TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU TRANG THƠ QUÝ THI SĨ TRONG SỐ ĐẶC BIỆT THÁNG 12-2021

 SA CHI LỆ GIỚI THIỆU TRANG THƠ QUÝ THI SĨ THỜI DANH TRONG SỐ ĐẶC BIỆT THÁNG 12-2021

*QUÝ THI SĨ THỜI DANH GÓP MẶT TRONG SỐ ĐẶC BIỆT GIÁNG SINH THÁNG 12-2021

PHAM THIÊN THƯ-TRẦN QUỐC BẢO-ĐỖ CÔNG LUẬN

LÂM HOÀI VŨ-Ý NGA-KIM THÀNH-NGUYỄN VĂN PHÁN

NGUYỄN THỊ THANH DƯƠNG-DƯ THỊ DIỄM BUỒN

ĐẶNG VĂN ÂU-HÀN THIÊN LƯƠNG-THÙY DUNG

BỬU TRUYỀN-ĐỨC HÙNG-NHẤT HÙNG-HOÀNG CHƯƠNG

NGUYỄN THỊ AN-LÊ XUÂN CẢNH-ĐỖ TRUNG QUÂN

                               SONG CHÂU DIỄM NGỌC NHÂN-SA CHI LỆ

                                      ***

*THI SĨ ĐA TÀI PHẠM THIÊN THƯ

Huyền Ngôn Xanh

 Bông phù dung có héo sớm vì thái dương

Dây dàn có đứt sớm vì âm thanh của mình

Đều là những hiện hữu đáng nuối tiếc

Có công quả nào lại thiếu sự hy sinh

 

Chẳng thà thoáng bay như làn hương

mà còn mãi với lòng người.

Còn hơn tụ mãi như đống rác-

mà không ai dám đứng gần.

 

Không một làn hương nào leo suốt ba mươi sáu ngọn đèo.

Không một cánh bướm nào lội qua được bảy tám trương giang.

Chỉ có trái tim nóng hổi – thì ba bốn núi cao qua – vẫn chưa nguội.

Hãy giữ gìn ngọn lửa chân tình- sáng suốt đường đời.

 

Con chuồi chuồn dù có nghìn con ngươi nơi mắt mình –

Nhưng cũng không giúp nó bay khắp một thung lũng hoa.

Sự hiểu biết nhỏ nhặt dễ làm tan rữa ý chí.

 

Mặt trời hồng trên cành hương.

Hạt sương xanh vương nột cỏ

Đâu vì lớn nhỏ - mà thiếu nhiệm mầu!

 PTT

***

THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO

XIN ƠN CỨU ĐỘ  

                       Thơ Trần Quốc Bảo

        XIN ƠN CỨU ĐỘ  

 Như người nghèo, sống tận cùng đau khổ,

Chúa sinh ra trong đau khổ tận cùng!

Giữa đồng Bê-Lem vào một đêm đông,

Nằm trên máng cỏ, chiên lừa sưởi ấm.

 

Chúa đã khước từ, ngai vàng nhung gấm,

Xuống trần gian, với đời sống tầm thường.

Giáo lý của Ngài: hai chữ Yêu Thương.

Ơn Cứu Độ, là Thiên Đàng Hạnh Phúc.

       Vương Quốc Ngài, không phải nơi trần tục,

Và quyền uy cao cả, vượt càn khôn!

Ban cho nhân loại, sự sống phần hồn,

Ngài là đèn sáng soi, chân thiện mỹ.

 

Đêm hôm nay, chín tầng Trời hoan hỷ!

Thiên Thần ca vang, Mừng Chúa ra đời.

Tung hô: Sáng danh Thiên Chúa trên Trời,

Bình an dưới thế, cho người thiện tâm.

Dưới trần thế, ở một góc tối tăm,

Con sấp mình, dâng lời cầu khẩn thiết!

Xin Chúa ban Ơn, Cứu Độ dân Việt,

Cho Quê Hương con, được sống an bình.

            Trần Quốc Bảo

                 Richmond, Virginia

            Địa chỉ điện thư của tác giả:

         quocbao_30@yahoo.com

***

QUA CƠN ÁC MỘNG     

Thơ Trần Quốc Bảo

      QUA CƠN ÁC MỘNG

 Thâu suốt đêm qua, mưa trào gió lộng,

Tôi chìm trong, cơn ác mộng dị kỳ!

Tôi thấy tôi, chống gậy lầm lũi đi,

Áo quần rách rưới, tấm thân nhơ nhuốc.

 

Mang linh hồn “Trẻ Mồ Côi” gầy guộc,

Đến trước ông Thần Tài-Lộc lạy van:

"Xin nhủ lòng thương các Bé Việt Nam,

Sống vất vưởng, giữa bọn người vô cảm! 

 

Thần Tài-Lộc vỗ vai tôi, điềm đạm:

– “Hãy về khuyên người trong Nước thương nhau,

Ta sẽ ban no ấm đến thật mau,

Dù các Bé đang sống bên quỉ đỏ! 

 

Vái tạ Thần; vừa bước ra khỏi ngõ,

Lại thấy mình, mang hồn những “Dân Oan”

Chống gậy lò dò, qua cửa tam quan,

Lên thiên cung,  tôi vào chầu Thượng Đế!

 

Sụp xuống khấu đầu, khóc than kể lể:

– “Tấu lạy Ngài, nay trăm triệu dân Nam,

Tất cả chúng con, đều là Dân oan,

Mất đất, mất nhà, mất luôn cả Nước!

 Cầu xin Ngài, ra tay trừ bạo ngược,

Cho chúng con, được Độc lập Tự do 

Nghe tấu trình xong, Thượng Đế truyền cho…

Lão hành khất được bình thân an tọa.

 

Phụng mệnh Trời, tôi rập đầu bái tạ,

Liền thấy hai tiên nữ tới dâng trà.

Hóa ra trên Trời cũng trọng người già!

Chẳng phân biệt ăn mày hay trọc phú.

 

Sau tuần trà, Thượng Đế liền phủ dụ:

– “Ngươi hãy lắng nghe cho rõ Lịnh Trời,

Ta sẽ rộng ban, địa lợi thiên thời,

Nhưng toàn dân phải vùng lên tranh đấu!

 

Độc lập Tự do, đổi bằng xương máu!

Chứ lạy lục van xin, nào ai cho.

Lên Trời ăn mày Độc lập Tự do…

Đầu óc ngươi, sao u mê đến thế! ” 

  Bị quở mắng, tôi phục đầu dưới bệ,

Rồi quân hầu bèn tống tiễn tôi ra!

Đường về trần, vẫn bão táp mưa sa,

Bước hụt chân; tôi giật mình thức giấc!

                                         --O—

Ôi! … “Mộng” và “Thực” liền nhau gang tấc…

Toát mồ hôi !!!... tưởng ác mộng vẫn còn!

           Trần Quốc Bảo

                 Richmond, Virginia

            Địa chỉ điện thư của tác giả:

 ***

CẦU TRE LẮC LẺO         Thơ Trần Quốc Bảo

CẦU TRE LẮC LẺO         

Ví dầu, cầu ván đóng đinh,

Cầu tre lắc lẻo, gập ghình khó đi (*)

Quê nghèo, cuộc sống hàn vi,

Bước chân cho vững, tay ghì chặt tay.

 Rung rinh, kẽo kẹt, lung lay,

Thế mà qua lại suốt ngày, không sao.

Leo cầu, bước thấp bước cao,

Mẹ già đi chợ, phiên nào cũng qua.

 

Bố làm ruộng, cánh đồng xa,

Nhờ cầu, sáng sớm đã ra cày bừa.

Rụt rè chân bước trẻ thơ,

Qua cầu, đi học, sớm trưa đến trường.

Cách sông, cầu nối con đường,

Xóm Đông lui tới, yêu thương xóm Đoài.

Cầu đưa, ai đến với ai…

Trăm năm hạnh phúc, chẳng phai duyên tình!


 Ví dầu. cầu ván đóng đinh,

Cầu tre lắc lẻo, gập ghình “vẫn qua!”

Cuối năm, chợt nhớ Quê nhà

Nhớ về hình ảnh hiền hòa Cầu Tre!

         Trần Quốc Bảo

              Richmond, Virginia

         Địa chỉ điện thư của tác giả:

       quocbao_30@yahoo.com

 (*) Ca dao Miền Nam...

***

THI SĨ ĐỖ CÔNG LUẬN

***

THI SĨ KIM THÀNH

***

THƠ LẠI THÊM MÙA HOA TUYẾT - LÂM HOÀI VŨ

 LẠI THÊM MÙA HOA TUYẾT

Trời mùa Đông sao nguồn thơ lai láng ,

Nét thơ buồn ray rứt tận tâm can ,
Mỗi vần thơ được kết chuỗi thời gian ,
Bao năm tháng thăng trầm đời ly xứ .

+

Đất khách hoang vu đôi lời tâm sự ,
Xin trải lòng mình trên những áng thơ,
Nếu một mai có ai thật tình cờ,
Đọc được những vần thơ buồn ly xứ .

+

Sẽ hiểu được thăng trầm đời cô lữ,
Của hồng trần đầy dẫy những mộng phai,
Kiếp ly hương thân từng bước lạc loài ,
Nơi xứ lạ hồn hoang tìm nguồn cội .

+

Trót sinh ra có làm chi nên tội ,
Phải lưu đầy sống tủi hận tha phương ,
Đêm từng đêm hoài niệm chốn cố hương ,
Niềm thương nhớ nay trở thành khát vọng .

+

Mong nước hồi sinh như hằng ước mộng ,
Bao năm rồi tang phủ khắp quê hương .
Biết làm sao tuy gẫy cánh chim bằng ,
Nhưng ý chí và niềm tin bất diệt .

 Lâm Hoài Vũ

(Trích Thi Tập Giấc Mơ Hoa )

 ***

TÂM TRẠNG LẬP ĐÔNG

Sáng nay tuyết phủ khắp không gian .

Phong cảnh lập Đông quá ngỡ ngàng .

Hoa úa buồn phiền mơ rực rỡ .

Lá vàng nức nở khóc ly tan .

Đường trần như tiết sao tê tái !

Kiếp sống tợ tơ thật phủ phàng !

Hoài niệm tháng năm thời lẫm liệt .

Vần thơ vương vấn với cung đàn …

Lâm Hoài Vũ

 Dec 07 , 2021

***

THƠ HÀNH TRANG LY XỨ - LÂM HOÀI VŨ

HÀNH TRANG LY XỨ

 Thương nhiều lắm giầy shaut in dấu cỏ .

Tiếc vô cùng áo chiến thấm sương mai .

Nhớ địa danh ánh châu sáng hình hài .

Yêu lý tưởng chí trai chưa biết mỏi .

 

Thêm một năm thêm ngậm ngùi tê tái .

Nuốt căm hờn vào đáy vực lưu vong .

Thân ly hương vương vấn mãi bên lòng .

Giòng huyết thống luân lưu về nguồn cội .

 

Bao nhiêu năm xa tình sông nghĩa núi .

Đêm từng đêm còn khắc khoải lời thề .

Giọt lệ buồn từ thuở lúc xa quê .

Sao vẫn đọng trên mi người vong quốc  ?

 

Vững niềm tin chờ thời cơ rửa nhục .

Nuôi chí hùng về giải phóng quê hương .

Đốt lửa thiêng trên muôn vạn nẻo đường .

Ta ngạo nghễ phất cao cờ chính nghĩa.

 

Việt Nam muôn năm ! Toàn dân khởi nghĩa .

Tự do muôn năm ! Vang sóng trùng dương .

Muôn triệu con tim khí thế kiên cường .

Đồng ca khúc khải hoàn mừng chiến thắng .

Lâm Hoài Vũ

( Trích thi tập LƯU VONG TRƯỜNG KHÚC )

 ***

PHẤT PHỚI CỜ VÀNG

 Bốn sáu năm rồi nước chịu tang .

Từ ngày chiến hữu phải tan hàng .

Đến nay vẫn thế chưa thay cuộc !

Có phải chăng là chửa lật trang  ?

Rồi sẽ có ngày dân đứng dậy  .

Đó là đến lúc tiếng kèn vang .

Triệu người quật khởi dành sông núi .

Phất phới cờ vàng rạng ánh quang .(*)

 

Phất phới cờ vàng rạng ánh quang .

Hoa đăng treo khắp nẻo giang san .

Bốn phương náo nức mừng khai hội .

Cả nước reo vui hát khải hoàn .

Hào kiệt hân hoan tô thắm sử .

Cộng nô tháo chạy rút vô hang .

Từ nay nước Việt vang Châu Á .

Giòng giống Rồng Tiên viết sử vàng  ..

Lâm Hoài Vũ

( Trích Thi Tập GIẤC MƠ HOA )

 (*) Nhóm anh em ở Na Uy đến Pháp đồng hành cùng anh em ở Pháp biểu tình!

https://www.youtube.com/watch?v=ZGwFF_ppErU

                            ***

THƠ NIỀM KHÁT VỌNG - LÂM HOÀI VŨ

NIỀM KHÁT VỌNG

Trên bước lưu vong cuối cuộc đời .

Lời thề phục quốc vọng muôn nơi .

Khí hùng vạch dạ trừ gian tặc .

Thơ lửa soi tim kết triệu người .

Mái tóc pha sương còn thổn thức .

Tấm lòng yêu nước vẫn bừng sôi .

Một mai giải thể phi nhân đảng .

Nhắm mắt an nhiên nở nụ cười .

 Lâm Hoài Vũ

(Trích thi tập Giấc Mơ Hoa )

LỬA THIÊNG THIÊU RỤI BẠO QUYỀN

Đứng dậy mau đòi đất của ta .

Hiểm nguy gian khổ cũng không hà .

Bao năm cưỡng chiếm hầu thao túng .

Mấy bận gian lừa ý chẳng tha.

Tài sản người dân từ nước mắt .

Uy quyền nô Hán thuộc vương ma.

Con đường duy nhất khơi nguồn sống .

Thắp lửa muôn nơi đốt bọn tà .

 Lâm Hoài Vũ

( Trích thi tập Giấc Mơ Hoa )

                           ***

THƠ THỜI CƠ ĐÃ ĐẾN - LÂM HOÀI VŨ

THỜI CƠ ĐÃ ĐẾN

Thẳng cánh cò bay trải lúa vàng .

Miền Nam trù phú cảnh giầu sang .

Bỗng nhiên nô Hán gây tang tóc .

Từ đó lương dân chịu phủ phàng .

Chính sách tù đầy đành buộc bụng .(*)

Chiêu bài lừa bịp phải bầm gan .

Thời cơ đã đến mau vùng dậy !

Chặt hết xiềng gông chỉ một đàng .

Lâm Hoài Vũ

Dec 19 , 2021

 (*) Đảng sợ “Đồng Tâm“ lan cả nước - Tòa quyết „dân oan“ nhận án tù .

https://www.youtube.com/watch?v=-1u6eq1m37E

                                                             ***

*NỮ SĨ NGUYỄN THỊ THANH DƯƠNG

HUYỀN THOẠI  ĐÊM GIÁNG SINH

Trời đất rộn ràng tháng mười hai,

Mùa đã vào Đông gío lạnh đầy,

Giáng Sinh sẽ đến cùng năm tháng,

Anh đến cùng em mùa lễ này.

 

Lòng em mở rộng đêm giáo đường,

Đợi chờ anh đến hẹn mùa thương,

Tình em trong trắng hoa huệ trắng,

Tình anh quyến rũ mùi trầm hương.

 

Anh sẽ đọc rất nhiều câu kinh,

Em tưởng như chỉ dành riêng em,

Là vạn lời thơ tình chan chứa,

Trong những lời kinh cầu trang nghiêm.

 

Đêm thơm vì màu sắc Giáng Sinh,

Em thơm vì mùi nước hoa quen,

Trong mùa Đông lạnh anh sẽ ấm,

Khi tay anh cầm lấy tay em.

 

Đêm sáng những ngôi sao Giáng Sinh,

Cùng với thế gian ước điều lành,

Em ước mình là vì sao nhỏ,

Giữa trời cao rộng em gặp anh.

 

Em một vì sao, anh vì sao,

Em và anh hẹn ở  kiếp nào,

Hai vì sao lạc xuống trần thế,

Vạn nẻo đời ta lại gặp nhau.

 

Giáo đường ngân vang bài thánh ca,

Chào mừng Chúa hài đồng sinh ra,

Đêm nay chúa ban cho ân sủng,

Anh cho em cuộc tình thiết tha.

 

Cùng với niềm vui của thế gian,  

Anh và em khấn cầu nhân duyên,

Đêm Giáng Sinh đẹp như huyền thoại,

Tình yêu này huyền thoại trăm năm.

 Nguyễn Thị Thanh Dương

                                ***

MÀU HOA TÔI YÊU

           DTDB

 Anh đến thăm em một chiều nhạt nắng

Bước quân hành theo cuộc chiến dằng dai

Trong việc làm đồng phục em màu trắng

Đóa bạch hồng anh cài lên tóc mây...

 

Từ dạo đó em yêu màu hoa trắng

Còn biển, rừng, sông, núi... anh thiết tha

Yêu vườn ruộng mênh mông vàng hoa nắng

Yêu trời xanh rực rỡ dãy ngân hà...

 

Anh mãi yêu thiên nhiên... nên lỗi hẹn

Để cho em thờ thẫn nỗi chờ mong

Hỏi gió, hỏi mây... bao giờ anh đến?

Bóng dáng em, anh còn có trong lòng!

 

Bởi hờn dỗi... em không thèm đợi nữa!

Không nhớ anh, đầm sen trắng nở hoa

Cũng chẳng vui... ông phát thư gõ cửa

Ghét ánh trăng thanh thoát trải quanh nhà...

 

“... Anh về rồi em ơi đừng hờn dỗi...

Yêu quê hương, yêu đời lính, yêu em...

Trót lỡ hẹn chưa về, anh chịu lỗi!

Sau hôn phối ta chung sống lâu bền...”

 

Hai mươi tháng mười hai, sáu mươi chín

Vương miện trắng anh cài tóc cô dâu

Hạnh phúc bên nhau niềm tin thánh thiện

Nguyện “Cùng cam cộng khổ” đến bạc đầu...

 

Giáng Sinh nay em khóc màu hoa trắng!

Màu trắng khăn sô phủ tóc buông dài...

Ngày vui trở lại... sao anh xa vắng?

Hoa tang chồng... em cài lên tóc mây!

 

Tệ xá Diễm Diễm Khánh An

California, Thu vũ Đông phong

Ngày 13 tháng 12 năm 2021

 

DƯ THỊ DIỄM BUỒN

                            ***

TRANG ĐẶC BIỆT DÒNG THƠ Ý NGA MÙA HOA TUYÊT THANG 12-2021





*VUI LÒNG BẤM LINK, XEM TIẾP:

 https://hangoc2020.blogspot.com/2021/12/trang-ac-biet-dong-tho-y-nga-mua-hoa.html

 ***

*ĐẶNG VĂN ÂU

NGỒI BUỒN LÀM THƠ CHƠI

Sun., Dec. 12 at 12:02 p.m.

 Sách có chữ: “Thất phu hữu trách”

Ta võ biền kiếm cách cứu dân.

Những mong bằng hữu xa gần,

Thương tình xuất hiện đỡ đần một tay.

Tỉnh ngủ chưa? Còn say giấc điệp?

Thôi được rồi, ngủ tiếp đi nha!

Mặc ai gánh vác sơn hà.

May nhờ rủi chịu kệ cha giống nòi.

Hơi đâu mà phải rạch ròi

Lời thề thuở trước ở nơi chiến trường?

Thằng Tàu nó chiếm biên cương

Để cho thằng Mán, thằng Mường nó lo?

Ta bèn tập tễnh làm thơ,

Mấy con cóc chết tha hồ tung tăng.

Gia tài Mẹ: Lai căng, phản bội!

Biết lấy ai đội đá vá trời?

Thôi đành nước chảy hoa trôi.

Để ông Lã Vọng cứ ngồi đó câu!

 *

Thưa em, anh chỉ làm thơ,

Những khi ngẫu hứng bất ngờ tới thôi!

Thơ anh từ thuở nằm nôi

Bỗng nhiên thấm thía những lời mẹ ru.

Đem thơ đánh lại quân thù,

Bao nhiêu chiến sĩ bị tù mọt gông.

Bao giờ tã thắng cờ hồng (Nguyễn Chí Thiện)

Thì mình mới được trông mong ngày về?

Hôm nay cố giữ lời thề

Mà sao tứ phía bốn bề lạnh tanh?

Xông pha từ thuở tóc xanh

Nay thân già yếu chẳng đành khoanh tay?

Biết đâu một sáng mai này

Quang Trung tái thế đuổi bầy quân Thanh?

Như xưa Ngài đã rất nhanh

Phá quân xâm lược tan tành đấy thôi!

Kệ ông Lã Vọng cứ ngồi,

Còn anh số phận nổi trôi giữa dòng

Sá gì một kiếp long đong?

Chiến binh da ngựa một lòng thủy chung.

Em ơi! Xin biết cho cùng

Sắt son anh quyết vẫy vùng một phen!

Đây không là cuộc đỏ đen! 

Lời ăn, lỗ chịu phận hèn hay sao?


Bằng Phong Đặng văn Âu

 Bằng Phong Đặng văn Âu (Thơ Con Cóc)

 ***

KHI TÔI CHẾT ĐỪNG ĐƯA TÔI RA BIỂN

Tác giả: Mũ Xanh Nguyễn Văn Phán

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Lao Bảo, Khe Sanh
Để đêm nghe vang dội khúc quân hành
Ôi! Lính chiến một thời kiêu hãnh quá.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Ben Het, Dakto
Nơi bạn bè tôi, xây mộng sông hồ
Nguyện trấn giữ dãy Trường Sơn yêu quý.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Bình Giả, Chiến Khu D
Cho hồn tôi siêu thoát với lời thề
Thân chiến sĩ, nguyện xin đền nợ nước.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Đưa tôi về Cái Nước, Đầm Dơi
Đêm U Minh, nghe tiếng thét vang trời
Mừng chiến thắng để dâng về tổ quốc.

Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển
Trả tôi về với dân tộc Việt Nam
Gói thân tôi ba sọc đỏ nền vàng
Xin liệm kín với hồn thiêng sông núi.

***

 THI SĨ HÀN THIÊN LƯƠNG

***

THI SĨ BỬU TRUYỀN

Trường Ca Lễ Tạ Ơn

Truyen Buu

Lá vàng thu chớm heo may

Hương hoa mừng Lễ đón Ngày Tạ Ơn

Ơn sĩ, nông, công, thương, binh

Nghìn năm văn vật, tổ tiên, giống giồng.

 

Trăng thu se lạnh hơi đồng

Con tim thổn thức nỗi lòng nhớ quê

Nhớ người, nhớ cảnh chia ly

Đôi tay người ở, kẻ đi không rời!

 

Con thuyền lầm lũi ra khơi

Cội nguồn bỏ lại, đâu nơi bến bờ?

Tạ từ không kịp cha ơi

Vội vàng xa mẹ, không lời chào em!

 

Lên bờ sóng vẫn dập dồn

Đẩy đưa vùi lấp áo cơm bạc tiền.

Quên người đưa, quên con thuyền

Quên tên tuổi thật, quên mình là ai!

 

Nói quên nghĩ, ăn quên nhai

Cuộc đời tất bật ai hoài nhớ ai!

Ăn quên đói, nói quên say

Nông dân đội lốp, đi cày ngày đêm.

 

Nhớ mưa pháo xé màn sương

Tạ ơn lính chiến can trường xông pha

Giữ yên cho nước non nhà

Rừng hoang nằm xuống không mồ không nhang!

Kính cẩn nghiêng mình trước những chiến sĩ vì đại nghĩa dân tộc hy sinh.

Anh Dũng Bội Tinh (với nhành Dương liễu).

 

Tạ ơn chiến sĩ Hải Quân

Biển Đông quyết tử, Hoàng-Trường Sa quyết sanh

Dập gan kẻ mộng xâm lăng

Một trận hải chiến lưu danh muôn đời.

Hải Dũng Bội Tinh rạng ngời.

 

Những trận địa thành nơi chiến tích

Quân lực Việt bất khuất vang danh

Đức Huệ, Bình Giã, Bình Long

Mùa Hè Đỏ Lửa, Mậu Thân, Cổ Thành.

Sáng chói Quân Sử nét vàng son.

 

Quân Binh Chủng sáng danh Quân sử

Biệt Động Quân, Thiết Giáp, Không Quân,

Thủy Quân Lục Chiến, Công Binh,

Lục Quân, Biệt Cách, Pháo Binh, Nhảy Dù.

Từ Bến Hải đến Cà Mau

Quốc kỳ phất phới thắm màu vàng son.

 

Có những chiều mịt mù lửa khói

Charlie, An Lộc, đồi Khe Sanh

Quyết tử thủ giữ lũy thành

Phá tan chiến dịch hiệp đồng tiến công.

"An Lộc địa sử ghi chiến tích

Biệt Cách Dù vị quốc vong thân"*.

 

Những chiến công kể không thể siết

Địa Phương Quân biệt phái Quân Đoàn

Nghĩa Quân, Cảnh Sát tăng cường

Chặn ngăn "lấn đất giành dân" vào thành.

Ơn chiến sĩ áo đen Xây Dựng Nông Thôn,

Nhân Dân Tự Vệ đầy tràn.

 

Ơn Tiếp Vận, Chiến Tranh Chánh Trị,

Quân Cảnh, Quân Nhu, Quân Cụ, Truyền Tin,

Chiêu Hồi, Người Nhái, Hải Thuyền

Trên không, dưới nước, tuần duyên canh phòng.

Vinh danh anh một lòng bảo vệ non sông.

 

Tạ ơn Nữ Quân Nhân dũng mãnh

Từng đêm ngày sát cánh chiến trường

Biệt Đội Thiên Nga can cường

Thâm nhập cơ sở hạ tầng địch quân.

Sáng danh con cháu Bà Triệu, Bà Trưng

 

Với lòng thành bùi ngùi tưởng nhớ

Tướng Nguyễn Khoa Nam lịch sử đề danh

Tướng Lê Nguyên Vỹ, Tướng Lê Văn Hưng

Sinh vi tướng, tử vi thần

Tướng Phạm Văn Phú, Tướng Trần Văn Hai

Anh tài Dân tộc

Anh hùng tử - Khí hùng bất tử

Sáng ngời Đệ nhất đẳng Bảo Quốc Huân Chương!

 

Tạ ơn Quân đội Đồng minh

Thái Lan, Úc, Đại Hàn, Phi, Tân Tây Lan

58 ngàn lính Mỹ hy sinh

Bảo vệ (Việt Nam) tiền đồn thế giới Tự do.

Huy chương Tổng Thống trao cho!

 

Đất lành giống tốt nở hoa

Tạ ơn đất nước ngôi nhà tạm dung

Như cha giúp, mẹ đỡ đần

Thành đạt cho trẻ, yên thân cho già.

Quê hương hai xứ nặng oằn hai vai.

 

Hoa tươi đơm trái trên cao

Muôn hồng nghìn tía hương trao cho người

Phu rác, cảnh sát, bỏ thư...

Dầm mưa, đội tuyết... như như bình thường!

Ơn người là những tấm gương.

 

Tạ ơn người xóm láng giềng

Nhiệt tâm giúp đỡ "chỉ đường em đi"!

Dẹp bỡ ngỡ, quên tự ty

Cố gắng học hỏi những gì thiết thân.

Nghĩa tình chị ngã em nâng!

 

Tạ ơn Bác sĩ gia đình,

Y, Nhãn, Nha, Dược sĩ ân cần bệnh nhân

911, Cứu hỏa, Cứu thương

Chết đi sống lại thiên đường ở đây!

Vô thường là nợ đã vay

Thời hạn phải trả luôn gây bất ngờ!

 

Cảm ơn xe bus, subways

Taxi, tàu thủy, máy bay, Uber,

Truyền hình, Youtube, radio

Lai rai, giải trí ngồi nhà... say sưa!

Biết nhàn, biết đủ là tay thượng thừa.

 

Bánh chưng, bánh tét, hạt dưa

Thứ gì cũng có cho vừa lòng... Việt Nam

Cảm ơn dáng đứng... "đồng nhang"

Cẩm thạch, nón lá, vai ngang tóc thề.

Ra chợ vừa thấy gái... quê (nhà)

Thơm ngon giòn ngọt không mê... cũng thèm!

 

Ông già bà yếu cô đơn

Cần sự thăm viếng tốt hơn gửi quà

Bà nhớ cháu, ông nhớ nhà

Tim đau, ruột tắt có đứa nào biết không?!

Quà cáp gửi tặng đâu cần

Chỉ cần thăm viếng cho đỡ lòng... tủi thân!

 

Tạ ơn mẹ, đức hy sinh

Tạ ơn cha, tính tình trượng phu

Ơn cha chí khí nam nhi

Nghĩa mẹ đức hạnh nữ lưu trang đài.

Tình cha cành trúc, nghĩa mẹ cành mai.

 

Trăng khuya chếch bóng mồ côi

Người vợ không cưới đầu đời ăn năn

Xin lỗi em! Anh đã lầm!

Thuyền ra cửa biển, đau lòng đò ngang!

Em gương tiết liệt trung trinh.

 

Thương lắm người vợ sắt son

Sanh con không dễ, mẹ chồng khó khăn.

Méo tròn ôm một vầng trăng

Ngậm ngùi duyên phận, gối chăn sụt sùi!

Trao em Vương miện cuộc đời.

 

Con ngoan cha mẹ nhớ hoài

Trong nhà hiếu hạnh, ra ngoài nên danh

Trai cao thượng, gái thiện tâm

Từ bi hỷ xả gắng công giúp người.

Vòng Nguyệt quế tặng con thay lời.

 

Tạ ơn thợ mộc, thợ hồ,

Nông dân, ngư phủ, tiều phu vô bờ.

Họa sĩ, cùng kiến trúc sư,

Thủ công mỹ nghệ xin nhận lời biết ơn.

Nhờ ai ta có miếng ăn,

Có nơi trú nắng, có áo quần ấm thân!

 

Nụ cười luôn biết tri ân

Khơi nguồn ý sống tiến lên với đời

Để anh ướp mộng ra khơi

Vẫy tay chào đón biển trời đầy hoa!

Mang theo "Hoa sóng Vũng Tàu"!

 

Tạ ơn văn hữu bạn thơ

Nguồn khơi cảm xúc, suối mơ mộng vàng.

Nhờ ơn trang mạng Diễn Đàn

Văn thơ chắp cánh tỏa hương lưng trời.

Cá hóa long nhờ sóng biển khơi

 

Tạ ơn nhạc sĩ phổ thơ

Hát lên ca sĩ vỗ bờ mến thương

Thổi hồn về với quê hương

Thắm vàng bông lúa, đượm nồng trầu cau.

Công anh ghép nhạc vào thơ

Cho thơ cất cánh đưa mơ vào tình.

 

Đêm về nghe hát Cải Lương,

Ca Trù, Hát Bội (mà) nhớ thương quê mình

Đờn ca tài tử, nói Văn Tiên

Câu hò, điệu lý... con thuyền yêu đương!

Tạ ơn Dân ca cổ truyền.

 

Tạ ơn Thầy, cảm ơn trường

Đạo đức, hiếu nghĩa... trò luôn nằm lòng

"Tiên học lễ, hậu học văn"

"Tôn sư trọng đạo" mới rằng... học sinh!

Phát em một tấm Bằng Khen.

 

Ơn thánh thất, ơn chùa chiền

Đạo đời tích cực góp phần dựng xây

Mục sư, Linh mục, quý Thầy

Giải thoát, cứu rỗi, dang tay, mở lòng!

Cúng dường một đóa sen hồng!

 

Tạ ơn người xa kẻ gần

Nhiệt tâm giúp đỡ "chỉ đường em đi"!

Tha hương từ chẳng biết gì

Bền tâm vững chí có chi không thành!

Có công mài sắt có ngày nên kim.

 

Tạ ơn biển rộng núi cao

Nước sông, gạo ruộng, cánh cò lưng trâu

Mái tranh vương khói còi tàu

Tiếng cuời dưới bến, giọng hò đò ngang.

Hương đồng cỏ nội vấn vương qua hồn.

 

Quê cha đất mẹ! Tạ ơn

Mùi hương rơm rạ, mạ non dặt dìu

Mơ chiều đổi ngọn gió thu

Tung tăng chân sáo cánh diều quanh đê!

Quê hương một cõi đi về.

 

Gia đình sum họp để huề

Cháu con nội ngoại, bạn bè đông đen

Chuyện xưa tích cũ huyên thuyên

Hả hê, rôm rả yêu thương mặn nồng!

Anh em như thể tay chân.

 

Bàn thờ nghi ngút khói hương

Ơn cha mẹ, nghĩa tổ tiên, ông bà

Kính cẩn tay rót chung trà

Lòng dâng cảm xúc mắt nhòa rưng rưng!

 

Chim có tổ, người có tông

Ngàn năm văn hiến, giống giồng Việt Nam

Trường Ca muôn thuở Tạ Ơn!

bt

Hoa Nắng Tự Tình

https://buutruyen.blogspot.com/?m=0

***

THI SĨ NHẤT HÙNG


***

ĐẾN BAO GIỜ?

THÙY DUNG

(cô bé bán bánh mỳ)

 

1 CÔ BÉ 16 TUỔI KIẾM SỐNG BẰNG NGHỀ BÁN BÁNH MÌ MỖI NGÀY, ĐÃ VIẾT RA BÀI THƠ TỪ TRONG TRÁI TIM NGÂY THƠ TRONG SÁNG ĐỂ THỨC TỈNH NHỮNG KẺ CÒN NGỦ MÊ TRONG THIÊN ĐƯỜNG THỐI NÁT XHCN CỘNG NÔ VN.

ĐẾN BAO GIỜ ?

Vận nước thì đã ngả nghiêng

Lòng dân thì cứ ngồi yên thế này

Bao giờ vận nước đổi thay ?

Khi mà dân cứ ngủ ngày ngủ đêm

Ngủ như một kẻ say mềm

Ngủ để quên hết niềm đau tháng ngày

Ngủ đợi vận nước đổi thay ?

Hay đợi mất nước làm nô lệ "Tàu " ?

Ngủ để dân tộc bể dâu

Ngủ để con cháu về đâu thì về

Ngủ để mất nước mất quê

Ngủ để mất cả tính người Việt Nam!

Ngủ để dân tộc lầm than

Ngủ để mai thức gian nan vẫn còn

Ngủ để khổ cháu khổ con

Ngủ để nước Việt không còn là sao ?

Ngủ vậy cho đến khi nào ?

Ngủ đợi trung quốc nó vào đúng không ?

Ngủ để hưởng những bất công

Ngủ để nước mất diệt vong giống nòi

Ngủ để quên hết kêu đòi

Ngủ để tiếng nói không thuộc về dân

Ngủ để thành kẻ ngại ngần

Ngủ để dân việt thành nô lệ tàu ?

Nếu hôm nay chúng ta cứ mãi ngủ mê trên những chiến thắng của năm xưa mà quên đi những gì đang diễn ra ngày hôm nay thì dân tộc này phải trả một cái giá đắt lắm .

Đảng và bác không đưa dân tộc này đến thiên đàng được đâu nhé ?

Thiên đàng của đảng và bác chỉ là cái bánh vẽ mà thôi .

Đừng có ngủ say và nằm mơ để đợi hưởng được chiếc bánh vẽ đó .

Chiếc bánh vẽ đó chẳng có thật và cũng chẳng bao giờ ăn được.

Nếu chúng ta cứ đặt niềm tin vào bác và đảng rồi một ngày không xa chúng ta sẽ mất tất cả .

Em muốn nói với mọi người thế này :

Thức dậy đi dân Việt ta ơi

Dân tộc ta thiệt thòi lắm rồi

Đừng mãi ngủ say mộng mị nữa

Hãy thức dậy cứu mình đi thôi

Đảng cộng phỉ đã tiếp tay cho trung cộng tàn phá đất nước ta quá nhiều rồi .

Nếu người dân việt không tỉnh thức nhanh để cứu quê hương đất nước này thì con cháu ta sẽ gánh chịu nhiều hậu quả mà do sự thờ ơ của chúng ta đã để lại .

Nếu ai còn nghĩ quê hương đất nước này là của chúng ta thì hãy gọi nhau thức dậy để cùng gìn giữ nó cho đàn con đàn cháu của chúng ta .

Có những người luôn bị nói là điên ,là khùng nhưng lại yêu quê hương và dải đất hình chữ S này .

Và luôn mong muốn nó mãi mãi là của người Việt Nam mà thôi .

Và còn mong muốn dải đất này phải trở nên cường thịnh như các cường quốc khác thì mới vui lòng .

Đó là suy nghĩ của một cô bé đang bán bánh mì trên dải đất hình chữ S này !

THÙY DUNG(cô bé bán bánh mỳ)

 ***

*THI SI ĐỨC HÙNG

***

THI SĨ ĐỖ TRUNG QUÂN

***

THI SĨ HOÀNG CHƯƠNG & NGUYỄN THỊ AN

***

*THI SĨ LÊ XUÂN CẢNH

Chùa Bát Nhã ở Santa Ana, California, USA bị trộm vào lấy hơn $100,000.

(NGƯỜI VIỆT NEWS, 12/08/21.)

 

ĐÂU PHẢI TIỀN CHÙA !

 Rất thong-thả, chẳng vội chẳng vàng,

Một bố Mỹ, đeo mask đàng-hoàng,

Để cho không ai nhận-diện được,

Xong lẻn vào chùa lấy trăm ngàn,

 

Chuyện nhỏ, Phật-tử sẵn sàng,

Chùa đã bị trộm, cả làng đóng thêm,

Nhưng có một điều ưu- tiên:

Xúm khuyên Thầy: Tiền nên gửi nhà bank,

Nhà Chùa không phải nhà băng,

Để cho trộm cướp viếng thăm quá phiền,

TIỀN CHÙA cũng không phải tiền,

Trên trời rớt xuống, cõi tiên rơi vào,

Tiền là sức-lực, công-lao,

Bá-tánh dành-dụm tin trao cho Thầy,

Chưa dùng, gửi nhà bank ngay ! 🙄

 

Lê Xuân Cảnh

 ***

*SONG CHÂU DIỄM NGỌC NHÂN

CHIỀU ÐÔNG MIỀN BẮC MỸ

Mới bốn giờ chiều trời đã tối thui

Ðêm dài qúa, đêm lạnh lùng, vô vị

Ôi đêm đông ở xứ người, Bắc Mỹ

Sao nhớ Sài Gòn, nhớ qúa đi thôi ...

*

Hỡi Sài Gòn yêu dấu của tôi ơi

Ðâu thuở đến trường đi bằng xe đạp

Ðâu những tiếng cười hồn nhiên bát ngát

Ðâu tuổi học trò lắm mộng nhiều mơ

*

Và những mùa xuân không hẹn không chờ

Chợt chín đỏ trên má hồng trinh nữ

Ðể anh dìu em vào đường tình sử

Hoa biển nở tròn, nắng biển mênh mông

*

Rồi bến xa tàu hơn bốn chục năm

Bến hóa đá và tàu thì khắc khoải

Ðịnh mệnh nào đã giơ cao lưỡi hái

Chém vào tim, bức tử cuộc tình hồng

*

Trái tim em, từ đấy, một mùa đông

Lạnh tê tái như chiều nay, Bắc Mỹ

Bởi vết tâm thương ngày đêm máu rỉ

Làm xuân xanh không nắng ấm mặt trời

*

Em nhớ Sài Gòn... nhớ lắm ... anh ơi ...

Xé tờ lịch nghe đau ngày tháng cũ

Xưa, chiều Sài Gòn chúng mình dạo phố

Nay, chiều Ðông Bắc Mỹ lạnh vô cùng ...

*

Nhưng bảo về thăm, em sẽ nói không

Vì sông núi vẫn còn kia, tàn ác

Em sẽ về ngày quốc ca cùng hát

Và cờ vàng bay ngập khắp trời quê

*

Để chiều Đông Bắc Mỹ bớt lê thê

Em đốt lửa, bập bùng nhìn ánh lửa

Tưởng nắng Sài gòn tràn qua khung cửa

Và anh ngồi bên nắng đợi chờ em...

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*** 

SA CHI LỆ



GIÁNG SINH HOA TUYẾT

Đêm hờn dỗi níu tuyết hoa về ngự

Cả mù sương cũng lưu luyến khuất xa

Tình chớm lạ chợt nồng môi lưu xứ

Dòng thánh ca chan chứa khúc nguyện cầu

 

Tiếng hát em như suối nguồn khiêu vũ

Dệt hương kinh diễm tuyệt đọng vành mi

Xua cô đơn biền biệt hồn ly khách

Đón Giáng Sinh bừng nở bốn phương trời

 

Nghe nhịp ngõ bóng giáo đường thơm ngát

Dáng em đi tình tự bỗng bay cao

Lời thỏ thẻ thèm nụ hôn hoa sứ

Tỏa niềm tin còn phảng phất nửa đời

 

Mấy mươi năm sao đường quen vẫn lạ

Phút nhiệm mầu đốt cháy nỗi gian truân

Em vuốt nhẹ giấc mơ vào thần thoại

Anh ngẩn ngơ đùa hoa tuyết bâng khuâng

 

Anh ngoại đạo lật từng trang kỷ niệm

Em ngoan hiền cầu nguyện mẹ Maria

Dâng thánh lễ đêm giáo đường huyễn hoặc

Cứu linh hồn kẻ lang bạt nhớ quê…

 

SA CHI LỆ  15-12-2021 MÙA HOA TUYẾT

***

Dòng thơ lưu dung- SA CHI LỆ viết & diễn ngâm

ĐÔI MẮT PHÙ SA

Thu buông tóc rối sương mù

Xuân về xin đổi quan hà rừng mai

Làm sao rũ bỏ thương vay

Gửi lại cho đời một chút vấn vương…

 

Chín năm góp lại ngồi đong đếm

Chưa đủ tháng ngày nhụy khai hoa

Khói hương kỳ lạ xông vầng trán

Khuya nhíu mày trăng cũng không hay

 

Đam mê nóc cạn bình khô rượu

Ta vẫn đào sâu huyệt nhớ thương

Suối chan chứa như nguồn biển thánh

Em dạt dào hơn sóng đại dương

 

Thư tình thuở trước nằm cựa quậy

Thúc một vì sao bật gốc nghiêng

Lá xanh trái chín lung linh lạ

Nhòa bóng trần gian lượn đảo điên…

 

Ta thay áo mão nghiêm trang mộng

Lướt gió tìm em khắp mê cung

Bất ngờ dẫm nát thang cường điệu

Bốn cõi huyền vi hiện dáng em

 

Nụ cười dục thúy chim ngơ ngác

Chói rạng hào quang ngũ sắc hoa

Niềm tin nguyên thủy luôn trầm mặc

Hóa kiếp chim quyên mắt dã ca

 

Ta uống mãi ứ tràn ly sủng ái

Ôi nghìn đêm nén thở một màu da

Ta chiêm ngưỡng đến tim ngừng máu dại

Môi em cười gợn sóng mắt phù sa…


SA CHI LỆ

 ** 

  

Tags: TÁC GIẢ
Tags: TÁC PHẨM
Tags: THƠ

Đăng nhận xét

Tin liên quan