MINH THÚY THÀNH NỘI: TIỄN THI SĨ NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG
Tiễn thi sĩ Ngô Đình Chương
Ngày xưa... khoảng hơn 30 năm về trước, lúc ấy các tiệm ăn chưa mọc nhiều. Ngày cuối tuần chúng tôi gồm gia đình bên chồng thường rủ nhau đến quán bún bò ở đường Senter tìm các món Huế nào bánh nậm, bánh bèo, cơm hến… v..v... vì nghe đồn món ăn rất ngon rất Huế, quả là không sai.
Tôi biết cô Ngọc là người
đàn bà có nhan sắc, dáng dấp quý phái nhưng qua đây cô bắt tay lanh lẹ, giỏi
như bao người Việt chịu khó, chịu làm và business đã bền vững thành công
cho đến nay, sau mở thêm chi nhánh khác còn đắt hơn nữa.
Những lần đến tôi thấy
người đàn ông cao lớn với mái tóc hơi sói, khuôn mặt hiền lành thường ngồi nơi
bàn thâu tiền, thỉnh thoảng khách đông kiêm luôn việc chạy bàn thay công việc
cùng cô.
Bẵng thời gian sau này khi
tôi gia nhập hội Văn Thơ Lạc Việt, tôi thường nghe trong giới thi văn nhắc nhở
tên Chú Chương là thi bá của vùng San Jose, sau biết thêm nữa chú là cố vấn của
Văn Thơ Lạc Việt. Sinh hoạt hội Huế thường thấy tên chú trong danh sách ủng hộ
$, và vẫn thường nghe ông Kha (cựu Hội Trưởng) nhắc nhở điều đó khi hội họp.
Bên Văn Thơ Lạc Việt cũng nghe ông Chinh Nguyên kể nhiều lần “mỗi khi quỹ sắp
cạn thì cố vấn Ngô Đình Chương thường tiếp tế $ hoặc những lúc tổ chức việc gì
luôn được chú yểm trợ tài chánh. Tôi càng kính nể quý mến chú hơn, chú luôn
lặng lẽ âm thầm làm không nói, và cũng ít khi ra ngoài tham dự với đám đông.
Lúc chú sáng tác bài thơ Đường Luật gởi lên diễn đàn, tôi và chị Phương Hoa cũng gan lớn họa lại nhiều lần, từ đó chú thân với chúng tôi và thường gọi chung “hai cô”. Những khi có bài xướng nào chú cũng mời tôi và chị Phương Hoa tham gia góp bút. Lúc đó tôi đang học hỏi bên hội thơ Đường, muốn gởi thơ chú góp họa chung cho vui, và cũng để làm quen vườn thơ chuyên trị về Thất Ngôn Bát Cú. Từ từ chú quen trang chủ Lãng Phong là Lý Đức Quỳnh, một người lịch lãm luôn mở rộng sân chơi đón mời những thi nhân mặc khách đầy sự nâng đỡ và nhiệt tình. Nhìn nhiều bài xướng chú được trang chủ đưa lên diễn đàn mời thi hữu họa, tôi thấy vui theo niềm vui của người có đất dụng võ về thơ Đường...
Thơ chú luôn cô đọng niềm
đau mất nước, trăn trở về quê hương trong niềm nhung nhớ. Nhìn khuôn mặt chú
đầy vẻ phúc hậu thoát ra nét của người tu tâm thiền tịnh. Sau này thơ của chú
phảng phất mùi hương pháp thanh tịnh, buông bỏ mọi tục lụy của thế gian, sớm
tối lắng đọng theo lời kinh, tiếng kệ trong khung cảnh thần tiên của xóm núi
vang vọng tiếng chuông Chùa, và chú đã lấy biệt hiệu là Thiền Sư Xóm Núi. Những
bài thơ nhẹ nhàng đưa dẫn con người ta tìm về bến giác, nơi không có sự ganh
ghét, hãm hại của loài người, nơi thức tỉnh tâm hồn dịu vợi hòa sống với cây cỏ
hoa lá, chim chóc ca vang giữa chốn thiên nhiên.
Cầm cuốn Tuyển Tập “Sống Với Tâm Nhàn” do cơ sở Văn Thơ Lạc Việt xuất bản năm 2021. Kỷ niệm một thời xướng họa với chú Chương, lòng thấy nao nao cảm giác vừa mất bóng cây cổ thụ rậm mát tỏa dịu dòng chương đầy đạo tâm truyền bá thông điệp của từ bi và bác ái. Từ nay không còn vui chơi xướng họa học hỏi từ chú nữa. Mời các bạn đọc tiêu biểu vài bài thơ xướng của chú Ngô đình Chương cùng thơ họa của Minh Thuý và chị Phương Hoa được trích từ Tuyển Tập.
Văng vẳng bên đồi tiếng thở than
Chiều đông lành lạnh chốn thanh am
Trùng Dương đã đoạn dây oan trái
Cổ Mộ chưa vơi hận bẽ bàng
Gió nguyện ưu hương rồi tỏa ngát
Rừng thề đạo soái phải cầu van
Nhàn nhân vãng cảnh lưu danh bút:
“Tình thị vô tình, vạn cổ nan!”
Thiền Sư Xóm Núi
Thiền Sư xa lánh chốn lầm than
Xóm Núi tâm từ tỏa ngút am
Thoát tục thong dong chân trí giả
Buông si thanh thản cánh chim bằng
Non xanh nước biếc vui tu luyện
Thế sự nhân tình mặc thán van
Bát tiết kệ kinh nào ngại khó
Tứ thời chuông mõ chẳng từ nan
Phương
Hoa
Họa
Êm chiều suối chảy tiếng như than
Núi biếc sương mờ khói quyện am
Đã hết duyên tình rời phố chợ
Thì buông nghiệp kiếp ẩn rừng bàng
Trần ai bám dấu chưa thề bỏ
Cát bụi lìa đời khỏi vái van
Dốc sức khai tâm trì chánh đạo
Tham thiền tịnh độ giải tư nan
Minh
Thúy Thành Nội
.....................................................
Chốn Ẩn Cư
Chiều xuống tàn xuân cảnh ảo hư
Sương mây tám hướng tiếng chuông từ
Lão nhân trầm mặc quỳ chân Phật
Phật Tiểu lơ là cọ bộ lư
Sen súng trắng xanh vừa hé nụ
Thầy trò hôm sớm vẫn công phu
Hạc hồng ríu rít ven bờ suối
Sơ họa vài câu chốn ẩn cư
Thiền Sư
Xóm Núi
Chốn Tịnh Cư
(họa 4 vần)
Khói tỏa giăng mờ giữa cõi hư
Bên sân nắng nhạt biến tan từ
Dâng chưng chánh điện ngời hoa trái
Bật đốt hương đèn sáng bộ lư
Giới định trì kinh rèn đạo hữu
Tu hành điểm hạt luyện thiền sư
Vang đều tiếng mõ hoà câu tụng
Bóng tối ùa về chốn tịnh cư
Minh Thúy
Thành Nội
Cảnh sắc ngời ngời chẳng huyễn hư
Hồng quang bao phủ chốn am từ
Người tu nhập định tâm không đảo
Kẻ thế tham thiền trí lắc lư
Tại bởi phú cường xoay trưởng giả
Do vì bần khổ chuyển hàn phu
Quyết lòng buông xả quên nhân thế
Đóng cửa dưỡng thần tịnh độc cư
Phương Hoa
Lần nẻo quanh co suối trước am
Sáng nay se lạnh ủ mây lam
Bờ non cây cỏ chim bay đậu
Dòng nước rong rêu đá đứng nằm
Mỗi bước vô tư nhìn suối vật
Hai tay thong thả niệm trong tâm
Đường về ngắt một cành mai dại
Để nhớ quê nhà dịp Tết Xuân
Thiền Sư Xóm Núi
Vạt nắng chan hoà phủ núi am
Mỉm cười thả bộ ngắm sương lam
Chim ca ríu rít cây cành ẻo
Gió thổi lao xao vạt cỏ nằm
Thanh thản thiền sâu vào biển tuệ
Nhẹ nhàng quán niệm tới bờ tâm
Mai, Đào trổ nụ bừng duyên thắm
Vạn vật tươi màu đón sắc Xuân
Minh Thúy
Thành Nội
Tâm Thiền Quyện Bút
“Thiền Sư Xóm Núi” đã vào am
Tránh cõi hồng trần vướng khói lam
Chắc hẳn đường tu đà dạ ngút
Dường như Phật Học vốn lòng nằm
Vô ưu diện kiến buông trần tục
Bất uý nhìn đời xã thế tâm
Cám cảnh tinh khôi thiền quyện bút
Ngọt ngào vần điệu ngút trời Xuân
Phương
Hoa
Thu Và
Thiền Sư
Sương sớm hương thơ tảng đá cười
Mây vờn cá lượn suối vui chơi
Thời gian vẫn lạnh lùng miên viễn
Cảnh vật đang êm ả tuyệt vời
Sức sãi cuốc cùn duyên bát quả
Trà sen chén rạn lộc tam bôi
Bước đi mỗi niệm sắc không ấy
Ngân hạnh vàng mơ thu nhẹ rơi
Thiền
Sư Xóm Núi
Chiều Êm
Sắc ánh vàng tơ nhẹ nụ cười
Chim vờn bướm lượn nhịp hòa chơi
Mây lùa mọi hướng nào mơ tưởng
Lá rụng muôn phương chẳng mộng vời
Đã hết đêm thu trà giã biệt
Đâu còn giấc hạ rượu ly bôi
“Thiền sư xóm núi” buông niềm tục
Tĩnh lặng tâm hồn nhặt nắng rơi
Minh Thúy
Thành Nội
Sương đẫm hồn thơ biếc nụ cười
Thu vàng cúc đọ ánh vàng chơi
Bóng câu hiên ngoại vừa loang loáng
Dáng trúc vườn trung đã ngút vời
Nhập thất nề chi trà mấy độ
Tham thiền há tiếc rượu dăm bôi
Luận trong nhân thế vòng sanh diệt
Thoắt sáng thoạt chiều hết nắng rơi
Phương
Hoa
................................................................
Am Vắng
Chiều hôm am vắng cảnh mây mù
Thấp thoáng gần xa bóng dáng thu
Vạt cúc nở vàng hương nhẹ nhẹ
Hàng thông trở lạnh gió vu vu
Gõ hồi chuông mõ lòng an tịnh
Mời chén trà sen khách lãng du
Thư bút, tranh thơ cùng đạo hữu
Cửa không lòng trống ngọn đèn lu
Thiền Sư
Xóm Núi
Cõi Tịnh
Bụi đất rừng cây cảnh xám mù
Bên ngoài chẳng rõ đã xuân thu?
Hương đàm vị thấm chèo sông nhịp
Pháp giới căn đầy lái biển du
Lối đến ngôi Chùa chim nhảy giỡn
Đường vào ngõ Tự gió hoà ru
Sư già một bóng ngồi yên lặng
Vận dụng tham thiền ngọn bấc lu
Minh Thúy
Thành Nội
Thiền
Viện
Thiền viện uy nghi tuyết tỏa mù
Sắc không nào sá chuyện xuân thu
Giúp đời gần với câu kinh kệ
Trợ thế xa dần khúc nhạc Vu
Quả chốn an nhiên nương tịnh độ
Là nơi tự tại bước nhàn du
Trơ gan muôn thuở cùng sương nguyệt
Quang ánh tháp ngà mãi chẳng lu
Phương
Hoa
.................................................................
Hôm nay
đến Oak Hill Funeral Home & Memorial Park tại 300 Curtner Ave, San Jose.
Rất
đông bạn bè thân hữu đến thắp nhang. Tôi nhận thấy có những khuôn mặt quen
thuộc đại khái như anh Nguyễn Văn Kha (cựu hội trưởng hội Huế), anh Lê Minh Hải
(Tân Hội Trưởng hội Huế), anh Lê Đình Bì giám đốc đài Việt Today, thầy Ngô Châu
(dạy đại học Văn Khoa trước 75), nhà thơ Ngọc Bích, phu nhân ông Lê Đình Vọng,
Tiến sĩ Nguyễn Hồng Dũng (phó ban ngoại vụ của cơ sở VTLV, anh Chinh Nguyên
(cựu hội trưởng VTLV, anh Lê Văn Hải (Tân Hội Trưởng VTLV và là chủ báo Thằng
Mỏ)....Nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc.
Nhìn di ảnh chú Chương khói
quyện bay nghi ngút với nét mặt nhân hậu, định luật Sinh Lão Bệnh Tử nào
ai tránh khỏi, dẫu hiểu dòng sinh Không Sanh Không Diệt nhưng mấy ai tránh khỏi
bùi ngùi thương tiếc người hiền lương, nhà văn nhà thơ nổi danh đã để lại cho
đời những tác phẩm bình yên nhẹ nhàng như dòng suối mát tâm linh, làm vơi đi
phiền não trong kiếp sống bận rộn nhiều nghiệp chướng này.
Đúng 2 giờ chiều các thầy
Chùa Từ Lâm đến làm lễ cầu siêu đưa tiễn, Thầy điều động tổ chức đám tang, cần
số người cầm ảnh Phật, trướng liễn, số người cầm hoa quả đem ra nhà Quàn làm lễ
lần cuối. Người thân trong gia đình vẫn chưa đủ nên nhờ thêm, tôi được phân
công ôm mâm trái cây cùng con gái chú Chương, mọi thứ đều tùy vào duyên...và
tôi đã được cái duyên tiễn chú đến giờ phút cuối.
Chú Chương kính mến! MT đã
đưa chú đến nơi an nghỉ cuối cùng, được hộ niệm thời kinh cho người mất. Hôm
qua dự lễ Phật Đản tại Sài Gòn Kitchen do thầy Thích tánh Tuệ hướng dẫn, MT đã
nguyện cầu đọc tên tuổi năm sinh của Chú. Chú
mất vào ngày 8 tháng Tư Âm lịch nhằm ngày Đức Phật Đản Sanh, thật thiêng liêng
xứng hợp biệt danh Thiền Sư Xóm Núi.
Hai bài thơ cuối cùng MT
viết tặng Chú
Vĩnh biệt từ đây thiếu bóng hình
Tin buồn Bác mất nghẹn cầu kinh
Thương người đức độ hòa nhân ái
Quý bậc tài cao sống nghĩa tình
“Xóm Núi “âm thầm rời nhẹ nhõm
“Thiền Sư “lặng lẽ ngủ an bình
Lãng Phong đã hết dòng Chương ngỏ
Bạn hữu đau lòng cảnh tử sinh
Minh Thúy Thành Nội
Tiễn biệt thi nhân một đoạn đường
Mi nhoà khói tỏa quyện mùi hương
Người thân lặng lẽ buồn châu rớt
Bạn hữu âm thầm tiếc lệ vương
Đã hết vần thơ dìu bóng hạ
Còn đâu điệu phú nở hoa vườn
Thành tâm niệm Phật đồng vang tiếng
Nối bước quan tài nỗi luyến thương
Minh Thúy
Thành Nội
Mùa xuân sắp tàn, nắng hạ
đã rực lên. Nhìn ánh nắng chiều tan dần nhường bước bóng hoàng hôn từ từ phủ
xuống. Những con chim bay xa cuối chân núi qua khung cửa sổ, ngồi đọc lại thơ
Chú, dòng thơ nhẹ như vạt mây trắng đang trôi lãng đãng trên nền trời xanh mát.
Giã biệt Chú Chương...nghìn
thu an giấc....
Minh Thúy Thành Nội
25/05/2022
Đăng nhận xét