DÒNG THƠ THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH

 DÒNG THƠ THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH

Một nữa ổ bánh mì


Người dân khổ không vì thiếu bánh mì
Người dân khổ không chỉ ăn nữa ổ
Họ đã khổ vì chỉ ăn phân nữa
Sự thật nữa vời mới thật độc cay ...!
 
Vô sản vùng lên không mất gì cả
Nếu có mất, mất xích xiềng nô lệ
Thắng được rồi, được tất cả trong tay
Nhưng sự thật, đảng ác gian cai trị ...!
 
Đuổi Pháp đi nước nhà sẽ độc lập
Sẽ tự do, hạnh phúc ... hỡi đồng bào
Nhưng quân trang, vũ khí mượn của Tàu
Trả lại chúng, dân chỉ còn cục đất
 
Đuổi Mỹ đi miền Nam được giải phóng
Dân sẽ giàu nước sẽ mạnh hơn xưa
Xây dựng nước mười lần hơn khi trước
Nhưng túi riêng cả ngàn cũng chẳng đầy
 
Chuyện tượng đài cứ xây hoài xây mãi
"Có làm có ăn" dân chúng quá rành
Kiến thiết nước nhà làm như mèo mửa
Nhưng tuyên truyền dóc láo chẳng ai hơn
 
Chuyện chống dịch nổ như súng đại bác
Dịch đến đây dịch phải chịu tan hàng
Cột điện Hoa Kỳ xin được nhập cư
Nhưng dân chích vac-xin trả tiền không thiếu
  
Đảng hay lắm ... bánh mì ăn nguyên ổ
Chừa cho dân một nữa sự thật thôi
Thế cho nên dân cứ bị lừa hoài
Đói khổ mãi nên không còn sức sống ...!
Đặng Quang Chính
**

 Cho con

 
 Ô hay!... ai chẳng có thương con
Nhưng không cho chúng một cái hòm
Toàn vàng sáng chóe liếc mắt dòm
Buông tay xài quá mất chẳng còn
Nếu thương cho chúng gia tài mẹ
Mảnh đất tang thương nên xới cày
Đời cha bấy lâu nay lưu lạc
Chỉ mong tái thiết nước non nhà!...
Đặng Quang Chính
**
Thơ trên phím mềm
Nay anh trên năm mươi
Anh không viết nhiều nữa
Chỉ dùng bàn phiếm thôi
Tình vẫn đầy chẳng vơi
 
Xưa vẫn còn nhiều mực
Bài thơ nào cũng hay
Bài thơ nào cũng đẹp
Làm đời ngát hương bay
 
Thơ hay vì anh say
Thơ đẹp vì người đẹp
Thơ chứa tình cao đẹp
Sống, mọi người yêu nhau
 
Nay mực không còn nữa
Thơ tình vẫn dồi dào
Bàn tay em là phím
Nên thơ vẫn cứ hay
 
Thơ hay vì anh say
Sống cuộc đời lãng đãng
Mộng cuộc đời lãng mạng
Yêu ta và yêu người ...!
Đặng Quang Chính
**
 Chuyện anh em
 
Hai nhà tuy thật xa
Nhưng tình lại thật gần
Những lúc ở bên nhau
Anh dạy em sinh ngữ
Em muốn học tiếng Anh
Anh thì giỏi tiếng "em"
Biết bao giờ em gọi
Anh đến ở bên em!...
 
Không phải anh em đâu
Mà tình yêu đôi lứa
Đôi lúc muốn anh hứa
Ta yêu nhau dài lâu
 
Tuy tình trong đã nở
Mà mặt ngoài còn e
Nghe anh đã có vợ
Biết bao giờ thôi nhau
 
Nếu tình ta dang dỡ
Đợi nhau đến bao giờ
Cuộc đời vốn vô thuờng
Ai làm sao biết được

Một sát na xảy đến
Có kịp tiếng yêu nhau
Có kịp chào lần cuối
Ta vĩnh viễn xa nhau ...!
Đặng Quang Chính

 

Tags: TÁC GIẢ
Tags: TÁC PHẨM
Tags: THƠ

Đăng nhận xét

Tin liên quan