TRANG ĐẶC BIỆT GIỚI THIỆU DÒNG THƠ NHẠC CỦA QUÝ VĂN THI NHẠC SĨ THỜI DANH

TRANG ĐẶC BIỆT GIỚI THIỆU DÒNG THƠ NHẠC CỦA QUÝ VĂN THI NHẠC SĨ THỜI DANH

*******

*THI SĨ DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO

DÂNG LỜI TẠ ƠN

Thơ Trần Quốc Bảo

 DÂNG LỜI TẠ ƠN

Tạ ơn Thượn Đế Chí Nhân,

Cho con diễm phúc hồng ân tuyệt vời!

Bao phen chìm đắm nổi trôi!

Vững niềm tin, vẫn Ơn Trời cứu nguy.

 

Tạ ơn dân tộc Hoa Kỳ,

Rộng tay đón chúng tôi, khi cùng đường!

Đoàn người tỵ nạn tha phương,

Tạm dung, chấp nhận Quê hương đất này!

 Tạ ơn Cha Mẹ; ơn Thày!

Sinh thành, dưỡng dục, con nay nên người.

Tạ ơn Hiền nội của tôi,

Đắng cay hạnh phúc trọn đời có nhau!

 

Tạ ơn Bằng Hữu thâm giao,

Bạn Thơ, bạn Lính… biết bao ân tình!

Tạ ơn Ân nhân vô danh,

Giúp cho, cuộc sống an lành, ấm no.

Tạ ơn Thế giới Tự do!

Kháp nơi phấp phới Lá Cờ Việt Nam!

Dâng lời tạ ơn hân hoan,

Niềm vui nhìn bóng Cờ Vàng thân yêu!


Trần Quốc Bảo

Richmond, Virginia

Địa chỉ điện thư của tác giả:

quocbao_30@yahoo.com

 ******

Tạ Ơn Lời Công Đạo

Thì ít nhất, cũng có người trung trực,

Nêu rõ mặt thực của cuộc chiến tranh.

Lời xin lỗi của Thống Tướng Westmoreland,

Là vòng tay, nối liền Tình Chiến Hữu!

 

Tôi quí trọng Vị Tướng Lãnh kỳ cựu,

Đã từng tận lực yểm trợ chúng tôi.

Quân lính Ông, trong khói lửa ngút trời!

58281 người đã hy sinh xương máu!

 

Tôi kính cẩn hôn Cờ Hoa yêu dấu,

Tạ ơn người Chiến Sĩ, bạn đồng minh.

Tới Việt Nam, các Bạn đã hy sinh!

Ngăn làn sóng đỏ tràn lan thế giới.

 

Ai ngờ… chiến lược Hoa Kỳ thay đổi,

Bỏ Á Châu, xoay trục hướng Đông Âu!

Việt Nam Cộng Hòa, thân phận “chốt đầu”

Nước cờ “thí chốt”… chúng tôi cam chịu!


Niềm Quốc Hận !!! ôm mối sầu nặng chĩu!

Đắng cay nhìn dòng lịch sử bôi đen!

Lời xin lỗi của Thống Tướng Westmoreland,

Dù chậm trễ, nhưng còn hơn không có.


Cả thế giới, đến nay đều hiểu rõ,

Những uẩn khúc, của chiến cuộc Việt Nam.

Xin tạ ơn Thống Tướng Westmoreland,

Đã can đảm nói lên lời công đạo!


Trần Quốc Bảo

Richmond, Virginia

Địa chỉ điện thư của tác giả:

quocbao_30@yahoo.com

******

Tâm Sự Bạn Già

Thơ Trần Quốc Bảo

******* 

 Tâm Sự Bạn Già

Chớ than “khổ”! - Tuổi nào mà chẳng khổ?

Quan niệm “vui”.  Thì Trưởng Lão vẫn vui!

Già khòm lưng, vì gánh nặng tình đời,

Đầu cúi thấp, tựa hồ bông lúa chín.

 

Tự biết mình cổ lỗ, nên nhường nhịn,

Tránh một bên, cho hậu duệ tiến lên.

Tre già măng mọc, thuận lẽ tự nhiên.

Con hơn cha, ấy là nhà đại phúc!

 

Mình đã tận hưởng, cuộc đời trần tục,

Giờ buông lơi, cho khỏe cái thân già!

Coi lợi danh bù trớt, kể như pha!

Qúi nhất đời người, ấy là "Tích Đức".

 

Xe bọc thép, cũng có ngày rỉ mục,

Huống chi người, tám chín chục xuân qua!

Chuyện đương nhiên, tai nghễnh ngãng, mắt nhòa,

Gối mỏi lưng đau, quên sau quên trước.

Hãy chấp nhận, miễn cứ “vui” là được!

Chống gậy phiêu phiêu, vui bước thong dong,

Ly cà phê sáng, ngắm mặt trời hồng,

Chung trà trưa, đậm hương sen hảo hạng!

 

Đêm say sưa,  mơ theo ngàn sao sáng,

Bóng trăng ngà, lờ lững cánh mây bay.

Ngày ngâm nga, thú vị áng thơ hay,

Gió hiu hắt lắt lay cành liễu rũ.

 

Tri nhàn đãi nhàn tiện nhàn, là đủ,

Tâm an hòa - Chớ ủ rũ thiệt thân!

Chuyện tử sinh; ai cũng có căn phần…

Được sống ngày nào, cứ vui ngày nấy!


Trần Quốc Bảo

Richmond, Virginia

Địa chỉ điện thư của tác giả:

quocbao_30@yahoo.com

 ******

Tạ Ơn Thượng Đế Chí Nhân - Thơ: Trần Quốc Bảo - Proshow: Tony Phước


https://youtu.be/K6UOjgqSFtk?si=PTmhX7fhLJD3ZZQB

*******

*THI VĂN SĨ THANH THANH


 
  • BÀN TAY MẸ

    Ôi thần tiên đôi bàn tay Mẹ

    Đôi bàn tay tắm mát tuổi thơ

    Tay nâng bầu sữa cho con bú

    Tay dắt con qua những dại khờ


    Nhịp võng tay đưa, chiều nóng nực

    Chăn khuya tay đắp dỗ cơn mơ

    Tay ấp ôm con ngày trở gió

    Tay ru khẽ quạt, giọng ầu ơ


    Tay Mẹ dìu con từng bước một

    Đôi chân vụng dại thuở ban sơ

    Tay Mẹ nâng con vào tuổi lớn

    Xa con vài bữa Mẹ trông chờ

     

    Con ngã bao lần, đau tuổi Mẹ

    Tháng ngày khổ nhọc với con thơ

    Mẹ chỉ đôi tay, nhưng tất cả

    Niềm yêu trải rộng mãi vô bờ…

     

    Mẹ ơi, dưới bóng đôi tay Mẹ

    Cuộc sống con là những giấc mơ.


    HUỲNH VĂN HẠNG

    *****

    MY MOM’S HANDS


    Oh, my mother’s hands were so fairy:

    They cool showered my childhood – how merry!

    They held her breast to breastfeed me in purity.

    Her hands lead me through my age of immaturity.


    Her hands swung the hammock in hot afternoons,

    And blanketed me in deep nights in dream tunes.

    Her hands hugged me on each windy day.

    Her hands fanned me, she hummed in her way.

     

    My mother’s hands lead me step by step,

    My clumsy feet in the beginning like a prep.

    My mother’s hands lifted me into adulthood.

    A few days away from me, awaiting she stood.

     

    How many times have I fallen, hurt her heart!

    She spent hard days with her son at life’s start.

    My mother has only two hands, but they are all.

    My love for her spreads endlessly to enthrall.

     

    Mom, with the rare care of your fairy hands,

    My existence is nice dreams in Heaven’s plans.

     

    Translation by THANH-THANH

    lexuannhuan.tripod.com

       *******

  •  
    (thơ song ngữ) PHƯỢNG của CHINH NGUYỆN & THANH-THANH

    PHƯỢNG...

     

    Phưọng vẫn trong tôi thửa mộng thường

    Nhớ người hoa đỏ mấy mùa thương

    Tàn phai mầu áo sân trường cũ

    Tan tác... bụi mờ.. lệ vấn vương !


    Ta hỏi.. em đi... sao nắng đổ ?                       
    Trên thềm bóng chết lệ hồn rơi ?

    Bước em, từng bước, xa từng bước...!           
    Em giết tình tôi một kiếp đời...                      

    Hè về, Phượng vĩ  hoa phô sắc

    Tựa máu trong tim nhỏ lối về                        
    Hình bóng ô kìa như xác pháo !!!                  
    Tan hoang ... lầm lũi.... bước chân mê....


    Tưởng rằng mộng cũ đã ai hoài...                  
    Theo cánh chim sương lạc bến đoài              
    Bỗng chốc hình em... mơ dáng ảo                 
    Thẫn thờ thương tiếc tóc xuân phai

     

    Thôi thế hè về chẳng đợi nhau

    Trăm năm bến cũ vẫn tương sầu

    Anh đứng đầu sông, em cuối phố

    Biển chia sóng vỗ mặn tình đau....


    Chinh Nguyên


    PHUONG...

     

    Phuong is still in me like in my dreaming years.

    He that loves, his beauty how he heartily spheres!

    That flamboyant-colored dress now dust blurs,

    In the old school-yard my tearful memory recurs.


    I asked... when you left... why the sun fell in dole,
    Your shadow died on the porch, I cried in my soul.

    Each step you got farther, farther to what clime?
    You killed my love, the love of all my lifetime.

    Summer comes back, flamboyant flowers display

    Like blood in my heart dropping on the return way.
    Oh, whose figure, as firecracker rubbish to daze;
    Ruined, I silently drag my feet unaware in a maze.


    I thought that the old dream had forever vanished
    As a free bird drifting to some horizon unwished,
    But all of a sudden... your image... I visualize...
    Listless, my youth has faded pitifully to actualize.

     

    Well, even summer is back, I do not await you,

    Tho old shore still pines for former boat, so blue!

    I am at the top of the street, you end of the river;

    Sea divides, waves crash, to hurt this loyal liver.

     

    Verse translation by thanh-thanh

     ********

  • *THI VĂN SĨ LÊ TUẤN

    Happy Thanksgiving To Everyone

    P

    Xin chia sẻ bài thơ Tạ Ơn.

    Và một trang Blogspot thật nhiều ý nghĩa, bao gồm những lời chúc Thanksgiving bằng Anh Ngữ

    Những Hình ảnh đẹp

    Những ca khúc hay tiêu biểu cho Thanksgiving

    Relaxing Piano

    Relaxing Jazz

    Khúc ca Tạ Ơn

    Tạ Ơn Chúa - Thanh Hoài.

    Trân trọng

    Lê Tuấn

    Tạ Ơn

    Xin tạ ơn mùa thu

    Nở vàng trên thung lũng

    Tạ ơn ngọn gió mới

    Cho ta lời tình chung.

     

    Tạ ơn lá cờ hoa

    Những ngôi sao lấp lánh

    Tạ ơn trời đất lạ

    Nâng đỡ người lữ hành.

     

    Cuộc khổ nạn dừng chân

    Đãi ngộ ngàn hương vị

    Cuộc đời bao nghiệt ngã

    Trời tự do nương thân.

     

    Tạ ơn quê hương mới

    Đất bình an chim đậu

    Đời sống buồn thôi khóc

    Hoài niệm tình ân sâu.

     

    Cờ tự do tung bay

    Vắt ngang qua bầu trời

    Tạ ơn từng ơn phước

    Tự do ngập hồn tôi.

    Tế Luân

    Bài thơ viết cho ngày lễ Thanksgiving 24

    Bài Thơ Tạ Ơn - Hình Ảnh và Âm Nhạc

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2024/11/bai-tho-ta-on-nhung-loi-chuc.html

    ******

  • Tôi tự vẽ chân dung của tôi photoshop (lê tuấn)

    Những vết nứt của tuổi già

    Đoạn Cuối


    Tuổi già là bước chân

    Đi về cõi mong manh

    Mây xám về ngưng tụ

    Đậm đặc cả men xanh.

     

    Tình như cơn mưa lũ

    Cuốn trôi bờ môi xinh

    Nụ hôn dù khô héo

    Hãy bên nhau tận tình.

     

    Chầm chậm từng bước chân

    Xóa tan những buồn phiền

    Cho đời thêm nhung nhớ

    Nụ hôn còn thôi miên.

     

    Tan loãng vào hư vô

    Tình than khóc rù rì

    Đem nhau vào đoạn cuối

    Tiếc chi lời phân ly.

     

    Đại dương trong hồn tôi

    Sóng cuồn cuộn không thôi

    Vỗ vào bờ nỗi nhớ

    Tình yêu vẫn bồi hồi.

     

    Tế Luân

    Cảm nhận về tuổi già

    Xin mời ghé thăm trang Blogspot của tôi

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2024/11/tho-ngu-ngon-nhung-van-tho-5-chu-cua-te.html

     ****

Xin chia sẻ những vần thơ 5 chữ trên trang nhà Blogspot cuộc sống thi ca.

Lê Tuấn

******** 

Tách Trà Hương Thu


Trên tay tách trà nóng
Thấy vầng trăng hiện hình
Tôi nhấp môi nếm thử
Vầng trăng đêm lung linh.

Tôi ôm giữ vầng trăng
Thấy em đứng một mình
Màu áo nâu bịn rịn
Xâu chuỗi hạt lần kinh.

Trà uống xong vừa cạn
Em và trăng hư vô
Cả hai đang chờ đợi
Thu rơi đầy lá khô.

Giọt lệ rơi tan vỡ
Trà rót hoài chưa vơi
Hư vô lên tiếng gọi
Thu còn ta trong đời.

Tế Luân

******* 

Mùa Thu Của Em Và Anh


Đêm qua lá vẫn rơi
Trải đầy nơi thềm vắng
Phải chăng lá còn thương
Lời tình thu mang nặng.

Mùa thu đến trước cửa
Như muốn bước vào nhà
Thăm em ngày lặng lẽ
Nỗi buồn riêng thật thà.

Nỗi buồn anh và em
Của mùa thu năm cũ
Theo cánh lá thu bay
Trời vào thu sương mù.

Tình ta như vậy sao
Đã mấy mùa rơi lá
Tình ta như con thuyền
Theo sông ra biển cả.

Kéo thời gian dừng lại
Ta đuổi kịp tháng năm
Để tình yêu còn mãi
Chỉ riêng em và anh.

Tế Luân

*******

Vầng Trăng Thu Chia Nửa


Tôi có một mùa thu
Mùa êm đềm nỗi nhớ
Đèn trung thu rực rỡ
Sáng khung trời ước mơ.


Tôi chia nửa vầng trăng
Một bên là chốn cũ
Bên kia vào giấc ngủ
Tìm lại chốn xa xưa.

Tôi cắt nửa cái bánh
Nửa giấu trong nỗi nhớ
Nửa cất vào tuổi thơ
Đã mất tự bao giờ.

Tôi chia ánh trăng rằm
Hai khung trời vời vợi
Em và tôi vẫn đợi
Ánh trăng đêm gọi mời.

Cắt xén cả áng mây
Làm thuyền đưa em đến
Bến sông buồn xa vắng
Dòng sông trôi êm đềm.

Tôi chia hai vần thơ
Vần đầu theo nỗi nhớ
Vần sau cho tình cũ
Hoài niệm đêm trung thu.

Tế Luân

 ******* 

Tình Sám Hối


Gởi buồn lên thánh giá
Lời kinh vang từng hồi
Hồn hân hoan nhận tội
Tình yêu vừa lên ngôi.

Dòng máu chảy im lìm
Đốt cháy tình trong tim
Tôi quỳ bên thánh giá
Tình yêu mãi đi tìm.

Em ẩn trốn, hay chờ
Tôi tìm hoài trong mơ
Tìm trong từng hơi thở
Để viết một bài thơ.

Tình thấp thoáng đôi khi
Lời yêu vẫn rù rì
Cơn ghen còn hờn dỗi
Tình yêu có lỗi gì?

Tế Luân

Xin mời đọc tiếp trong trang blogspot đính kèm

Những vần thơ 5 chữ Tế luân

https://cuocsongthica.blogspot.com/2024/11/tho-ngu-ngon-nhung-van-tho-5-chu-cua-te.html

******

 Người Bạn Đồng Hành - Linh Hồn Và Thể Xác

Xin chia sẻ bài thơ tự do. Người Bạn Đồng Hành.

Bài thơ Tự Do Người Bạn Đồng hành là lời tâm sư giữa thể xác và linh hồn.
Đôi khi linh hồn muốn thoát tục muốn vượt ra ngoài khổ lụy của vật chất.
Nhưng thể xác kìm giữ bởi những dục vọng, đam mê, thể xác gần như trở thành một nhà tù giam hãm linh hồn.
Lê Tuấn


Người Bạn Đồng Hành


Tôi yêu người bạn đồng hành với linh hồn tôi

Người đó không ai ngoài thân xác tôi

Chúng tôi gắn bó bên nhau từ khi

Còn là một phôi thai nhỏ bé nằm trong bụng mẹ.

 

Bên trong những tế bào mạnh mẽ trưởng thành

Cùng run rẩy yêu thương và gắn bó chặt chẽ

Cho đến khi tôi chào đời

Một đứa trẻ thơ ngây và trong sáng

Như một thiên thần.

 

Chúng tôi cùng lên đường

Chúng tôi tự do

Cùng mơ về một tương lai rực rỡ

Một vùng đất xanh tươi vui vẻ

Bàn tay của chiến tranh còn chưa chạm đến.

 

Hãy tiếp tục lên đường

Người bạn đồng hành của tôi đang nghĩ gì thế?

Đang hướng về những ký ức ham muốn của thể xác

Một thực thể trần chuồng nhảy múa

Ở nơi đó tôi nhìn thấy ngôi nhà mồ

Tối tăm tối của ánh sáng u mê dục vọng.

 

Bầu trời màu xanh

Có những con chim tung cánh bay xa

Bay lên thật cao như trút bỏ sức nặng cơ thể

Như muốn xa rời bản ngã của thân xác

Đó chính là linh hồn tôi

Linh hồn muốn khuyên nhủ

với người bạn đồng hành thể xác.

 

Giấc mơ nào tuyệt vời đến thế

Rực rỡ ánh hào quang đến thế

Linh hồn đang muốn thoát khỏi thể xác

Như tìm cách bỏ trốn nhà tù giam hãm

Để linh hồn bay bổng như cánh chim trời.

 

Mùa thu những chiếc lá vàng nhẹ rơi

Như nhắc khẽ thân phận người

Cũng có lúc chia tay

Bóng sương mù che khuất

Sương tuyết vỗ vào mặt lạnh cóng

Vừa chạm vào chỗ đau

Nức nở theo từng giọt lệ.

 

Người bạn đồng hành của tôi ơi!

Hãy cùng tôi trở lại.

 

Tế Luân

Bài thơ tự do

11-09-24

Bài thơ này tôi đã nhờ Google Translate + Tôi chuyển dịch qua English.

Người Bạn Đồng Hành - Bài Thơ Dịch Qua English - Nhiều hình ảnh minh họa

https://cuocsongthica.blogspot.com/2024/11/nguoi-ban-ong-hanh-linh-hon-va-xac.html

  • ****** 

AI Là Gì? - Hãy Bước Vào Cánh Cửa Nghệ Thuật

 Tôi viết bài thơ tự do  Hãy Bước Vào Cánh Cửa Nghệ Thuật.

Lại có một chút liên quan đến nghệ thuật công cụ AI.

Do đó tôi đã viết bài Cảm nghĩ về AI. - Xin chia sẻ và mời đọc cho vui.

Nhất là qúy vị nào yêu thích hội họa hãy vào trang Blogspot đính kèm để xem nhiều bức chân dung AI vẽ thật Tuyệt Vời.

Lê Tuấn

 Sưu tầm trên nét  AI vẽ - Tôi tự đặt tên cho bức tranh này là

Phá vỡ tư tưởng - Break The Mind


AI Là Gì?

Trong thời điểm hiện tại chúng ta không còn lạ gì với từ ngữ AI.
Là từ ngữ viết tắt của Artificial Intelligence. Đó là trí tuệ nhân tạo, hay còn gọi là Trí Tuệ Thông Minh Tự Nhiên.

AI đã trở thành một công nghệ có khả năng giải quyết vấn đề như con người.

Cách thức hoạt động của AI là mô phỏng theo trí tuệ con người –

Công cụ này có thể nhận dạng hình ảnh, làm thơ, viết văn hay đưa ra những dự đoán trên dữ liệu.


AI có thể tạo ra các bài thuyết trình hay đồ họa về vẻ đẹp và cả những hình ảnh thiên nhiên phi thường

trong khung thời gian vàng, nhưng điều đó dẫn đến câu hỏi nghệ thuật là gì?

Nghệ thuật có là thứ truyền đạt cảm xúc và tinh thần một cách sâu sắc?

Đó là điều xảy ra khi bạn nhìn vào "Guernica" của Picasso và khiến bạn nghĩ về sự tàn ác của con người đối với con người,

hoặc khi bạn nhìn vào một tác phẩm Monet, và bạn có thể thấy mình hòa lẫn vào thiên nhiên.

Người thưởng lãm sẽ không có những điều đó vì AI tạo ra sản phẩm không phải từ những cái chạm,

hoặc sự thấu hiểu vốn chỉ được khai sinh từ linh hồn và cảm xúc.

Vòng tròn màu sắc qua bàn tay của người họa sĩ, không phải chỉ có bấy nhiêu màu.

AI có thể sáng tác một bản nhạc, nhưng liệu nó có thể tạo ra bản sonate cuối cùng của Beethoven?

AI có thể bắt chước một tuyệt phẩm đã được con người sáng tác và tái sinh nó ở một định dạng khác,

nhưng đó không phải là một tác phẩm gốc. Không phải là nghệ thuật.

Rõ ràng là AI đang nhanh chóng thay đổi xã hội của chúng ta và thay đổi những gì chúng ta coi là nghệ thuật.

Chúng ta đều coi trọng sự tiện lợi và khả năng tiếp nhận khoa học kỹ thuật mới, nhưng chúng ta cũng cần nhận ra những tổn hại,

nhất là về mặt giá trị và tinh thần. Một điều chắc chắn là không có gì thay thế được khi chúng ta dành thời gian ngồi xuống và vẽ,

viết, hát và tạo ra một cái gì đó mà bạn có thể nhìn lại và tự hào nhận ra một phần vóc dáng của chính tâm hồn mình.

Sống trong thời đại AI, chúng ta được dự phần sử dụng nó như một phương tiện nâng cao phẩm chất đời sống ở bất kỳ lĩnh vực nào,

trong đó có nghệ thuật. Chúng ta chỉ cần bén nhạy với khả năng đánh giá nghệ thuật thực sự và suy nghĩ tri ân thời gian

và nỗ lực mà các nghệ sĩ thực sự đã bỏ ra để sáng tác tác phẩm của họ.

Đi đến một bảo tàng hoặc một phòng trưng bày nghệ thuật, nghe nhạc của các nghệ sĩ yêu thích,

đọc một áng văn học cổ điển, chiêm ngưỡng một họa phẩm tuyệt tác và nhắc bản thân rằng

“nghệ thuật thực sự là một ngôn ngữ mà chỉ trái tim hiểu.” (Rabindranath Tagore).

Chứ không phải “Ồ, ai kia như ‘AI’!!!
Louis Tuan Le
11-24-24

*********


Hãy Bước Vào

Cánh Cửa Nghệ Thuật

 

Có những cánh cửa khép kín

Những con mắt tò mò

Thích nhìn qua kẽ hở

Để thấy những điều cấm kỵ

Hay thỏa mãn cơn thèm muốn

khám phá.

 

Có những khe cửa kín đáo

Muốn được phóng thích khỏi giam cầm

Để vui đùa cùng ánh sáng

Mà sự thật thường làm như thế

Thẳng thắn không che đậy.

 

Có những hình vẽ

muốn phá bỏ khung treo

Để tung tăng chạy nhảy

trên ngọn đồi hoa vàng

Như loài thú đi hoang

Phóng thích khỏi khu rừng.

 

Có những bức tường

Muốn phá bỏ vây hãm

Hòa mình vào cỏ cây

Gửi lời chào bình minh

vào một buổi sớm mai.

 

Có những căn phòng khép kín

Muốn xóa bỏ bóng tối

Muốn tiêu hóa hết muộn phiền

Với những nàng tiên

Bước qua chu kỳ u ám.

 

Có những tâm hồn hào hoa

Muốn lên đường cùng các vì sao

Lang thang trong giải ngân hà

Vào thế giới mộng mơ

Đầy thơ ca và tiếng nhạc.

Tế Luân

11-24-24

*****

AI là Gì? Xin mời xem những bức chân dung đẹp tuyệt vời do AI&I vẽ

https://cuocsongthica.blogspot.com/2024/11/ai-la-gi-hay-buoc-vao-canh-cua-nghe.html

*****

Happy Thanksgiving
Ngày lễ Tạ Ơn mang ý nghĩa cảm tạ Thiên Chúa đã giúp mọi người sống ấm no, an lành, không có chiến tranh và hận thù.
Ngày nay, dịp Lễ Thanksgiving còn mang ý nghĩa là thời điểm để các gia đình đoàn tụ, sum họp và mọi người có dịp gần gũi,

trò chuyện cùng nhau.
Xin gửi đến tất cả những người thân yêu của tôi, chúc mọi người có một Lễ Tạ ơn tuyệt vời, hạnh phúc bên gia đình và tràn đầy niềm vui.
Lê Tuấn


Tạ Ơn

Xin tạ ơn mùa thu
Nở vàng trên thung lũng
Tạ ơn ngọn gió mới
Cho ta lời tình chung.


Tạ ơn lá cờ hoa
Những ngôi sao lấp lánh
Tạ ơn trời đất lạ
Nâng đỡ người lữ hành.


Cuộc khổ nạn dừng chân
Đãi ngộ ngàn hương vị
Cuộc đời bao nghiệt ngã
Trời tự do nương thân.


Tạ ơn quê hương mới
Đất bình an chim đậu
Đời sống buồn thôi khóc
Hoài niệm tình ân sâu.


Cờ tự do tung bay
Vắt ngang qua bầu trời
Tạ ơn từng ơn phước
Tự do ngập hồn tôi.


Tế Luân
Bài thơ viết cho ngày lễ Thanksgiving 24

  ******

* THI SĨ NGU YÊN

Soi Thấu Tầm Thường Là Phi Thường

Thơ Ngu Yên.

Những tầm thường nếu soi thấu sẽ ngạc nhiên.

Nếu trăn trở nhìn trên nhìn dưới, lật qua lật lại,

mày mò, cân nhắc, suy nghĩ,

đột nhiên thấy khác thường hay phi thường.

Không có gì tầm thường,

chỉ có người đang nhìn nó

tầm thường.

Bà lão nằm trên giường như cành hoa

mọc lên chăn gối.

Ông lão ngồi bên cầm tay bệnh nhân

mười móng tay lâu rồi không sơn màu.

“Để anh vẽ hồng tàn màu áo lụa.”

Những ngón tay bị thời gian bạo lực

cong như nhánh gừng già

nhưng mỗi mùa đều nở hoa trắng.

“Để anh bóp dầu, đêm chôn cất mùa thu.”

Vĩnh viễn

tình yêu là phiền muộn cần thiết để sống.

Tầm thường như bữa cơm phải có để ăn.

Khi soi thấu

cơm nấu bằng mây trời đong sóng biển

ăn với ngôi sao luộc

với tóc xào

với da chấm mặn mồ hôi

tráng miệng bằng môi hấp niềm vui ngắn ngủi.

Tất cả chỉ để tầm thường sống qua ngày.

Để lo lắng những thứ phi thường khờ dại.

Những phi thường nếu soi thấu, ừ, tầm thường.

Ngạc nhiên?

_ “Đã năm mươi lăm năm, anh cùng em soi thấu.

Tầm thường như những ai yêu đến bạc đầu

nhưng phi thường vì nhất quyết không bỏ nhau.”


25-11-2024

 https://www.facebook.com/profile.php?id=100083014041232

******

THI SĨ HOÀNG MAI NHẤT & THẢO CHƯƠNG

Viết tặng quý thân hữu, chiến hữu
Thơ vui mừmg ngày Quốc Tế Đàn Ông (11/19/2023)

NGÀY  QUỐC  TẾ  ĐÀN  ÔNG

Loài người đã có từ lâu
  Mà nay mới biết trọng cầu quý ông
  Mừng ngày Quốc Tế Đàn Ông
“Mười chín tháng mười một” không thể quên
  Đàn ông đáng mặt đứng lên oai hùng
  Chẳng còn khép nép lùng nhùng
  Đúng y giờ giấc kẻo bùng lỗ tai!
  Ngày này ta phải ra oai
  Rằng ta đây chớ đố ai coi thường
  Một tay xây dựng thiên đường
  Nên nhà nên cửa…vợ nhường…góp tay
  Nay ta nói má nó hay
  Thương ta hết mực vui vầy cùng nhau..

Lâu lâu gầy cuộc độ sâu
  Cũng là thể hiện vẻ ngầu đàn ông
  Ta không phải kẻ luồn tuôn
  Bạ đâu ôm đấy hiểu không hởi nàng
  Chỉ vì nó cứ chàng ràng
  Nên đành ban phát dễ dàng rút lui
  Cứ xem như chuyện đùa vui
  Tàn cơn ta lại về bên em rùi!!
  Hôm nay ngày lễ nàng ui
  Em mau nhập cuộc chìu ta nhen mình
  Biết đâu tin tốt thình lình
  Đã già mà lại sinh con nữa rồi
  ……………..
  Hì……hì…..Thương lắm vợ mình ơi!!!

Hoàng Mai Nhất

 *******

Lục Bát cuối tuần đùa chơi với Thi Huynh Hoàng Mai Nhất

THƠ, RƯỢU, BẠN BÈ


Rượu bia - bác sĩ cấm sờ!

Chỉ còn bạn hữu, văn thơ...nhùng nhằng;

Vợ nhà bất mãn, cằn nhằn.

Hỏi lên láp-tóp - lăng nhăng con nào? (laptop)

Đường thi, Lục Bát...tào lao!

Dây leo phủ kín cổng rào trước sân;

Khắp vườn cỏ mọc ngập chân,

Luống rau thiếu nước, thiếu phân, lâu rồi;

Trong nhà bụi bặm khắp nơi...

 

Ông than mệt mỏi...lấy hơi đâu làm!

Mệt mỏi sao vẫn còn ham?

Đêm đêm nài nỉ...càm ràm bên tai;

Không thi - sao muốn trả bài?

Vừa lên đã xuống, hứa...“mai anh bù!”

 

Bạn bè điện đến lu bù;

Cà phê dưới phố rủ nhau đi hoài.

Mỡ, đường, huyết áp: thua ai?

Phía trong lẫn cả bên ngoài đều hư!

Thế mà bia rượu chẳng từ;

Chén anh chén chú, khật khừ cụng ly.

Càng bệnh – càng cứ đâm lì.

Không rượu thiếu bạn - phí đi cuộc đời!

 

Tay mang hòm thuốc chẳng rời;

Thuốc Nam, thuốc Bắc, thuốc...trời, cũng mua.

Thuốc Tây uống đến mút mùa;

Dại gì đem vứt - lá bùa hộ thân;

Thu buồn - lá phủ đầy sân!

Bạn già rơi rụng dần dần còn ai?

Rượu bia thiếu bạn lai rai,

Thẫn thờ nghe vọng bên tai...thuở nào.

Thảo Chương

17-11-2024

***** 

Kính gởi thi huynh Thảo Chương.

BẠN  Cùng  THƠ  RƯỢU

Thu rồi đó lá vàng trải lối
Mang theo giá lạnh khắp núi đồi
Không gian dường cũng ngừng trôi
Từng giọt tí tách bồi hồi hư không

Suy tư lặng ngắm ánh trăng trong
Đừng mang tâm sự kẻ chờ mong
Đọ cùng cuộc sống ngóng trông
Để rồi thất vọng lại buồn…cầu may

Cuộc đời vốn dĩ chuyện tỉnh say
Vào ra nếm trải những chua cay
Thế gian biến đổi từng ngày
Nên ta còn vẫn đổi thay phận mình

Công danh sự nghiệp lẫn chuyện tình
Dễ đâu lại đến ngay thình lình
Cứ như chiếc lá dập dình
Lững lơ lơ lững ai rinh được nào

Trời đêm dung chứa ngàn ánh sao
Cầm bằng như thể giấc chiêm bao
Túi thơ bầu rượu tiêu dao
Dẫu say cũng đã bước vào trần gian

Hoàng Mai Nhất

11/17/2024

*****************************


*****

Thì Thầm - ca khúc Võ Tá Hân phổ thơ PhamPhanLang

Một bài thơ PL làm đã từ rất lâu được NS Võ Tá Hân phổ thành ca khúc khoảng 5 tháng trước đây nhưng mãi đến bây giờ PL mới có dịp giới thiệu.

Xin mời nghe.

Ca khúc:  Thì Thầm

Thơ:  PhamPhanLang

Nhạc:  Võ Tá Hân.

Ca sĩ:  Nhất Chi Mai

Hòa âm:  Nam Vĩnh & Đàm Hà.



https://www.youtube.com/watch?v=AeDtte6uEVg


Thi sĩ Trung Tá Phạm phan Lang

Thì thầm

Này anh, hôm nay trời nắng đẹp,
Bên kia đời, anh có thấy bóng em
Thấp thoáng trong ngôi vườn xanh mát
Miệng thầm thì xin anh ngủ thật ngon

 

Này Me, trên con đường làng nhỏ
Dẫn con về nơi chỗ Mẹ nằm,
Nơi ấy con sẽ ngồi nhổ cỏ
Trên mộ hoang và trồng một cành bông

 

Này anh trai, em sẽ về nơi anh ngủ
Đưa anh về nơi chỗ Mẹ chúng ta
Bên dòng sông, góc núi và cạnh nhà
Anh sẽ thấy lòng vui vì gần Mẹ

 

Này tôi, cuộc đời là thế đó,
Đến và đi là lẽ sống bình thường,
Tạ ơn Trời tim đầy ấp yêu thương
Xin nhận lấy những gì trong cuộc sống

PhamPhanLang

Xin chân thành cảm tạ Ns Võ Tá Hân, ca sĩ Nhất Chi Mai  và hai Ns Nam Vĩnh & Đàm Hà đã phổ nhạc, trình bày và hòa âm thật đặc sắc, giúp cho bài thơ mộc mạc Thì Thầm được chắp cánh bay cao.

Xin kính chúc sức khỏe và bình an.

Thân kính,

PhanLang

 *******

    Những Buổi Chiều Vàng

nhạc Chương Hà

Hoà âm và tiếng hát Đông Nguyễn

pps Nhật Thụy Vi


https://youtu.be/hWKFmc7wTpI?si=lbz7LJdcqtHLdSFZ

*****

 MỘT ĐÊM SAY. CA SỸ THU LÊ TRÌNH BÀY LIVE ON AUG 10TH 2024


https://youtu.be/Wr-SqCtBY0w?si=hi2iYoSx5EG06Bo5

******

Bàn Tay - Proshow: Tony Phước


https://youtu.be/m-I19Q6mf7M?si=6y61GLoG2UJxfgTY

******

THƠ THÀO CHƯƠNG 

Sài Gòn, một thời của một đời...


 Thơ Song-Thất-Lục-Bát trào phúng

Chuyện Lạ Ở Sài Gòn Sau Tháng Tư Bảy Lăm

 

Đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ

Đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu” (ca dao VN)

‘Đảng” mang chủ nghĩa đui mù

Xua quân Bắc tiến, “tiếp thu” Sài Gòn

 

Đội nón cối, miệng còn lớn lối

Ngông nghênh khoe Hà Nội “tốt” hơn

Ti vi, xe cộ đầy đường

Kem ăn không hết, tớ thường phơi khô

 

“Sửa Honda” nuốt vô sao hết?

Phải vô chai cả “kết” để dành

‘Kim dài, kim ngắn - quay quanh

Đồng hồ không thắng, khỏi phanh nhức đầu

 

Chuyện cái nồi ngồi trên cái cốc

Cà phê này tớ “nốc” bấy lâu

Còn mấy cuộn giấy đi cầu

Sao bằng lá dại - mọc sâu giữa rừng.

 

Quẹt Zíp Pô bừng bừng bốc lửa (Zippo)

Xe đạp Pờ Dzô hơn nửa gia tài (Peugeot)

Một mình mang cả chục “đài”

Hà Nội đủ thứ, hỏi ai không ghiền?

 

“Được” nhà nước tuyên truyền nhồi sọ

Lùa vào Nam biết đó cùng đây

Hy sinh “giải phóng” đất này

Bao năm “Mỹ Ngụy” đọa đày dân ta

 

Giọng Hà..Lội nghe qua thật “lạ”

Dùng những “từ” như vã vào tai

Y chang ngôn ngữ nước ngoài

Của dân Phúc Kiến được gài vô đây

 

‘Sài Gòn mới’ sau ngày “giải phóng”

Mang xác khô sắp hỏng Ba Đình

Một thời nổi tiếng văn minh

Viễn Đông – viên ngọc đẹp xinh thuở nào.

 

Hồi tưởng lại lòng xao xuyến nhớ

Thủ Đô Miền Nam - một thuở huy hoàng

Sài Gòn ta vẫn cưu mang

Bao năm lạc bước lang thang xứ người.

 

Thảo Chương

26-11-2024

 




 

 

 

 

 

Tags: MYHANCHANNEL
Tags: TÁC GIẢ
Tags: TÁC PHẨM
Tags: VIDEO
Tags: YOUTUBE

Đăng nhận xét

Tin liên quan