KÍNH GIỚI THIỆU DÒNG THƠ LÊ TUẤN-CHIẾN SĨ TRẬN VONG-LỄ PHẬT ĐẢN-BÔNG HÔNG TẶNG MẸ
* DÒNG THƠ LÊ TUẤN-CHIẾN SĨ TRẬN VONG-LỄ PHẬT ĐẢN-BÔNG HÔNG TẶNG MẸ
Memorial Day -
Memorial and Honor.
Tưởng nhớ và tôn vinh
ngày Chiến Sĩ Trận Vong.
Tất cả chúng cùng tưởng nhớ và tôn vinh những người chiến sĩ đã hy sinh vì lý
tưởng tự do, để sự hy sinh của họ không trở nên vô nghĩa. Để những người sau vẫn
tiếp bước chiến đấu vì lý tưởng tự do và hoà bình.
Chia sẻ cùng Anh Chị Em bài thơ tôi mới viết cho ngày Chiến Sĩ Trận Vong.
Trân Trọng
AET Lê Tuấn
Trên ngọn đồi hoa vàng.
Trên đồi hoa nở vàng
Loài Anh Túc chen ngang
Hàng thập tự thẳng tắp
Từng ngôi mộ thẳng hàng.
Ai vừa cắm đoá hồng
Âm vang tiếng đạn đồng
Chim sơn ca ngừng hót
Vụt bay vào hư không.
Người chiến sĩ nơi đây
Những cái chết phơi bày
Vì tình yêu nằm xuống
Xin ghi nhớ hôm nay.
Đừng quên bóng quân thù
Ẩn hiện trong sương mù
Ngọn đuốc thiêng thắp sáng
Soi sáng cả thiên thu.
Trên đồi hoa xinh tươi
Nụ hoa vàng sinh sôi
Sống, chết như thay đổi
Bóng hoàng hôn tuyệt vời.
AET Lê Tuấn
Viết cho ngày chiến sĩ trận vong May 26, 2022
Tôi tạm dịch bài thơ này sang English.
On the yellow flowers hill
On the hill flowers bloom
Poppies grow
The crosses row and row
Each grave lined up.
Who just arranged flowers?
Echoes of copper bullets
The nightingale stopped singing
Fly into the void.
The soldier here
Exposed deaths
Sacrifice for love
Please remember today.
Don't forget the enemies
Hiding in the fog
The sacred torch shines
Illuminate forever.
Beautiful flowers on the hill
A little yellow flower is still growing
Live and die like a change
Sunset shadow is still great.
Louis Tuan Le
Memorial Day 2022
***...
Happy Memorial Day. Memorial & Honor
Tưởng Nhớ và Tôn Vinh người chiến sĩ đã hy sinh vì tự do.
Xin chia sẻ những vần
thơ tưởng niệm.
Lê Tuấn
Nhớ hay quên đừng lạnh lùng quay gót
Chiến tranh đã qua người lính còn đây
Tóc đã bạc, nỗi đau hờn vong quốc
Rượu ân tình, xin hẹn buổi sum vầy.
Một chút tự hào, lòng thêm đau nhói
Đêm còn mơ, bừng tỉnh cõi hư không
Vết thương xưa hằn sâu trên da thịt
Nhận nỗi buồn mà thẹn với núi sông.
Lê Tuấn
Người lính già chưa giải ngũ
**
Đêm Nhớ
Chợt nghe tiếng gọi khẽ trong đêm
Như tiếng mưa rơi động trước thềm
Tình đến cần thêm nguồn cảm xúc
Cho nhau thắm thiết ướt môi mềm
Đợi nàng thơ đến viết đôi câu
Gửi gió mây bay nối nhịp cầu
Đến tận phương nào xa vắng ấy
Đêm buồn nỗi nhớ gợi thêm sầu.
Bóng hình em vẫn chiếm hồn tôi
Nối tiếp yêu thương đẹp tuyệt vời
Dấu ấn trong đời thương nhớ mãi
Tình yêu thắm thiết mãi bên người.
Lê Tuấn
Cảm Ơn
Cảm ơn người đã nhớ tên tôi
Tôi cảm nhận đời thêm sức sống
Cho giấc mơ thêm đầy ước vọng
Bao ân tình, chảy một dòng sông.
Tạ ơn người đã đến bên tôi
Tôi đã thấy mình không lẻ loi
Lúc muộn phiền dường như muốn khóc
Có người an ủi xót thương tôi.
Tạ ơn người nhớ đến tên ta
Không ngại ngần chia sẻ xót xa
Ngồi lặng im nghe lời thỏ thẻ
Lòng buồn thương lặng lẽ đi qua.
Cám ơn người những tháng ngày xưa
Những nỗi gian truân đầy gió mưa
Đời sống tưởng chừng như mất dấu
Dấu yêu thương ấm áp vui đùa.
Biết rằng năm tháng sẽ phôi phai
Sẽ bạc màu nhưng tình nhớ hoài
Từ lúc bắt đầu cho nhau mãi mãi
Cảm ơn người dẫn bước đường dài.
Lê Tuấn
May 28, 2022
Ngày 30 tháng 4 năm
1975 thời gian đã đi qua 47 năm. Có hàng triệu người vui thì cũng có hàng triệu
người buồn. Có những đốm sáng pháo hoa trên bầu trời thì cũng có những ánh lửa
trên đầu nén nhang đang thắp sáng nơi mộ địa hay trên bàn thờ của từng gia
đình.
Xin chia sẻ những vần thơ và ca khúc Giọt lệ khóc cho quê hương
Giọt lệ khóc cho quê hương
Em cúi xuống để rơi ngàn giọt lệ
Khóc cho đất, cho mộ đá không tên
Cho đêm về lung linh ngọn nến trắng
Tấm thẻ bài chợt lóe sáng trong đêm.
Em cúi xuống thắp nén nhang tình nghĩa
Ngọn gió chiều làn khói tỏa bay cao
Đời chiến sĩ, linh thiêng còn vọng lại
Giữ Quê hương. Hồn bất khuất tự hào.
Em cúi xuống chắp tay quỳ bái lậy
Lệ tuôn trào vị mặn thấm trên môi
Thời chinh chiến viết đầy trang Quân Sử
Sao còn nghe lòng trĩu nặng khôn nguôi.
Em cúi xuống lệ tuôn trào thương xót
Khóc cho người vì Tổ Quốc Vong Thân
Việt Nam ơi ! Lắng nghe hồn sông núi
Ngọn lửa thiêng,
thắp sáng bóng chinh nhân.
AET Lê Tuấn
***
Ta và Em
Ta và em, cùng đau lòng uất hận
Hận chiến tranh, hận Cộng Sản vô thần
Hận những tháng ngày lưu đầy biệt xứ
Em bơ vơ giữa nhịp sống nhân quần.
Ta và em, bao chua xót đắng cay
Đau nỗi đau của thân phận làm người
Tim ứa máu, nhìn lá cờ cuốn lại
Tự Do mất đi, để lại kiếp lưu đầy.
Bị tù đày nơi địa ngục trần gian
Nơi loài người, với trái tim nhuộm đỏ
Khối óc mù loà, vì chủ nghĩa Mác Lê.
Ta và em, đã vượt qua
ngàn dặm
Qua đau thương, qua cả nỗi âu lo
Vượt biển Đông, vượt muôn trùng bão táp
Đến bến bờ, một đất nước Tự Do.
Ta và em, cùng quay đầu
nhìn lại
Nắng Sài Gòn, sao mờ bóng tương lai
Hồn Sông Núi, cơn đau tim rướm máu
Mơ Tự Do. Trong đêm vắng thở dài.
AET Lê Tuấn
***
Bạn tôi
Bạn tôi đôi mắt đăm chiêu
Dường như muốn nói đôi điều cùng ai
Vết nhăn vầng trán thiên tài
Gánh bao phiền muộn, đôi vai phong trần.
Binh đao loạn thế chia phần
Buồn theo vận nước xoay vần đổi thay
Đoạn trường ai bước mới hay
Nâng ly uống cạn đắng cay phận người.
Nỗi đau không nói thành lời
Nửa đem chôn dấu, nửa khơi trong lòng
Quên đi gánh nợ tang bồng
Nghiêng theo chiến sử, nát vòng trầm luân.
Bạc màu áo trận quân nhân
Trai thời ly loạn thế nhân vô thường.
Một thời oai dũng xa trường
Ngày nay an phận thủ thường mà đau.
Từ khi non nước thay màu
Trong tim uất nghẹn, lệ sầu nhẹ rơi.
Hồn thiêng sông núi gọi mời
Từ nay ta sẽ dựng trời đất riêng.
AET Lê Tuấn
người lính già chưa giải ngũ
Xin Mời nghe ca khúc
Giọt lệ khóc cho quê hương
https://www.youtube.com/watch?v=0WNULq8-d-M
Bài Thơ Viết Tặng Mẹ
Tôi muốn viết bài thơ ngày lễ mẹ
Gom hết loài hoa gửi đến tặng người
Mẹ là hào quang rực rỡ bầu trời
Thiêng liêng nhất là tình yêu của mẹ.
Ngày mới chào đời ngây thơ khờ dại
Chiếc nôi êm huyền thoại ngủ trong mơ
Lời mẹ ru vần ca dao chấp cánh
Hồn Việt Nam vang vọng đến bây giờ.
Công ơn mẹ bao la như biển cả
Đỉnh núi cao dòng suối chảy hiền hoà
Mẹ là ngôi sao tỏa sáng chói lòa
Là đêm trăng tỏ, thơm ngát hương hoa.
Con thương mẹ cả một đời tần tảo
Mưa nắng trên vai gánh vác một đời
Che chở cho con dòng đời vạn biến
Mẹ là bà tiên lộng lẫy tuyệt vời.
Bước gian truân đời thăng trầm sóng gió
Mẹ âm thầm chịu khó vượt chông gai
Nuôi nấng con sớm tối không ngần ngại
Nhìn con vui, mẹ tiếp bước đường dài.
Dâng lên mẹ bài thơ
thêm sầu muộn
Mẹ không còn nhưng lòng mẹ quanh đây
Trên Thiên Đàng con tin mẹ nhìn thấy
Mẹ bây giờ chỉ là những bóng mây.
Lê Tuấn
Nhớ về mẹ
Cả tình thương sâu thẳm
của tâm hồn
Mẹ là suối nguồn,
dòng chảy tinh khiết
Nuôi con một đời, đến
tuổi lớn khôn.
Dâng lên Mẹ ngàn đóa
hồng thắm đỏ
Dòng máu hồng Mẹ trao
tặng cho con
Ngày lễ Mẹ, bồi hồi
thêm nỗi nhớ
Nhớ ơn người, nuôi nấng
thuở măng non.
Tình yêu mẹ dạt dào
như sóng vỗ
Vỗ giấc bình yên chăm
sóc đời con
Viết về Mẹ, lời thơ đầy
nước mắt
Vào nỗi buồn tuổi
xuân đã hao mòn.
Công ơn Mẹ, sánh núi
cao, biển cả
Thấu trời xanh Thượng
Đế phải ngậm ngùi
Mẹ là thảo nguyên bao
la bát ngát
Dòng suối nguồn tuôn
chảy những ngọt bùi.
Mẹ trên cao, như sao
sáng trên trời
Mẹ hiền từ ôm con cả
một đời
Lời nguyện cầu, con ước
mơ về mẹ
Tiếng mẹ dịu dàng nhớ
mãi không ngơi.
Tình yêu của mẹ bao
la biết mấy
Sáng như mặt trời, đẹp
như mây bay
Ai! Còn Mẹ đừng làm Mẹ
bật khóc
Đừng để buồn giọt lệ
ướt trên tay.
Xin gửi đến Mẹ ngàn
đóa hoa hồng
Thấm sương long lanh,
ướt cả nỗi lòng
Lời nghẹn ngào bài
thơ ngày lễ mẹ
Buộc vào hoa, gửi mẹ
những hoài mong.
Lê Tuấn
Vần thơ tưởng nhớ đến
Mẹ.
Gửi đến Mẹ ngàn đóa
hoa hồng
Tiếng Mõ Đêm
Cho dù ngày tháng chạy
qua mau
Xin tạ ơn đời ta có
nhau
Em đã lên ngôi thần vệ nữ
Cho tôi xoa dịu những cơn đau.
Lê Tuấn
Em Là Hoa Xuân
Là hoa em nở trong vườn cảnh
Đem cả mùa xuân em tặng anh
Tô điểm sương đêm giọt lóng lánh
Em đưa anh đến với ngày xanh.
Có con bướm trắng mới bay vèo
Nghe tiếng chim về ríu rít kêu
Nhẹ bước em đi ngoài ngõ vắng
Làm anh thơ thẩn mãi trong chiều.
Chiếu xuân lót lá bằng tâm tưởng
Em hẹn đôi lần dạo bước xinh
Vui đón em về thăm chốn cũ
Bó hoa vẫn đợi cắm trong bình.
Sao nghe thấu được tình yêu đến
Gió lạnh sương đêm thấm nỗi sầu
Nghe tiếng em cười như sóng nhạc
Hương tình gió thổi về nơi đâu.
Nhìn em ngỡ tưởng như tiên nữ
Bước xuống trần gian làm Giáng Hương
Hương của tình bay vào nỗi nhớ
Em là thần nữ của yêu thương.
Nhờ em đã đến xuân về lại
Xin cảm ơn em đã giáng trần
Xin tạ ơn đời nguồn cảm mến
Cho anh thấy lại cả mùa xuân.
Lê Tuấn
PIC
Giọt Cà Phê Đắng
Làm mờ dấu môi son
Em không cần che giấu
Tình khát khao mỏi mòn.
Thêm chút đường cho ngọt
Vị đắng tan vào nhau
Thêm buồn vào nhan sắc
Khẽ cắn vào môi đau.
Tách cà phê uống cạn
Em còn mãi đợi chờ
Môi đắng thêm giọt lệ
Tình tan vào trong mơ.
Trời sương mù tháng chạp
Phố xá buồn hơn xưa
Ngày buồn, buồn thêm nữa
Bóng người đi vắng thưa.
Em bây giờ huyền thoại
Uống cạn chén tối tăm
Tách cà phê đậm đắng
Hương vị buồn trăm năm.
Lê Tuấn
**
Bóng Đêm Và Hoa Vàng
Nếu cuộc sống thiếu đi những nét đẹp của thi văn, thì đời sống sẽ rất buồn chán và tẻ nhạt. Người nghệ sĩ sẽ không còn điểm tựa nào cho tâm hồn, để được tỏ bày dòng suy tư, chỉ có sự lãng mạn trữ tình trong thơ mới đủ sức chứa những suy tư của người nghệ sĩ, vì ngôn từ của thơ là một sự cô đọng tuyệt vời nhất của tư tưởng mà người nghệ sĩ ao ước được trải bày. Thơ rất cần được sự chia sẻ cho nhiều người đọc nếu không thơ sẽ trở thành, cô đơn buồn chán vô cùng, bởi vì thơ cần một sự đồng cảm của những tâm hồn có chung một tần số rung động.
Xin chia sẻ cùng quý
vị những vần thơ mới viết trong tuần.
Trân trọng
Lê Tuấn
Tặng Em Mùa Xuân
Tặng em một nhánh mai vàng nở
Làm đẹp trời xuân tô sắc hồng
Hương xuân vừa chín mùi ân ái
Dấu vết tình xưa vẫn thắm nồng.
Gửi em hương cốm mùa xuân cũ
Gói lá ao sen thơm ngát hương
Dải lụa tơ hồng thơm áo mới
Chiều về lãng đãng một màu sương.
Đợi em bến cũ ngày xuân vắng
Một cánh buồm xa nơi bến sông
Xuân đến tình đầy theo ước mộng
Buồn sao bến vắng ngày mênh mông.
Lê Tuấn
Hoa Vàng
Chiều rơi chậm bước chân về
Mờ sương đỉnh núi nặng nề gót xuân
Nhớ nhung dấu vết tình nhân
Hoa vàng lấp lánh cho ngần dáng sương
Em về trăm mối đoạn trường
Bóng chim xoải cánh vô thường hư không
Trời chiều lành lạnh chớm đông
Bóng hoàng hôn tím cuộn vòng thời gian.
Trăm năm tình vẫn chứa chan
Hoa vàng phố núi miên man giấc chiều
Môi em muốn nói đôi điều
Son hồng thấm ướt dáng kiều ngây thơ.
Chiều ơi! Dặm núi rừng mơ
Gió đem mây trắng giăng bờ tơ vương
Em còn đứng cuối cung đường
Bâng khuâng lắm mối lòng thương nhớ người.
Lê Tuấn
Bóng Đêm
Sâu sâu trong bóng đêm
Tôi thấy vạn nỗi buồn
Sâu sâu trong mắt em
Tôi nhìn thấy cội nguồn
Tôi thấy mặt trăng tròn
Rơi xuống một dòng sông
Chảy ngược lên đầu suối
Tìm về cõi hư không
Đời cần thêm điểm tựa
Phận người còn đong đưa
Em là đêm huyền thoại
Nỗi nhớ thời xa xưa.
Chỉ còn em là thơ
Cho tôi mãi đợi chờ
Ngôn từ nào thổn thức
Tình yêu đẹp như mơ.
Sâu sâu trong màn đêm
Thời gian dài vô biên
Niềm vui nào đến trước
Quên đi bao nỗi niềm.
Lê Tuấn
***
Đăng nhận xét