TRANG ĐẶC BIỆT THƠ NHẠC GIỚI THIỆU SÁNG TÁC QUÝ THI NHAC SĨ THỜI DANH
TRANG ĐẶC BIỆT THƠ NHẠC GIỚI THIỆU SÁNG TÁC QUÝ THI NHAC SĨ THỜI DANH
Thơ Trần Quốc Bảo
Em Bước Vào Thu
Cây lá chung quanh, một
sắc vàng.
Nắng vẫn chờ em ngoài
cửa động,
Sao chân ngập ngừng…
em hoang mang?
Em bước vàoThu, chiều
hư ảo,
Thảm cỏ nằm, tương tư
mầu xanh.
Khu vườn nhớ mùi
hương thạch thảo,
Chiếc lá đầu cành,
rơi rất nhanh!
Em vào Thu, dẫm trên
xác lá,
Có nghe vụn vỡ, tiếng
dòn tan!
Âm thầm chịu đau
thương tàn tạ,
Làm sao em biết, lá
thở than?
Em bước vào Thu, rừng nức nở,
Thoảng nghe tiếng
chim kêu lạc đàn!
Trong chòm lá, nai
vàng bỡ ngỡ…
Đầu cành mắt lệ, giọt
sương tan!
Em bước vào Thu,
trăng sắp rụng,
Thời gian đậu trên
cánh phong lan.
Như mây phù du… Em
sao biết
Thu vừa đến, là Thu sắp
tàn!
Em vào Thu nghe gió
thở dài.
Vàng Thu rực rỡ, để
tàn phai!
Ngọn đèn bừng sáng,
khi gần tắt,
Còn gì lưu luyến để
ngày mai! (?)
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
Ca khúc:
Vĩnh Biệt Phi Nhung |
Thơ: Trần Quốc
Bảo | Nhạc: Lê Xuân Mai | Ca sĩ: Minh Đạt
https://youtu.be/3N64Zqh4lBc?si=4U3VnUtX9Wa_WxXp
***
Vĩnh Biệt Phi
Nhung Thơ Trần Quốc Bảo
Vĩnh Biệt Phi Nhung (1970-2021)
Cung đàn dứt nhịp, em
rời vô trong,
Màn nhung buông xuống…
là xong!
Tiếc thương để lại,
trong lòng thế nhân.
Nổi trôi tuồng lớp
phù vân,
Phi Nhung, “Con Sáo”
trên sân khấu đời.
Giọng “Bông Điên Điển”
tuyệt vời! (*)
Lời ca nồng ấm, như lời
Quê Hương!
Em san sẻ khắp bốn
phương “Tình Người”.
Hăm ba (23) em bé mồ
côi,
Gọi Nhung là “MẸ”…
Chao ôi!... nghẹn ngào!
Sài Gòn đại dịch Cúm
Tàu,
Cướp đi sinh mạng biết
bao nhiêu người!
Em đi cứu trợ nhiều
nơi,
Hi sinh tiếp tế, tươi
cười nấu ăn,
Thiện tâm, như một
“Hiền Nhân”,
Đáng yêu, như một
“Thiên Thần Từ Bi!”
Ai ngờ… Em nhiễm Covid,
Than ôi!... Đại dịch,
cướp Phi Nhung rồi!
Phi Nhung nghỉ hát, về
Trời,
Tiếc thương xúc động
bồi hồi biệt em!
Chúc Hồn siêu thoát
Cõi Tiên,
Phiêu diêu hưởng phước
bình yên vĩnh hằng!
Phi Nhung, thôi… vĩnh
biệt em!
Phi Nhung, thôi… vĩnh
biệt em…!
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
*THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH
PHƯỢNG...
Phưọng vẫn trong tôi thửa mộng thường
Nhớ người hoa đỏ
mấy mùa thương
Tàn phai mầu áo
sân trường cũ
Tan tác... bụi mờ.. lệ
vấn vương !
Ta hỏi.. em đi... sao nắng đổ
?
Trên thềm bóng chết lệ hồn rơi ?
Bước em, từng bước,
xa từng bước...!
Em giết tình tôi một kiếp đời...
Hè về, Phượng vĩ hoa phô sắc
Tựa máu trong
tim nhỏ lối về
Hình bóng ô kìa như xác pháo
!!!
Tan hoang ... lầm lũi.... bước chân mê....
Tưởng rằng mộng cũ đã ai
hoài...
Theo cánh chim sương lạc bến đoài
Bỗng chốc hình em... mơ dáng ảo
Thẫn thờ thương tiếc tóc xuân phai
Thôi thế hè về chẳng đợi
nhau
Trăm năm bến cũ vẫn
tương sầu
Anh đứng đầu sông, em
cuối phố
Biển chia sóng vỗ mặn
tình đau....
Phuong is still in me
like in my dreaming years.
He that loves, his
beauty how he heartily spheres!
That
flamboyant-colored dress now dust blurs,
In the old
school-yard my tearful memory recurs.
I asked... when you left... why the sun fell in dole,
Your shadow died on the porch, I cried in my soul.
Each step you got
farther, farther to what clime?
You killed my love, the love of all my lifetime.
Summer comes back, flamboyant flowers display
Like blood in my
heart dropping on the return way.
Oh, whose figure, as firecracker rubbish to daze;
Ruined, I silently drag my feet unaware in a maze.
I thought that the old dream had forever vanished
As a free bird drifting to some horizon unwished,
But all of a sudden... your image... I visualize...
Listless, my youth has faded pitifully to actualize.
Well, even summer is
back, I do not await you,
Tho old shore still
pines for former boat, so blue!
I am at the top of
the street, you end of the river;
Sea divides, waves
crash, to hurt this loyal liver.
Translation by
thanh-thanh
(thơ) MỘNG của KIỀU
NGỌC
MỘNG
tặng Thanh-Thanh
Em đến thăm anh lúc nửa
chiều,
Nắng vàng nhạt nhạt,
gió hiu hiu;
Tre nghiêng trước ngõ
như chào đón,
Hoa rắc hàng hiên, lá
rải lều .
Nhà anh vắng quá, gọi
không ai;
Em đoán anh đang chép
soạn bài .
Rón rén vô phòng em
nói bỡn:
─ Ô kià, thi sĩ
nhớ nhung ai ?
Nhưng không! anh ngủ
giữa chiều mơ,
Sách gối, bên tay giấy
mấy tờ,
Và bút chì lăn bên lọ
mực...
Biết rồi: anh ngủ giữa
hương thơ .
Em đến bên bàn lục vở
anh
Viết bừa dăm chữ lên
bià xanh,
Bảo rằng em ghé thăm
anh đó;
Ðang giấc thần tiên,
thức chẳng đành.
Gió thổi bên hiên rụng
lá vàng,
Lá rơi làm dậy cả
không gian;
Giật mình em tỉnh ─ À ra mộng
Ðã dẫn em đi vạn dặm đàng.
Em cách xa anh vạn dặm trường,
Làm sao gặp được? nhớ nhung vương.
Em mong anh cũng luôn luôn mộng,
Ðể gặp nhau và đỡ nhớ thương!
Nhưng, khốn chưa! vừa ra khỏi mơ
Bỗng thương không bến, nhớ không bờ.
Tháng ngày cách biệt người yêu dấu,
Buồn nhớ trông anh luống
thẫn thờ...
KIỀU NGỌC
YÊU QUÁ THU ƠI
Thu về một sớm ngập
ngừng chi
Làn gió heo may ấp úng gì
Có phải đưa em về lối mộng
Cho đầy biển nhớ thủa thu đi
Xa vời cõi tục bước
thênh thang
Sao lại buồn tênh nhặt lá vàng
Gốc Phượng rơi đầy
hồn lá úa
Bồi hồi tiễn hạ đón thu sang
Ôi kề hạnh phúc gặp
tình nhân
Man mác hương thu lại đến gần
Dẫn lối tình yêu lùa ảo ảnh
Say say ngất ngưởng đắm bao ngần
Thu đang thỏ thẻ
nói cùng em
Cứ mãi bâng khuâng nắng lụa mềm
Chiều xuống em ơ thờ mắt dại
Nhìn thương lá rụng trải qua thềm
Thu làm sao biết tận
lòng ai
Thổn thức từng đêm tiếng thở dài
Sắc cảnh mờ sương vời quyến rũ
Dâng sầu buông nhẹ bám bờ vai
Lời nào tả hết tiếng
lòng yêu
Tim tím mây trời lãng đãng thêu
Bức họa khung tranh choàng diễm tuyệt
Vàng phai muôn lối vẫn in đều
Tim yêu trở lại với
tình thu
Em sợ ngày đi sẽ chóng vù
Cố níu từng giây nồng ấp ủ
Ơi tình dạt mãi chốn hoang vu .
Rừng thu suối vắng
khói đan mờ
Chim hót hoa chào dẫn lối thơ
Chút nắng hắt hiu đùa vạt cỏ
Thu mời em hát khúc tình mơ
Thuyền em trôi lạc
bến sương mù
Kết lá làm mền đắp nép thu
Níu gió đùa trăng vùi giấc ngủ
Ước chi cõi mộng được giam tù
Em mơ rồi tỉnh nếm ly sầu
Bởi lá vàng phai rụng úa mầu
Cành lá cây trơ trùm ảm đạm
Linh hồn thu chứa nỗi niềm sâu
Minh Thúy Thành Nội
*******
Vào Thu
( Ngũ độ thanh )
Sáng điểm sương
choàng lạnh lẽo ôi
Nàng thơ gợi cảm xúc đây rồi
Êm đềm hạ trắng bay nhường cảnh
Nhẹ nhõm thu vàng thổi chiếm ngôi
Dõi lá bao chùm rơi
dọc biển
Nhìn hoa những đám rụng quanh đồi
Thương mùa quyến rũ đan lời dệt
Dạo bước an nhàn khẽ mỉm môi.
Minh Thúy Thành Nội
****
TIẾNG THỜI GIAN
(Ngũ Độ Thanh)
Gió thổi màu thu ngập giữa đàng
Mây hồng khép lại dẫn mùa sang
Nhìn gương lặng lẽ đà khô héo
Điểm bóng trầm ngâm đã lụi tàn
Hạ ghé hoa bừng soi
phải rã
Đông về tuyết phủ dõi rồi tan
Vòng xoay chuyển tiếp nào đâu lạ
Bởi vậy sầu rơi những lá vàng
Minh Thúy Thành Nội
******
Gởi Gió mây Ngàn
Ngày tháng ấy phai dần theo mây khói
Có gì đâu ảo ảnh giữa không gian
Màu kỷ niệm lênh đênh thuyền mê đắm
Lối sương mù gợi nhớ bến Hương Giang
Hàng liễu rũ xanh
xao đường phố vắng
Vọng mơ hồ tiếng hát tận miền xa
Hồn tuyết phủ lao đao mùa giá lạnh
Ký ức lùa trở bước lối đường hoa
Mùa hạ trắng đồi
xưa cùng sánh bước
Nhạt nắng chiều rất vội ghé môi hôn
Tàn bóng xế làn hương thơm quyện gió
Ánh trăng gầy soi chiếu cảnh đêm khuya
Thôi đã hết xa vời bàn tay ấm
Lá thu vàng héo hắt mộng lòng ru
Đời cách biệt trang thơ nhàu nát cũ
Dư âm buồn thổn thức lịm vào thu
Minh Thuý Thành Nội
*******
Rằm Vu Lan
Ngã bóng chiều vàng say giọt nắng
Hoa Quỳnh cuối hạ nở
màu tươi
Vụ Lan tháng bảy rằm
âm lịch
An tịnh mùa chay
nghĩ đến người
Nhớ mẹ vô vàn con
muốn khóc
Nam Mô Đại Hiếu Mục
Kiền Liên
Hạt tràng lần chuỗi
tâm thành kính
Dẫu đã từng hôm
nguyện mẹ hiền
Kỷ niệm luôn về ve
vuốt giấc
Níu tà áo mẹ bước
theo sau
Lên chùa lắng mõ
tan niềm tục
Nghi ngút khói
hương chấp
cúi đầu
Mẹ nấu xôi chè dâng
cúng Phật
Sen rằm hồ Tịnh đặt
thơm ngay
Mâm bày bốn hướng
ngoài sân ngõ
Xá tội vong nhân thoát
cảnh đày
Việc thiện từ bi
hành tháng bảy
Hướng hồi công đức
tới bà con
Cửu huyền thất tổ
cùng siêu thoát
Ý nghĩa Vu Lan báo
hiếu
còn
Buồn nẫu mẹ ơi cô
đã mất
Người thân lần lượt
bỏ xa rời
Một mình đất khách
thầm xa lạ
Chồng chất biển sầu
lặn hụp bơi
Con thích cài hoa hồng
mãi mãi
Vì người còn sống
chứa trong tim
Đầy vun ký ức theo
dòng chảy
Chỉ khác nhớ nhung
chẳng thể tìm
Mẹ hỡi hoàng hôn đà
phủ bóng
Vầng trăng ló dạng
sáng ngôi vườn
Trăng rằm tháng bảy
sao mờ lệ
Ảo giác mẹ nhìn mắt
khóc thương .
Minh Thúy Thành Nội
Rằm tháng bảy 2024
****
THƠ NHẠC MINH THÚY THÀNH NỘI
https://www.youtube.com/watch?v=BUO3adUkteI
https://www.youtube.com/watch?v=O1Km5ibDF8U
YÊU QUÁ THU ƠI
Có phải đưa em về lối mộng
Cho đầy biển nhớ thủa thu đi
Xa vời cõi tục bước thênh thang
Ôi kề hạnh phúc gặp tình nhân
Dẫn lối tình yêu lùa ảo ảnh
Say say ngất ngưởng đắm bao ngần
Thu đang thỏ thẻ nói cùng em
Thu làm sao biết tận lòng ai
Lời nào tả hết tiếng lòng yêu
Tim yêu trở lại với tình thu
Rừng thu suối vắng khói đan mờ
Chút nắng hắt hiu đùa vạt cỏ
Thuyền em trôi lạc bến sương mù
Kết lá làm mền đắp nép thu
Em mơ rồi tỉnh nếm ly sầu
Minh Thúy Thành Nội
VÀO THU
Sáng điểm sương choàng lạnh lẽo ôi
Dõi lá bao chùm rơi dọc biển
Nhìn hoa những đám rụng quanh đồi
Thương mùa quyến rũ đan lời dệt
Minh Thúy Thành Nội
****
TIẾNG THỜI GIAN
(Ngũ Độ Thanh)
Gió thổi màu thu ngập giữa đàng
Mây hồng khép lại dẫn mùa sang
Hạ ghé hoa bừng soi phải rã
Bởi vậy sầu rơi những lá vàng
Minh Thúy Thành Nội
*********
GỞI GIÓ MÂY NGÀN
Ngày tháng ấy phai dần theo mây khói
Màu kỷ niệm lênh đênh thuyền mê đắm
Lối sương mù gợi nhớ bến Hương Giang
Hàng liễu rũ xanh xao đường phố vắng
Ký ức lùa trở bước lối đường hoa
Mùa hạ trắng đồi xưa cùng sánh bước
Thôi đã hết xa vời bàn tay ấm
Lá thu vàng héo hắt mộng lòng ru
Dư âm buồn thổn thức lịm vào thu
Minh Thuý Thành Nội
*****
RẰM VU LAN
Ngã bóng chiều vàng say giọt nắng
Hoa Quỳnh cuối hạ nở màu tươi
Vụ Lan tháng bảy rằm âm lịch
An tịnh mùa chay nghĩ đến người
Nhớ mẹ vô vàn con muốn khóc
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên
Hạt tràng lần chuỗi tâm thành kính
Dẫu đã từng hôm nguyện mẹ hiền
Kỷ niệm luôn về ve vuốt giấc
Níu tà áo mẹ bước theo sau
Lên chùa lắng mõ tan niềm tục
Nghi ngút khói hương chấp
cúi đầu
Mẹ nấu xôi chè dâng cúng Phật
Sen rằm hồ Tịnh đặt thơm ngay
Mâm bày bốn hướng ngoài sân ngõ
Xá tội vong nhân thoát cảnh đày
Việc thiện từ bi hành tháng bảy
Hướng hồi công đức tới bà con
Cửu huyền thất tổ cùng siêu thoát
Ý nghĩa Vu Lan báo hiếu
còn
Buồn nẫu mẹ ơi cô đã mất
Người thân lần lượt bỏ xa rời
Một mình đất khách thầm xa lạ
Chồng chất biển sầu lặn hụp bơi
Con thích cài hoa hồng mãi mãi
Vì người còn sống chứa trong tim
Đầy vun ký ức theo dòng chảy
Chỉ khác nhớ nhung chẳng thể tìm
Mẹ hỡi hoàng hôn đà phủ bóng
Vầng trăng ló dạng sáng ngôi vườn
Trăng rằm tháng bảy sao mờ lệ
Ảo giác mẹ nhìn mắt khóc thương .
Minh Thúy Thành Nội
Rằm tháng bảy 2024
****************
*****
BÓNG HOÀNG THÀNH
Lời thơ : Minh Thúy -
Nhạc : Trần Đại Bản. Ca Sĩ : Vân Khánh - Hòa âm : Quang Đạt.
https://youtu.be/AySat_G7Yts?si=7IdVyhOTUhVTZPCC
*******
CÁNH DIỀU RƠI,, thơ
NHẬT HÚY VI, nhạc CHƯƠNG HÀ
Kana Ngọc Thúy và
Đông Nguyễn trình bày
Mấy hôm nay, mỗi
sáng sớm thời tiết vừa có chút gây gây lạnh, báo hiệu mùa Thu rực
rỡ, huy hoàng lại sắp về tới và đã cuối mùa Hè nóng bức. Năm nay
hè nóng quá nên không thấy những cánh diều ngũ sắc phất phơ những buổi
chiều vàng; để nhớ mãi cánh diều tuổi thơ .
mời thân hữu xem
youtube nghe lại "Cánh Diều Rơi"
thơ Nhật Thụy Vi
nhạc Chương Hà
Kana Ngọc Thúy và
Đông Nguyễn trình bày
Bài nhạc phổ tôi
rất ưng ý mà đôi song ca đã theo cánh diều vút cao hay lửng lơ nhịp
nhàng, uyển chuyển vừa tình vừa ý
Một chút gì bâng
khuâng, một chút gì quấn quít, một chút gì ngẩn ngơ tiếc nuối
https://youtu.be/zD2_8TJmJYg?si=I7twmGM4kKZ8uJ_F
Tình Không Như Ước
Mơ với 2 bản phối âm và 2 giọng ca sĩ khác nhau .
Tình Không Như Ước Mơ
Vẫn biết rằng tình chẳng
giống thơ
Và đời cũng chẳng đẹp
như mơ
Mà khi tình phụ sao
đau khổ
Rỉ máu con , tim
dáng thẩn thờ .
LHN
---
Cụ Nguyễn Du tả 2
chị em nhà Thúy là "Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười" .
Xin mời mọi người nghe Kana Ngọc Thúy và Lê Thu
Hà cùng hát bài Tình Không Như Ước Mơ xem mỗi người
được mấy phân nha .
Tình Không Như Ước Mơ - Kana Ngọc Thúy
https://www.youtube.com/watch?v=bsmh8rv_Mqo
***
Tình Không Như Ước Mơ - Lê Thu Hà
https://youtu.be/ezMIDcl3nb8?si=nSxIIcN_1IEJPl4E
Thưởng Thức tiếng hát
ca sĩ Quang Châu trong nhạc phẩm Em Đã Đi Rồi do Trần chương Lương viết
nhạc theo bài thơ cùng tên của Hoàng Dũng được Phan Dê Studio
hòa âm và thực hiện video
https://www.youtube.com/watch?v=wsmGiRvxtbg
*****
Nhìn Mùa ThU ĐI
https://youtu.be/_13lHcLXff8?
*********
NHÌN MÙA THU DI - HONG VAN
Bikini lại mặc vào
Dọc ngang hai mảnh
nghẹn ngào nhớ thương
Mảnh nào hờ hững
tơ vương
Mảnh nào khép kín
nẽo đường ngất ngây
Anh ơi xích lại gần
đây
Nhờ anh cởi hộ sợi
dây ngăn tình
Mảnh nào anh hỡi
rung rinh
Mảnh nào e ấp dập
dình suối mơ
Mảnh nào triền dốc
ngẩn ngơ
Mảnh nào xanh cỏ mờ
mờ đường trơn
Mảnh nào gieo nỗi
lơn tơn
Mảnh nào cỏ mọc
mơm mơn lối về
Mảnh nào anh hỡi
tái tê
Mảnh nào úm trọn
cơn mê lở làng
Mảnh nào lấp lối
Thiêng Đàng
Mảnh nào ấp ủ đèo
ngang lửng lờ
Khen thay anh khéo
ỡm ờ
Miệng cười nhỏn
nhoẹn giả vờ làm quen
Đồi cao chập chững mon men
Chưa đi đã trợt, chưa thèm đã ..xí hụt
Hahaha..........
Mảnh nào anh đợi anh chờ...........
Mảnh nào anh hỡi đê mê
Mảnh nào xa cách não nề tâm can
Mảnh nào đổi cả
giang san
Mảnh nào chỉ có một
gang mà sầu
Tình yêu là thứ
muôn màu
Mảnh nào anh lựa để
lâu em chờ
Khen thay tầm khéo
nhả tơ
Mong manh hai mảnh
lửng lờ trêu ai
Mong manh hai mảnh
lửng lờ trêu ai
MÂY LANG THANG
(Vũng tàu 99)
NG
BIKINI
CẢM TÁC_ bài Thơ
BIKINI
của NS
MÂYLANGTHANG
Khen ai khéo vẽ nên thơ
Mảnh trên mảnh dưới
nhởn nhơ gợi tình
Mảnh nào xao xuyến
con tim
Tần ngần mê mẩn đứng
nhìn ngẩn ngơ
Mảnh nào nhún nhảy
ỡm ờ
Mảnh nào em hỡi
...đợi chờ nôn nao
Hắt hiu sóng vỗ rì
rào
Lẳng lơ hai nụ Hồng
đào trêu ai !
Còn đây một mảnh
Liêu trai
Đợi lâu úa sắc nụ
Hồng héo hon
Động tiên thánh
thót nỉ non
Cỏ xanh mơn mởn đường
trơn phủ đầy
Hỏi em, vào ngả nào đây ?
Cùng anh dạo gót đắm say muôn màu
Lối vào trơn trợt thẳm sâu
Giọt tình réo rắt mưa ngâu ngập tràn
Hỏi anh: “chọn mảnh nào đây ?”
Mảnh nào em đợi em chờ ?
Mảnh nào trăn trở phủ mờ hơi sương
Mảnh nào mờ ảo vấn vương
Mảnh nào trói buộc đọan trường đắng cay
Mảnh nào chấp cánh tung bay
Mảnh nào ngây ngất đắm say hở nàng?
Hỏi em nghe khúc “Tình lang ”?
Nửa say nửa tỉnhThiên đàng ngất ngây
Hỏi anh:“chọn mảnh nào đây ?”
Em cho hai mảnh
cùng say một lần!
Biển xanh sóng vỗ
rì rào
Tha hương đồng cảnh,
nỡ nào trêu nhau?
MẶC KHÁCH
*******
TRĂNG KHUYA
(Song thất lục bát
)
Lời chia tay cay đắng nghẹn lời
Còn đâu điểm tựa bên đời
Người đi bỏ lại biển khơi ngỡ ngàng
Tình phụ tình giang tay đón lấy
Con đê sầu ngơ ngác im lìm
Bỗng dưng se thắt con tim
Không gian im vắng niềm tin đâu còn
Rừng âm u vượn sầu gió hú
Nhớ rồi quên ngày tháng thênh thang
Đâu rồi trìu mến yêu thương
Cô đơn vây kín vấn vương bóng hình
Còn đâu nữa nhớ nhung mơ tưởng
Nhớ thương chi rồi cũng ly tan
Núi rừng phủ kín màu tang
Tiếng mưa sầu thảm không gian lạnh lùng
Trăng soi bóng não nùng con nước
Rừng U Minh tràn ngập mênh mông
Nhớ nhau se thắt trong lòng
Buồng tim chết lặng giá
băng linh hồn
Mặc Khách ( 1980)
ẢO DIỆU
Đêm thinh lặng bờ môi hồng quyến rũ
Gió tình cờ trút bỏ áo xiêm y
Trăng thắp sáng làn da màu Ảo Diệu
Em dấu yêu bỡ ngỡ tuổi xuân thì
Lắng im nghe thì thầm hương quyến rủ
Muôn vì sao lấp lánh má hây hây
Mây trầm tư đắm say vùng chiêm ngưỡng
Môi kề môi chết lịm trong vòng tay
Đêm sâu lắng bềnh bồng xôn xao lạ
Hồn lang thang nơi bến vắng vô tình
Mặc thời gian cuồng si bao ước vọng
Chợt gặp em mê hoặc nét đẹp xinh
Lời như ru lắng đọng đêm huyền thoại
Nụ cười tươi trong suốt tựa pha lê
Vòng tay siết vỡ tan tim băng giá
Mắt thẩm sâu che khuất nẻo đi về
Trăng sắp tàn hơi thở còn lưu luyến
Em về đâu sương lạnh lối hư không
Đời đổi thay cần chi, cười ngaọ mạn
Bước lưu vong lòng chẳng muốn thay lòng !
Mặc Khách
https://www.youtube.com/watch?v=OCw4wXqUU4A
Truyện ngắn: Ngàn Năm
Mây Bay Tác giả: Minh Thúy Thành Nội Diễn đọc: NH
https://www.youtube.com/watch?v=b6QTzBs0WHA
What’s the Truth?
and we both
rationally believe
the truth
is
what
we witness by our own
eyes,
we perceive through
our own minds.
Such collective
thought has shaped our eccentric beliefs in the existence of the world around
us.
So often, we simply look at
and purely see
a slice of a luscious cake,
one side of a golden coin,
or a tiny piece of a obfuscate puzzle,
that does not fully reflect the complete outlook
of what‘s happening.
In addition, we habitually
tend to perceive the truth
from what
that makes us feel at
ease
and most essentially from what
that could serve our
living interests the best.
In such scenario, it is really nothing but the
truth of convenience
Such truth undoubtedly reflects neither the
reality nor any fact
Subsequently, we
often get lost
deep
in the depth
or at the fathomless
bottom
of a chaotic labyrinth
inside our own selves.
It doesn’t matter
whether it does
or it does not adhere well to any greasy facts.
YOU and I we both waste too much sputum
at all times
in the war of words
on our endless battle field
to fight tooth and nail
until our last day
on
earth,
just to defend
NOT ANY FACT,
but the TRUTH of CONVENIENCE.
Thao Chuong
September 29, 2024
Could the Troublesome
World Be a Better Place?
(Written in response to Poet Ed Meredith's sweet dream of a better world)
They had heard a couple of times about the serious threat
of getting caught, killed, roasted, or barbecued
and eaten
by illegal aliens
coming from outer space.
It wasn’t a joke but the reality
that was reported by mainstream media,
by the currently ridiculous X,
and by the nauseatingly deep-rooted Truth Social.
They are too scared to roam around town.
The cats, the dogs, and the pets
have hidden themselves
in
the dens,
the attics,
the basements
and other concealed spaces of their masters’ homes.
This little town has become the troublesome place
of frightening bomb threats
and conflict-ridden
hatreds.
You and I can fill our hearts with love.
You and I can make our inner universe a caring place.
But how can we get rid of hatred in the minds and the hearts
of about 50% of those constituencies
who still strongly support
their God’s chosen man?
How?
You’d better save the little town
from being rat-infested
by abhorrence
first.
Then make your utterly divided nation respectfully united again.
And the rest of the world would transform itself to a better place.
Thao Chuong
Sept. 28, 2024
Đăng nhận xét