sao Lạ
Theo ngôi sao lạ phương đông
Ba Vua gặp Chúa Hài Đồng
giáng sinh
Niềm tin mặc khải, sấp
mình
Tiến dâng lễ vật, tôn
vinh Ngôi-Lời
“Sáng danh Thiên Chúa
trên trời
Bình an dưới thế cho
người thiện tâm” (1)
Thiên cung nhạc nhã
vang âm
Hang Bê-Lem ngát
hương trầm thơm tho
Nguồn Ơn-Cứu-Độ tuôn
oà chứa chan
Nằm trong máng cỏ cơ
hàn
Người là ánh sáng thế
gian muôn đời
Người là sự sống bởi
trời
Là chân thiện mỹ ngời
ngời tâm linh
Ba Vua theo ánh cứu
tinh
Lại về mỗi dịp Chúa
sinh ra đời.
Con qùy lạy Chúa… Chúa ôi!
Cho ngôi sao lạ chiếu
trời Việt Nam!
Xua tan “quốc nạn sao
vàng”
Quê hương con được
bình an muôn đời
**
Muôn ngàn lạy Chúa…
Chúa ôi!
Xin ngôi sao lạ chiếu
trời Việt Nam!
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
Tác Giả:
quocbao_30@yahoo.com
***
Trần Quốc Bảo Dịch
Thơ
“Ẩn Giả Tưởng”
Thơ của Cố Hòa Thượng
Thích Tuệ Sỹ
小 隱 高 山 非 可 奇
大 居 鬧 市 也 兮 希
絕 塵 籠 裏 真 甚 事
無 物 無 人 無 所 為
慧士
Ẩn Gỉa Tưởng
Tiểu ẩn cao sơn phi khả kỳ
Đại cư náo thị dã hề
hy
Tuyệt trần lung lý
chân thậm sự
Vô vật vô nhân vô sở
vi (*)
Tuệ Sỹ (1943-2023)
2 Bản dịch của Trần Quốc Bảo
a - Dịch nguyên thể
Lên non ở ẩn, lạ lùng gì
Giữa chợ mà tu, cũng
lắm khi
Lao lý trong tù, tu độc
đáo!
Chẳng người, chẳng ngợm,
chẳng ra chi!
-o-
b - Dịch thể lục-bát
Ngẫm Chuyện Ẩn Tu
Hiếm hoi tu chợ, cũng
từng nghe qua
Trong tù, tu tuyệt vời
là
Chẳng người, chẳng vật,
chẳng ra giống gì!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
(*) “Ẩn Gỉả Tưởng” của Cố Hòa Thượng Tuệ Sỹ, thơ viết trong tù. Thầy bị giam cầm khắc nghiệt trong lao tù cộng sản 17 năm, lần thứ nhất 3 năm, 1978-1980 ; lần thứ nhì 14 năm, 1984-1998) - Tháng 9/1988, Thầy bị cs khép án tử hình về tội “Âm mưu lật đổ chính quyền”. Song vì áp lực Quốc Tế, cuối cùng chúng phải thả Thầy ra, nhưng quản thúc khắt khe.
Bài thơ này mang số
8, trong Thi tập "Ngục trung mị ngữ" - Quảng Hương Tùng Thư,xuất bản
1988 - (bản văn chữ Hán trên chép lại trên Net, do thầy Nguyên Hiền cung cấp)
Nhớ Ơn Thầy
Cô Thơ Trần Quốc
Bảo
Bài thơ Kính tặng
tất cả các Vị Giáo Sư học đường.
(Hình do GS. Oanh
Nguyễn (Kha Oanh) cung cấp)
**
Nhớ Ơn Thầy Cô
Hà Nội cuối Thu 1926 (*)
Có trận lụt, lâu đến
sáu bảy ngày,
Bó gối ngồi nhà, rậm
rựt chân tay!
Tản Đà bèn rủ Nguyễn
Công Hoan dạo phố (**)
Ra ngoài đường, thấy
rác rưởi vô số,
Hai vị bèn gọi một
chiếc xe tay.
Người kéo xe là ông
lão ốm gầy,
Đôi bạn thơ văn, lên xe mà ái ngại!
Thi sĩ Tản Đà Văn sĩ Nguyễn CôngHoan
Nên ngỏ lời: -
"Ông cứ kéo chậm rãi,
Chúng tôi dạo chơi chẳng
mục đích gì,
Hễ mệt thì nghỉ cho
khỏe hãy đi."
Ông lão cảm động,
vòng tay bái tạ .
Nâng càng lên, rồi
kéo xe thong thả,
Trong lúc hai người
nói chuyện văn chương,
Tản Đà cao hứng, ngâm
thơ Tú Xương,
Giọng sang sảng, bài
“Áo bông che bạn”
Thơ rằng: “Ai ơi
có nhớ ai không?
Trời mưa một mảnh
áo bông che đầu
Nào ai có tiếc ai
đâu!
Áo bông ai ướt,
khăn đầu ai khô?
Người đi Tam đảo,
Ngũ hồ
Kẻ về khóc trúc,
than ngô một mình
Non non nước nước
tình tình
Vì ai lận đận, cho
mình ngẩn ngơ…”
Giọng ngâm dứt, bỗng
sảy chuyện bất ngờ...
Ông phu xe quay lại
khen hay nức nở!
Khiến cho nhị vị ngạc
nhiên mừng rỡ,
Bèn hỏi: “Chắc cụ
cũng nghiệp văn thơ?"
“-Da, bẩm lão phu vốn
trước … Thầy Đồ,
Vì thế sự xoay chiều,
nên mạt vận!
Đành chọn nghề kéo
xe… tuy lận đận,
Nhưng đi dọc ngang,
thỏa chí tang bồng”
Hai người vội xuống
xe vái chào ông,
“-Xin Thầy xá lỗi bất
tri thất kính!"
Rồi rước Thầy tới bờ
hồ Hoàn Kiếm,
Bày tiệc hội ngộ,
dâng chén tôn sư!
Nhân Tản Đà tiền bán
báo sẵn dư,
Bèn dốc hồ bao biếu
Thầy kín đáo.
Ôn lại chuyện xưa
"Tôn Sư trọng đạo"
Dù không học thầy,vẫn
trọng tôn thầy!
Để làm gương, các bạn
trẻ hôm nay,
Phải tôn trọng Thầy
Cô như Cha Mẹ!
Phần thể xác, ơn cha
sinh mẹ đẻ,
Phần trí khôn, un đúc
bởi cô thầy.
Một Chữ Là Thầy, Nửa
Chữ Cũng Là Thầy!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
(*) - Chuyện này do nhà văn Nguyễn Công Hoan tự thuật,nhan đề Tôn Sư Trọng Đạo,
có đăng trong cuốn Tuyển tập Nguyễn Công Hoan.(1968)
(**) Tản Đà
(1889-1939) Nhà Thơ, nhà Văn, nhà viết Kich. Quê tại làng Khê Thượng, tỉnh Sơn
Tây.
Thơ văn của
ông trác tuyệt, được suy tụng hàng Thi bá
Nguyễn Công Hoan
(1903-1977) quê làng Xuân Cầu, huyện Văn Giang, tỉnh Bắc Ninh.
Văn nghiệp của ông
gồm 300 truyện ngắn, 30 truyện dài. Nhiều tác phẩm rất nổi tiếng như:
Lá ngọc cành vàng;
Cô giáo Minh; Kép Tư Bền; Tắt lửa lòng. v.v…
Hình trên Các Giáo sư trường Gia Long : GS Nguyễn Lân (đứng giữa) ; GS Kim Oanh (bên phải, áo dài xanh)
GS Oanh Nguyễn (tức
Nhà thơ Kha Oanh) (bên trái, cổ mang 3 vòng trai trắng) - ...v.v…
***
Thi Sĩ Đa Tài THANH THANH
(Thơ Song Ngữ)
DÂNG LỜI TẠ ƠN
Chúng tôi, người Việt tha hương,
Tỵ nạn cộng sản, đến
phương trời này.
TẠ ƠN THƯỢNG ĐẾ an
bài,
Độ trì trên đoạn đường
dài tử sinh!
Phúc ân toàn vẹn gia
đình,
Được dung thân chốn
an bình ấm no.
TẠ ƠN THẾ GIỚI TỰ DO!
Tình thương nhân loại
đã cho tràn đầy!
Bước chân lưu lạc tới
đây,
Ơn Người mở rộng vòng
tay đón chào!
Cảnh nhà, vận nước
lao đao…
Ơn Người tiếp nhận
chung vào cùng quê.
Ra đi tay trắng ê chề!
Giúp nhau cơm áo chẳng
nề quản chi.
Giúp nhau cuộc sống
phát huy,
Giúp nhau ngạo nghễ
Quốc Kỳ tung bay!
Dìu nhau qua cơn mê
này,
Bình minh trở lại, những
ngày an vui!
Đại Ân Nhân, bốn
phương trời,
Chúng tôi xin TẠ ƠN
NGƯỜI muôn năm!
**
HUỲNH VĂN HẠNG
We are the Vietnamese in exile,
Who fled the Reds,
came to this gentry gentile. THANK HEAVEN for His each preordination,
To assist/preserve on
the long fatal duration.
Blessings given to
the family whole
To live in a place of
peace, warmth, fill, soul.
THANK YOU THE FREE
WORLD mind-blowing,
Humanity’s love has
been overflowing!
Our footsteps
wandered here,
Thank you for
receiving us open-armed to cheer!
Our home plight and
foreign estate were still down,
Thank You for
receiving us into the same hometown!
We departed
empty-handed so ashamed!
You gave us food and
clothing, at nothing aimed.
You help the
congeners develop lives,
Even the National
Flag to fly while each one hives.
With your guide &
lead thro’ this delirious craze
Dawn has returned,
together with the happy days!
Great Benefactors,
four directions wherever,
We would like to
raise a THANK YOU forever!
Translation by THANH-THANH
TRÁI CẤM
Địa đàng còn trái cấm
trên cây
Người trai nguyên tổ – Adam –hái
Vì thắm men tình
hương tóc mây
Cám dỗ bắt ta thèm
trái cấm
Như thèm đời có những
cơn say
Như thèm cảm giác,
thèm hơi ấm
Thèm để con tim đổ mộng
đầy
Cũ mốc, cũ meo, đời
cũ mèm
Tình ta đã cũ, quá
hơi quen
Thời gian cũng cũ, đi
mòn lối
Cũ cả lời yêu: anh với
em
Vẫn cũ, dù em thường
đổi áo
Tô son, đánh phấn bao
nhiêu lần
Dù thu đã bắt đầu
thay lá
Mời đón thời gian, gợi
ý xuân
Vẫn cũ, dù tim anh
hóa kiếp
Để tình yêu đổi mới
toanh toanh
Ái ân cũng đến hồi da
diết
Rồi đám rong rêu bám
cuộc tình
Cám dỗ bắt ta thèm
trái cấm
Như thèm đời có những
cơn say
Từ trong nguyên tổ,
và nguyên tội
– Con rắn nằm
khoanh trên nhánh cây
KHANG LANG
THE FORBIDDEN FRUIT
The forbidden fruit in Eden still on the tree –
Our first ancestors ventured to eat it. Gee,
Doting on Eve, Adam sinned after love to lust!
Temptations have
lured us to banned dreams
Just as we need passions for spell in a lifetime,
Hunger for sensations, a heartwarming prime,
Thirst for reveries to fill the soul that beams.
The world is so
ancient! Our life-style so trite!
Days are so stale! Living habits so out-dated!
Even our attachment has become antiquated!
Darling! Courting words have grown a bite!
Whether you change
your clothes many a turn
Or always make yourself up, you still look old,
Although fall leaves have begun to turn gold,
Inviting the season, suggesting Spring’s return.
Even if my heart in
metempsychosis succeeded
So that I could renew my love in renovation,
Our affection would reach pain as destination,
Being moss-grown, incapable of being weeded.
Sped by seductions for
taboos we have craved
As we need passions through thick and thin:
Above our first ancestor and the original sin,
– Coiled round the branch, the serpent’s stayed!
SINH-NHẬT EM, MÙA
NOEL
Trời se lạnh và bầu
trời trở xám
Thoáng mưa phùn như
mưa của Huế xưa
Trong không khí có
chút gì gợi nhớ
Năm gần tàn, hay xuân
sắp về qua
Mùa Noel đã bao lần rồi
nhỉ
Nếu em còn mình chắc
sẽ ăn mừng
Sinh nhật em chị sẽ
làm chiếc bánh
Rất ngọt ngào với tất
cả tình thương
Chị sẽ làm nhân bằng
vòng tay thân ái
Sẽ trộn thêm ngàn lời
nói ngọt ngào
Sẽ vẽ lên mặt bao lời
chúc tụng
Sẽ cười vang lên, hạnh
phúc biết bao
Chị sẽ không cần cân
đo rắc rối
Bánh yêu thương có ai
chỉ được đâu
Chị sẽ viền quanh bằng
sợi dây kỷ niệm
Gói ghém theo hạt
thương nhớ muôn mầu
Chị sẽ thắp nến, bao
nhiêu cây em nhỉ ?
Ðếm làm chi năm tháng
vốn vô cùng
Chị chỉ mong nến lung
linh soi sáng
Ðường em đi trong cõi
mông lung
Sinh nhật em chị làm
bài thơ nhỏ
Ðốt cho em vào lúc
Chúa ra đời
Nơi nào đó em sẽ cao
giọng đọc
Và sẽ nhâm nhi chiếc
bánh chị mời
Chị sẽ ngăn không cho
dòng lệ chảy
Ðể bên kia không lưu
luyến bên này
Nhưng mà em, sao bỗng
dưng má ướt
Hình như mưa nhỏ xuống
chị không hay.
The sky has turned
gray and the weather cold,
It mildly drizzles
like the kind of rain in Hue of old.
There is something to
cause longings in the air:
The year is going to
end or the spring to begin fair.
How many times since
the last Christmas fête?
Were you still alive,
we would surely celebrate.
For your birthday I
would, with special complexion,
Make a cake quite
sweet with all my affection.
I would mix the
stuffing with my warm feeling,
Dress it with
thousand mellifluous words appealing,
Adorn the surface
with letters of congratulatory glee
And laugh
resoundingly – how happy should we be!
It is needless to
weigh or measure in order to bake,
Whoever can instruct
how to create a love cake?
I would add an edge
line as a thread of souvenir
To encompass the
multicolored seeds for my dear.
I would light the
candles – how many pieces, well?
But what’s counting
for, since time is in the sequel!
I only wish that the
candles would spark to lighten
Your way in the misty
world, salvation to heighten.
On your birthday I
would write a small poem
And burn it for you
on God’s descent as a proem
So that at such a
distant place you read it loudly
Gnawing at the cake I
prepared for you so proudly.
I would try to
prevent my hot tears from falling
So you’re not too
attached to the earth on recalling,
But, my cheeks
suddenly got wet from nowhere:
It seems the rain is
dripping, I am not even aware.
Translation by THANH-THANH
Nữ Sí Thiên Di
Mưa Tím
Xuân đến muôn tơ lòng xao động
Tiếng chuông vừa điểm
phút giao thừa
Ô hay! có phải em
đang mộng
Lấp lánh ngàn sao giữa
trời khuya:
- Xuân về quê, phố,
người vui sắm
Pháo nổ rượu ngon
chúc tụng nhau
Bụi mưa rây đủ cho
xuân chín
Cánh én nhẹ nhàng bay
liệng chao
Lòng ai vồi vội mơ
Xuân biếc
Tà lụa thơm lừng
khách ngẩn ngơ
Câu đối đỏ vàng treo
trước cửa
Dăm tranh cổ tích một
mùa xưa
Cảnh sắc hồng hồng
môi thiếu nữ
Nhạc lồng rộn
rã nhuộm màu tươi
Nhưng sao lòng nỡ
chưa hoà hoạ
Khao khát xa vời nhớ
nhung ôi…
Giữa cảnh xuân xanh
lòng vốn dĩ
Ước màu nắng cũ nhẹ
như sương
Chiếc kén mùa đông tơ
óng ả
Mùi hương son phấn ngỡ
tơ vương
Lách giữa muôn hoa
sâu hoá bướm
Rây rây mưa tím chuốc
Xuân sầu
Nàng từ cổ tích xưa
huyền bí
Đôi mắt đêm nhung
thăm thẳm châu …
Tiếng pháo động gãy
dăm nhành mộng
Chờ thêm giây lát…
bình minh lên
Hoa hồng phơn phớt nụ
môi nhỏ
Vô ý hài xanh động giấc
êm…
Yêu Thu
Chậm bước vui đùa với cỏ may
Nhìn say bướm trắng
lượn chung bầy
Đài hoa mấy lượt rơi
vai áo
Giọt nắng bao phen
quyện gót giày
Cảnh nét pha màu hồn
tẩm dại
Mây trời đổi sắc dạ
thầm ngây
Mùa thu dịu vợi sao
yêu quá
Ý mộng thơ hòa thả
gió bay
Minh Thúy Thành Nội
Ảo Mộng
Suối nước ru hồn tìm
lối mộng
Đường chiều lá rụng
bóng thu sang
Mây trời đổi sắc màu
tim tím
Hồ mắt lịm say giọt nắng
vàng
Tóc rối buông lơi đùa
gió lộng
Vươn tay níu hái ngọn
tình yêu
Cõi lòng giăng mắc bờ
hiu quạnh
Hạnh phúc mờ xa chạy
trốn chiều
Cứ ngỡ hồn thu lùa ảo
ảnh
Nên em tìm kiếm mãi
thiên đường
Xin đừng đánh thức hồn
phiêu lãng
Bởi cõi hồng trần tựa
giọt sương
Anh hỡi gần nhau xin
cúi xuống
Hãy xem lần cuối tiễn
đưa thầm
Linh hồn gió cuốn nơi
hoang lạnh
Giấc mộng điêu linh đến
thật gần
Minh Thúy Thành Nội
Mùa Thu Đi Một Nửa
Gió thổi muôn chiều
lá rụng rơi
Buồn lên khóe mắt chẳng
ai mời
Lan vừa hé nụ chào
duyên dáng
Bướm cũng bay vờn ghé
lả lơi
Lặng lẽ bên đồi hòa
nhạc vọng
Mơ màng cảnh biển dậy
tình khơi
Hồn thu vẫn gọi, người
xa khuất
Bỏ lại nơi đây mộng nửa
vời
Minh Thúy Thành Nội
Mời quý anh chị em
nghe nhạc và đọc thơ về mùa Thu , kẻo Thu sắp đi rồi . Kính chúc sức khỏe và
bình an.
MT
Mời nghe nhạc “ Vì Bởi
Em Là Thu “
https://youtu.be/BUO3adUkteI
Thương Tiếc Nhạc Sĩ
Nguyễn Đình Toàn
Nhạc sĩ Đình Toàn bỏ chớm đông
Còn đây tác phẩm tiếc
trong
lòng
Thương tình độc giả
buồn yêu bạn
Thấm cảnh hiền thê khổ
khóc chồng
Gió lạnh đìu hiu lùa
trước ngõ
Mưa sầu ảm đạm rớt
ngoài song
Trầm ngâm quán tưởng
Sinh rồi Lão
Bệnh, Tử am tường lẽ
Sắc, Không
Minh Thúy Thành Nội
***
*THI SĨ MẶC KHÁCH
***
Lan man với hạnh phúc
Thơ Chu Minh Khôi
Nhiều khi muốn chạy trốn khỏi hạnh phúc
Nhưng hạnh phúc cứ mãi đeo bám quanh ta
Mỗi sáng tiếng chim giao hoan cùng cây lá
Giọt mồ hôi rơi xuống, đất nở hoa.
Những nhọc nhằn cứ gọi ta tha thiết
Mỗi đớn đau đều mở cuộc sinh sôi
Trời thương ta mà đem bão đến
Như cha mẹ thương ta cho đòn roi.
Mỗi khi ai đó bỏ ta để yêu người khác
Ta hạnh phúc vì thấy người vui
Và nếu em dìu ta vào tinh khiết
Ta rưng rưng tận hưởng cuộc khóc cười.
Ta cõng buồn vui đi qua trần gian
Biết cái chết cũng không kết liễu được hạnh phúc
Nơi đáy sâu dưới chín tầng địa ngục
Những ma quỷ cũng cuồng nhiệt yêu nhau.
***
HẠNH PHÚC TÌM VỀ...
Thơ : Hoàng Như Phượng
Con lỡ chân trượt quãng đường xa ngái
Nay trở về tìm lại mái nhà xưa
Bao mệt nhoài bởi mưa gió đời thừa
Con mới hiểu sớm trưa cha vất vả.
Trên đường đi biết bao lần vấp ngã
Chân rã rời đau nhức thấu tâm can
Cứ ngỡ rằng mình phải sống giầu sang
Đạp tất cả những ai...người cản ngáng.
Và hôm nay bước qua bao ngày tháng
Được sẻ chia bởi những bạn cùng phường
Phút xa chân lỡ lạc bước lầm đường
Tìm ánh sáng từ phương trời hạnh phúc.
Và mẹ hiền đã dang tay đúng lúc
Kéo con về với thực tại bao dung
Kẻ hoàn lương trong giây phút tương phùng
Như đứa trẻ khóc thương đời quạnh quẽ.
Con nhủ lòng quyết sống sao mạnh mẽ
Vượt chính mình vun đắp lại tương lai
Vết trượt chân bỏ quá khứ đường dài
Luôn vững bước dù ngày mai sóng gió.
Bình minh lên mặt trời bừng ửng đỏ
Như mẹ, cha soi con tỏ cuộc đời
Tình yêu rộng như biển, cao như trời
Niềm hạnh phúc như suối nguồn ấm áp.
Cha giúp con vượt phong ba bão táp
Mẹ trở che khi lỡ bước, sai đường
Giọt mồ hôi đánh thức những yêu thương
Con bước tiếp đường tương lai rộng mở.
HNP – 2018
Thơ : Tony Bui
Vứt bỏ u sầu xuống biển khơi
Nhiều năm cực khổ đã qua rồi
Hàn vi phận lỡ giờ thay đổi
Vận hỷ duyên tròn khắc đến thôi
Nghiệp vững lòng mong nguồn phấn khởi
Nghề suôn dạ ước để thu lời
Từ nay thỏa nguyện vui niềm mới
Hạnh phúc bình yên cả một đời
Warszawa
***
Đăng nhận xét